Kẻ Tồi Tệ Bỗng Được Cả Thiên Hạ Say Mê

Chương 58

Editor: Ang Chem.

 

⭒°. ݁✮

Ngu Cẩn Hành ngả người trên chiếc sofa gỗ tếch, lật tấm thẻ của mình lên: “Phòng đơn.”

 

Ánh mắt gã rơi xuống Tang Thiên Sơn: “Xem ra cậu lo bò trắng răng rồi.”

 

Tang Thiên Sơn thoáng cau mày.

 

Chẳng lẽ lúc nãy đúng là mình nghĩ nhiều thật ư? Vậy cái thái độ chắc như đinh đóng cột của Ngu Sân Ngọc là sao?

 

Ngay sau Ngu Cẩn Hành, những người còn lại cũng lần lượt lật thẻ. Kết quả, Vu Hòe Ninh chung phòng với Giản Châu, Vệ Kha thì nên duyên cùng Bùi Chá.

 

Hai suất phòng đơn cuối cùng, thật tình cờ, lại thuộc về Sầm Úc và Tang Thiên Sơn.

 

Sầm Úc thấy thế thì ngạc nhiên hết cỡ. Cậu liếc nhìn tấm thẻ của mình, chỉ thấy nhân phẩm hôm nay đúng là bùng nổ.

 

Có thể nói, ngoài Sầm Úc ra, kết quả bốc thăm này chẳng làm vừa lòng bất cứ ai cả.

 

Vệ Kha cau mày, hắn vốn chẳng thân quen gì Bùi Chá sất. Đã thế, hắn thừa biết nếu phải ở chung với người này, kiểu gì mình cũng bị chiếm hết spotlight…

 

Hắn chỉ muốn ở cùng Vu Hòe Ninh thôi. Nói gì thì nói, lúc đầu cả hai đã giao kèo xong xuôi hết cả, vai trò của Vu Hòe Ninh vốn là để làm nền tôn hắn lên kia mà.

 

Vệ Kha bất giác nhìn sang Vu Hòe Ninh, để rồi bắt gặp cậu ta đang cố tình lảng tránh ánh mắt của mình.

 

Mẹ nó, cái thứ qua cầu rút ván!

 

Đương nhiên Vệ Kha thừa sức đoán được cậu ta cảm thấy ở cùng với Giản Châu sẽ dễ tạo hint hơn, dù sao thì cả hai đều là những ngôi sao nam đang lên.

 

“Anh Giản Châu ơi.” Vệ Kha bèn lên tiếng: “Em có thể đổi phòng với anh được không ạ?”

 

Hắn gãi gãi đầu, làm ra vẻ thật thà hết mực: “Chả là em hơi muốn ở chung với Ninh Ninh, cũng lâu lắm rồi bọn em chưa có dịp đi du lịch cùng nhau.”

 

Có cái nịt! Đã đi với nhau bao giờ méo đâu!

 

Vu Hòe Ninh thầm gào lên trong lòng. Nhưng vẫn nhớ phải diễn cho tròn vai, cậu ta chỉ đành trưng ra bộ mặt vừa ngạc nhiên vừa cảm động khôn xiết, bụng thì thầm khấn trời cho Giản Châu đừng có đồng ý.

 

Ấy vậy mà Giản Châu lại thoải mái gật đầu cái rụp.

 

Hai người cứ thế đổi thẻ cho nhau…

 

“…Đạo diễn ơi, bọn em được đổi phòng kiểu đó luôn ạ?” Vu Hòe Ninh vẫn chưa chịu bỏ cuộc, cố gắng hỏi thêm, đôi mắt chớp chớp: “Biết thế thì em đã xin ở chung với Vệ Kha ngay từ đầu rồi.”

 

“Bây giờ cũng chưa muộn mà.” Vệ Kha cười cười.

 

Đạo diễn đáp: “Ahaha, ban nãy chỉ là một trò chơi nhỏ thôi.” Ông ta nói với mọi người: “Dĩ nhiên quý vị cũng có thể tự do chia phòng.”

 

Còn về việc những người khác có chịu đổi hay không, thì lại là một phạm trù hoàn toàn khác.

 

Chỉ riêng chuyện chia phòng ai ở với ai, rồi ai nhất quyết đòi ngủ cùng ai thôi cũng đủ làm mấy cái forum hóng hớt nổ tung, bàn tán rôm rả cả chục trang liền, cãi nhau inh ỏi suốt ba ngày ba đêm không dứt.

 

Người của đài Durian chỉ mong sao cho ai cũng tỏ thái độ bất bình để show càng thêm kịch tính!

 

Sầm Úc thì chẳng có gì để phàn nàn cả, cậu chàng phải nói là cực kỳ hài lòng với cái phòng đơn của mình.

 

Trái lại, mặt mày Tang Thiên Sơn trông cứ lạnh tanh vô cảm, chẳng rõ vui buồn ra sao…

 

Phòng ốc cũng đã chia xong, cả nhóm bèn tìm về tầng của mình.

 

Căn biệt thự này có tổng cộng hai tầng lầu ——

 

“Tôi ở tầng một à?” Tang Thiên Sơn liếc tấm thẻ phòng, thấy mình được xếp vào phòng đơn ngay tầng một.

 

Cùng tầng với hắn là cô bạn ngoài ngành ban nãy.

 

Căn phòng đôi còn lại thuộc về Vu Hòe Ninh và Vệ Kha.

 

Sầm Úc liếc qua, thấy phòng mình nằm trên tầng hai.

 

Cậu bèn xách vali đi lên cầu thang biệt thự, ai dè vừa tới nơi đã bắt gặp Ngu Cẩn Hành đứng sừng sững trước một cánh cửa gần đó, đúng lúc máy quay đang chĩa thẳng về phía hai người.

 

Ngu Cẩn Hành dường như cũng không ngờ phòng của Sầm Úc lại nằm ngay sát vách phòng mình.

 

Gã gật đầu với cậu một cái, rồi mở cửa bước vào.

 

Dẫu có hơi sốc khi phát hiện đối phương ở phòng kế bên, nhưng Sầm Úc lại nghĩ đằng nào cũng còn cách nhau một bức tường, nên cậu chẳng chút ngần ngại mở cửa ra luôn.

 

Vừa đặt chân vào trong, khung cảnh biển trời choáng ngợp từ sân thượng liền đập thẳng vào tầm mắt.

 

Phong cách trang trí của cả căn phòng hoàn toàn đồng điệu với những khu vực khác trong biệt thự. Diện tích nơi đây rộng đến không ngờ, ở một góc phòng còn được đặt chiếc ghế Barcelona kinh điển. Đưa mắt nhìn dọc theo bức tường đối diện, Sầm Úc bất ngờ phát hiện ra trên đó có một cánh cửa gỗ.

 

“…?” Cậu khó hiểu bước tới.

 

Để rồi, cánh cửa trên tường bỗng bật mở, Ngu Cẩn Hành trong chiếc áo len dệt kim sáng màu cũng hiện ra theo.

 

Dường như gã ta không ngờ kết cấu của căn biệt thự này lại kỳ lạ đến thế.

 

Trông thấy phòng Sầm Úc phía sau cánh cửa, đôi chút ngạc nhiên thoáng qua trên nét mặt gã.

 

“…Cửa này thông hai bên à?” Sầm Úc ngó trân trân vào cánh cửa Ngu Cẩn Hành vừa mở.

 

Cậu chẳng khó khăn gì để quan sát tường tận phòng ngủ đối phương đang ở. Phong cách bài trí gần như y hệt bên cậu, xem chừng ngay từ đầu hai không gian này đã được thiết kế để dùng chung.

 

Hơn nữa, Sầm Úc còn phát hiện ra một điều…

 

Nhà tắm lại nằm ở phòng ngủ phía Ngu Cẩn Hành!

 

Bên phòng cậu hoàn toàn méo có cái nào! Có lẽ hai gian phòng này vốn dĩ đã thông suốt ngay từ đầu rồi!

 

Sầm Úc ngước nhìn cánh cửa, chợt nhận ra nó là loại có thể mở ra hoàn toàn… Cậu thử đẩy nhẹ phần cửa đã xếp gọn sang một bên, không gian tức khắc trở nên rộng rãi thoáng đãng hơn hẳn.

 

Giờ đây, cả hai căn phòng gần như cùng chia sẻ chung một khoảng sân thượng. Ngoài nửa bức tường che chắn ra, trông nó chẳng khác nào một phòng đơn lẻ cả.

 

Mấy người quay phim đi theo cũng đang lia ống kính, ghi lại thiết kế của căn phòng này.

 

Khung bình luận trực tiếp hiện giờ:

 

【 …Đúng là cuộc sống của giới nhà giàu làm tôi lóa cả mắt! Ông trời ơi, con hận ông! 】

 

【 Ủa khoan, Tang Thiên Sơn cứ để anh dâu nhà mình “động phòng” với anh zai khác luôn à?! 】

 

【 Tao chỉ có thể nói, khứa nào thiết kế cái ra biệt thự này vip pro thật! Cười ẻ! 】

 

Bên kia, Tang Thiên Sơn vừa thu xếp xong hành lý là ba chân bốn cẳng chạy sang phòng Sầm Úc ngay. Hắn vốn nghĩ phòng đơn thì chắc không có vấn đề gì to tát, ai dè vừa lách qua đám nhân viên để vào trong…

 

…Thì đã phát hiện ra bí mật động trời của hai căn phòng này!

 

Hắn bất giác nhìn sang Ngu Cẩn Hành đứng bên cạnh.

 

Gã ta cũng đang trưng ra vẻ mặt ngạc nhiên không kém, làm như hoàn toàn chẳng hay biết gì về kiểu thiết kế của căn biệt thự.

 

Đúng là khéo giả vờ giả vịt thật.

 

Tang Thiên Sơn thấy mình sắp sửa bật cười vì tức.

 

Hắn nhận ra một điều: hai anh em nhà họ Ngu này, mặc kệ ngày thường suy tính ra sao, nhưng hễ cứ đụng tới lợi ích chung thì y như rằng sẽ bắt tay nhau hợp tác răm rắp.

 

“Đổi phòng được không?” Tang Thiên Sơn thừa biết mình không thể vòng vo tam quốc với hạng người như Ngu Cẩn Hành, bèn đi thẳng vào vấn đề: “Tôi muốn ở chung với Úc.”

 

Nghe thế, Ngu Cẩn Hành liền tỏ vẻ khó xử ra mặt. Gã ngoảnh lại nhìn đống hành lý đã được đặt sang một bên:

 

“Tôi thì lại không muốn đổi cho lắm.”

 

Thấy Tang Thiên Sơn và Ngu Cẩn Hành sắp “choảng nhau” đến nơi, Sầm Úc tức khắc cuống cả lên.

 

Bro là một trong những công chính cơ mà, sao lại có thể gây sự với ông anh vợ tương lai của mình được chứ?!

 

Thế là, cậu liền nhanh trí phát huy tinh thần vì nghĩa quên thân: “Hay là cậu cứ ở phòng này của tôi đi?”

 

“…Tôi ở phòng cậu?” Tang Thiên Sơn hỏi lại: “Thế còn cậu?”

 

“Thì qua bên cậu?” Sầm Úc gợi ý.

 

Mình phải ở ngay sát vách Ngu Cẩn Hành á?!

 

Mặt Tang Thiên Sơn trông như thể chỉ muốn nhảy lầu cho xong đời.

 

“Tại sao chúng tôi không được ở chung với nhau hả?” Hắn đột nhiên quay qua người quay phim đang theo chân.

 

“Chắc ekip không cấm ngủ dưới đất đâu nhỉ.” Nói đoạn, hắn nhìn sang Ngu Cẩn Hành: “Tôi muốn trải nệm nằm ở đây!”

Bình Luận (0)
Comment