Kẻ Tồi Tệ Bỗng Được Cả Thiên Hạ Say Mê

Chương 61

Editor: Ang Chem.

 

⭒°. ݁✮

Dĩ nhiên Sầm Úc không hề hay biết gì về những chuyện đang diễn ra ngoài kia.

 

Chỉ đến khi cậu thi thố xong xuôi, vừa đặt chân lên bờ, thì mới thấy hệ thống im hơi lặng tiếng bấy lâu bỗng nhảy tưng tưng trong đầu mình:

 

【 Ký chủ ơi! Thanh tiến trình của chúng ta đã vượt mốc 50% rồi đó!! 】

 

Thế mà đã được 50% rồi á?

 

Con mèo ú này có bao giờ thèm báo cáo tiến độ gì đâu, cậu cứ ngỡ giờ mới lết được tầm 30% là cùng.

 

Sao mình mới tham gia có một cuộc thi thôi mà độ hoàn thành cốt truyện lại vọt lên nhiều thế này?

 

【 Chắc là có người đang lén lút giở trò sau lưng chúng ta ó. 】 Chú mèo ú nu phấn khích kêu “meo meo” mấy tiếng: 【 Khả năng cao là khứa nào chuẩn bị rắp tâm bôi xấu ký chủ rồi. 】

 

【 …Nghe tin anh sắp bị chơi thì cũng đừng mừng rỡ thế chứ nhóc con. 】

 

Sầm Úc thầm cạn lời trong bụng.

 

Vòng thi này cậu về nhì, còn người về nhất lại chính là cô bạn ngoài ngành của Giản Châu!

 

Dư Khả Tâm sung sướng đập tay ăn mừng với Giản Châu! Thế nhưng, trước thành tích gần như phá kỷ lục này, cô nàng cũng chỉ cười ngượng nghịu: “Trước đây em từng ở trong đội tuyển bơi lội ạ.”

 

Hiểu rồi, cao thủ smurf rank hành gà đây mà.

 

Vòng thi kết thúc, đội của Giản Châu dĩ nhiên có quyền ưu tiên lựa chọn nguyên liệu trước.

 

Cả hai tỏ ra rất biết điều, chỉ chọn hai món rồi nhanh chóng rời khỏi chiếc bàn dài bày la liệt đồ nướng BBQ.

 

Lượt tiếp theo thuộc về Sầm Úc và Tang Thiên Sơn.

 

Sầm Úc cười há há trong bụng:

 

Tới đây, xem anh mày mặt dày thế nào nè!

 

Cậu vơ lấy vơ để một đống đồ ăn, chỉ chừa lại đúng ba phần rau cho ba đội còn lại: “Ngại quá, chỗ này bọn tôi xin hết nhá.”

 

Tang Thiên Sơn thấy hơi không ổn. Hắn sợ Sầm Úc làm thế sẽ bị ném đá, bèn vội chữa cháy: “Ban nãy tôi chỉ đùa chút thôi... Tôi cũng không ăn được nhiều vậy đâu.”

 

Nói đoạn, hắn đặt bớt nguyên liệu xuống bàn, chỉ lấy đi một phần nhỏ.

 

Sầm Úc thừa sức tưởng tượng ra cảnh ekip sẽ chạy dòng chữ gì để tẩy trắng cho mình, dám chắc là sẽ có thêm quả hiệu ứng “BOY THẲNG TÍNH” ngay cạnh đầu cậu cho mà xem.

 

Sầm Úc bèn giữ chặt tay Tang Thiên Sơn lại: “Tôi xử hết được từng này mà.”

 

Quả nhiên, đúng như dự đoán, khung bình luận bắt đầu đồng loạt tổng sỉ vả Sầm Úc. Nào là cái đồ mặt dày không biết ngượng, thứ tiểu nhân đắc chí, rồi thì cứ chờ xem “anh nhà”, “chị nhà” bọn này hành mi ra sao!

 

Mấy đứa hãm nên bay màu hết đi!

 

Ngu Cẩn Hành đã quay trở lại bên hồ bơi. Dĩ nhiên, gã đã chứng kiến toàn bộ màn hài kịch lố bịch mà Sầm Úc cố tình bày ra. Ánh mắt người đàn ông hướng về phía ekip chương trình đang đứng gần đó, mặt mày ai cũng vừa phấn khích vừa xen lẫn với đôi chút khó xử.

 

Có lẽ chính ekip cũng không ngờ họ lại vớ được một vị khách mời chịu chơi đến thế, sẵn sàng lăn xả hết mình để tạo drama cho chương trình.

 

Bùi Chá thấy Ngu Cẩn Hành quay lại, cũng không hỏi xem đối phương vừa đi đâu, chỉ chán nản nói: “Xin lỗi, thua mất rồi.”

 

Ngu Cẩn Hành chẳng mảy may bận tâm.

 

Tiếp sau đó là hàng loạt các phần thi khác. Suốt khoảng thời gian ấy, đội của Ngu Cẩn Hành gần như chỉ có một mình Bùi Chá ra mặt. Chẳng mấy chốc, fan Bùi Chá đã bắt đầu réo ầm lên bày tỏ sự bất bình:

 

【 Ông bạn của anh Bùi nhà mình… bộ mời phải Phật sống hay giề? Sao không thấy nhúc nhích gì hết vậy trời? 】

 

【 Thương anh Bùi quá, đi show mà còn phải gánh tạ! 】

 

【 Mấy thím ở trên chịu khó đi tra tên người ta giùm, đảm bảo có bất ngờ lớn luôn đó 】

 

Ngay sau đấy, hình như đã có người hóng hớt xong rồi quay lại. Khung bình luận bỗng dưng im bặt đi một thoáng, một lúc lâu mới có kẻ dè dặt lên tiếng.

 

【 Đây đúng là bố thiên hạ với “gốc to” thứ thiệt rồi 】

 

Còn Ngu Cẩn Hành cũng chỉ tham gia đúng một phần thi duy nhất, đó là trò lật bài nhớ vị trí ——

 

Ekip sẽ trải toàn bộ các lá bài poker lên bàn, người chơi chỉ có 40 giây để ghi nhớ chất và vị trí của từng lá. Ngay sau đó, họ sẽ úp hết bài lại, và người chơi phải tìm ra đúng vị trí của tất cả các lá bài thuộc 3 chất do chương trình chỉ định.

 

Tựu trung lại, mỗi vòng thi cần phải tìm chính xác vị trí của 12 lá bài.

 

Tìm được càng nhiều thì điểm càng cao, kết quả cuối cùng sẽ được xếp hạng dựa trên tổng điểm này.

 

Bốn người thi trước đó, người giỏi nhất cũng chỉ tìm ra được vỏn vẹn 6 lá bài đúng vị trí và chất… Đến lượt Ngu Cẩn Hành, gã chỉ liếc qua các lá bài một lát, rồi quay sang nói với ekip:

 

“Được rồi.”

 

“??” Đạo diễn cầm loa la lên, tỏ vẻ không dám tin: “Anh chắc chứ?? Có cần xem thêm chút nữa không, vẫn chưa hết thời gian quy định đâu.”

 

“Chắc chắn.” Ngu Cẩn Hành đáp.

 

Vừa dứt lời, gã liền quay người đi. Đợi khi nhân viên lật úp toàn bộ mặt bài xuống, gã mới nhìn vào ba lá “3”, “9”, “J” mà nhân viên đưa ra. Vậy mà chưa đầy một phút sau, Ngu Cẩn Hành đã tìm ra chính xác vị trí của cả ba lá bài thuộc bốn chất khác nhau!

 

Đáng nói hơn, lúc lật bài, gã gần như chẳng hề ngập ngừng dù chỉ một giây.

 

Chưa hết, Ngu Cẩn Hành còn lật bài theo từng chất một…

 

Đến nước này, dù là ekip hay tất cả khách mời có mặt tại đó, ai nấy đều sững sờ tới độ đứng hình!

 

Dường như họ không ngờ trí nhớ của Ngu Cẩn Hành lại siêu phàm đến thế.

 

Chỉ riêng Sầm Úc là chẳng hề ngạc nhiên chút nào.

 

Cậu nhớ mang máng Ngu Cẩn Hành từng có một thời gian dài sống ở một xó xỉnh hẻo lánh nào đó. Chỗ ấy gần như không có bất kì thú vui giải trí gì ngoài một bộ bài tây. Và trò tiêu khiển gã ta chơi thường xuyên nhất, có lẽ chính là xáo bài lên rồi ghi nhớ chất của từng lá.

 

“Trí nhớ của anh Cẩn Hành siêu đẳng quá đi!” Vu Hòe Ninh liền nhanh nhảu tâng bốc ngay. Ban nãy ở trong phòng, cậu ta đã lén lút tra cứu thông tin về con người này rồi.

 

Cậu ta phát hiện ra đây mới là bố thiên hạ đích thực!

 

Nên phen này phải nịnh cho khéo, nịnh tới bến luôn.

 

Nghe vậy, Ngu Cẩn Hành chỉ khẽ cau mày nhìn cậu ta.

 

Vu Hòe Ninh ngơ ngác chẳng hiểu gì, nhưng ánh mắt của đối phương lại khiến cậu ta vô cùng sợ hãi, chân cũng bất giác lùi lại vài bước theo phản xạ.

 

“Xin lỗi.” Ngu Cẩn Hành nhìn thẳng vào Vu Hòe Ninh: “Tôi không thích người khác gọi tôi như thế cho lắm.”

 

“Cứ gọi ngài Ngu là được.”

 

Dường như Vu Hòe Ninh không ngờ Ngu Cẩn Hành lại chẳng thèm nể nang mặt mũi đến thế. Nhưng biết rõ đây là nhân vật mình không dây vào nổi, cậu ta đành phải cười trừ vài tiếng cho qua.

 

Trái lại, Ngu Cẩn Hành có vẻ vẫn chưa thấy câu nói của mình phũ phàng ra sao, gã chỉ hơi nhìn về phía ekip đạo diễn: “Giờ tôi có thể đi chọn đồ được rồi chứ?”

 

Đám fan của Vu Hòe Ninh muốn chửi lắm mà lại không dám bùng nổ.

 

Cuối cùng, họ chỉ đành ấm ức buông một câu:

 

【 Tưởng có tiền là ngon lắm chắc! 】

 

【 Cười ẻ, idol nhà mình làm thân không được, fan thẹn quá hóa giận rồi kìa 】

 

Vòng này Tang Thiên Sơn xếp thứ ba, tính ra cũng có thể lấy được kha khá nguyên liệu. Vậy mà hắn chỉ đứng nhìn Ngu Cẩn Hành đang đủng đỉnh tiến về phía chiếc bàn dài.

 

Gã thong thả dạo một vòng quanh bàn, đảo mắt sang mấy cọng rau xanh ít ỏi đến đáng thương bên chỗ Bùi Chá.

 

“Lấy ít thịt đi!” Bùi Chá la lên.

 

Ngón tay Ngu Cẩn Hành khẽ gõ nhịp lên mặt bàn. Ánh nhìn gã hướng về phía Tang Thiên Sơn, đoạn lại nhanh như chớp lia qua Sầm Úc đang đứng gần đó, rồi cuối cùng dừng lại trên ekip đạo diễn:

 

“Tôi nhớ luật thi là người thắng được lấy nguyên liệu không giới hạn, phải không?”

 

“…Ờm, vâng.” Đạo diễn cầm loa đáp.

 

Nghe câu hỏi này của Ngu Cẩn Hành, trong lòng ông ta bỗng dấy lên một dự cảm chẳng mấy tốt đẹp…

 

Nhỡ đâu trên mạng có đứa chửi sugar daddy này, thì mình biết đường nào mà lần đây! Chạy đi điều hướng dư luận hay là khóa mõm luôn cho nhanh?

 

Ngu Cẩn Hành khẽ gật đầu, đoạn dùng cái giọng điệu y hệt mấy vị tổng giám đốc bá đạo bước vào cửa hàng đồ hiệu rồi phán một câu xanh rờn “trừ cái này ra, còn lại gói hết cho tôi”, gã tuyên bố với ống kính: “Vậy thì tôi lấy tất.”

 

“Tất cả những thứ ở đây, tôi lấy hết.”

 

Trong lúc nói, tầm mắt Ngu Cẩn Hành lại hướng về phía Sầm Úc đang đứng ở một góc khác.

 

Cậu tình cờ chạm phải ánh nhìn của đối phương. Ngay lập tức, gã liền quay mặt đi, tựa hồ ban nãy chỉ vừa vô tình lướt thoáng qua Sầm Úc mà thôi.

 

Còn khung bình luận trực tiếp lúc này ——

 

【 Sao nào? Mấy anh hùng bàn phím giờ không mạnh mồm nữa à? Mới nãy còn chửi anh dâu vui lắm cơ mà? Giờ daddy đòi ôm trọn gói cả đấy, sao đứa nào đứa nấy câm hết mẹ chúng mày rồi?! 】

Bình Luận (0)
Comment