⭒°. ݁✮
Chẳng rõ là đã bị máu chó mực doạ cho vỡ mật, hay chỉ đơn giản là không ngờ Sầm Úc lại gan trời đến thế, hai bàn tay lạnh ngắt kia bỗng từ từ tan biến khỏi cổ cậu…
Sầm Úc ngồi thụp xuống, liếc nhìn tên trợ lý rồi đưa tay lên mũi dò thử xem cậu nhóc còn thở không.
“…Chưa chết.” Sau đó, cậu liền buông một câu cộc lốc.
Làm trai tệ trong một cuốn truyện kinh dị gay lọ, vai diễn lần này của Sầm Úc kể ra cũng độc lạ hết phần thiên hạ.
Lấy ví dụ như ở thế giới trước, nơi người người nhà nhà đều giàu sụ, thì cậu lại vào vai một gã trai quê nghèo nàn kẹt xỉ vô đối.
Giờ sang đến thể loại kinh dị này, “profile” hiện tại của Sầm Úc là:
Kẻ duy nhất trong truyện chơi hệ duy vật.
Một người theo chủ nghĩa vô thần cứng đầu đến tận xương tủy. Dù cho có chuyện ma quái dị hợm nào xảy ra, cậu vẫn khăng khăng rằng khoa học có thể giải thích được tất.
Tuy giờ chẳng có ai đang xem, nhưng Sầm Úc vẫn nhớ như in nhiệm vụ của mình. Thế là cậu bèn hắng giọng một tiếng:
“Chắc từ trường của căn biệt thự này có vấn đề rồi. Thành ra đám người kia mới gặp ảo giác, tự dọa mình đến chết khiếp thôi.”
Còn chuyện tại sao ai cũng ngỏm trong tư thế treo cổ, Sầm Úc mạnh dạn phán rằng:
“Anh mày nghĩ là có trộm lẻn vào.”
Phun ra câu thoại đó xong, Sầm Úc chỉ biết câm nín nhìn con mèo ú, trong đầu lùng bùng đúng một câu hỏi: không biết mình ngu, hay cái đứa đẻ ra quả nhân vật này nó bị ngáo nhỉ?
Chiếc điện thoại vừa rơi lúc nãy vẫn còn nằm chỏng chơ dưới nền đất. Sầm Úc nhặt lên, thấy màn hình may mà vẫn nguyên vẹn chưa hề hấn gì. Cậu bèn vừa bật đèn pin, vừa mở luôn camera trước…
Và rồi, phản chiếu qua màn hình, cậu thấy có mấy bóng dáng đang thu lu ngồi trong góc phòng…
“Dân bụi đời ấy mà.”
Sầm Úc gật gù, nhìn những cái bóng kia rồi tiếp tục chốt hạ: “Mấy người vô gia cư không có chỗ ở thôi.”
Hội dân bụi đời: …?
Có điều, cái thứ vừa siết lấy cậu tuy không dùng sức mấy, nhưng chẳng rõ là do quá khỏe hay sao mà vẫn để lại một vệt hằn đậm nét quanh cổ Sầm Úc. Nhìn qua camera, trông cũng ra dáng một kẻ suýt bị treo cổ phết đấy chứ.
“Đỡ tốn tiền.” Sầm Úc bèn lẩm bẩm một mình: “Chứ hoá trang cũng ngốn hơi nhiều à.”
Thấy tay trợ lý vẫn còn bất tỉnh nhân sự, cậu đành gắng sức lôi nhóc ta đến một góc khuất máy quay. Dù khóe mắt vừa thoáng thấy “hội bụi đời” kia, song Sầm Úc vẫn trơ trơ tỉnh bơ, nhất quyết không thèm ngó về phía đó một lần.
Giỡn mặt à, lỡ tụi nó xúm lại xin tiền cậu thì sao?!
Có lẽ vì máu chó mực quá linh, hoặc cũng có thể là bởi đám “dân bụi đời” này thực sự chẳng có ác ý gì; nên lúc thấy Sầm Úc còng lưng tha tên trợ lý vào, chúng nó còn tự giác nhích qua một bên để nhường đường.
Sầm Úc: “…”
Anh đây mù tạm thời rồi.
Cậu liếc nhìn tên trợ lý vẫn đang nhắm mắt tít mít, đoán chừng nó còn lâu mới tỉnh lại được. Thế là Sầm Úc lôi mấy lá bùa mà Bùi Hằng Quân cứ nằng nặc bắt cậu mang theo phòng thân ra, rồi nhét cả vào người nó.
Xong xuôi, cậu lại quay về chỗ vừa quay được cảnh treo cổ ban nãy.
Sầm Úc cũng đi lấy nốt cái hình nộm tên trợ lý đã chuẩn bị sẵn đến. Loay hoay chẳng biết nên để đâu, cậu bèn quẳng nó xuống khoảng trống ngay cạnh nhóc ta.
Sau khi bày binh bố trận đâu vào đấy hết cả rồi, Sầm Úc lại vẩy thêm ít máu chó mực lên người, tay nắm chặt mấy lá bùa, ngồi phịch xuống đất. Mở lại kênh live, cậu thở hổn hển nói:
“Ổn rồi nhé mấy chú.”
“Con hàng lúc nãy bị anh xử đẹp rồi.” Sầm Úc chỉ vào vết hằn trên cổ mình: “Đây, chiến tích vật lộn để lại đấy.”
Sau khi livestream được bật lên ——
【 Đệt!! Sao tự dưng sập live thế, quả này gặp biến thật rồi hả, á á á á sợ vãi linh hồn! Phải đi cúng gấp thôi! 】
【 Ôh shiet streamer đừng ngỏm nha, có ai biết ổng đang ở đâu không? 】
【 Cười ẻ, bình tĩnh nào bro, lại chả là trò câu view nửa mùa của Sầm Chó chứ gì. Bộ bây tin thật à? 】
【 Thằng Nhạc đâu ra diễn tiếp đi? Trốn làm chi nữa, tao biết thừa cái của nợ kia là do mày treo lên từ đầu rồi! 】
Thằng Nhạc chính là tên của nhóc trợ lý. Thỉnh thoảng nó có lấp ló trên live, nên fan cứng trong kênh ai cũng nhẵn mặt.
Sầm Úc thì chả thèm quan tâm. Thấy lượng người xem tăng vọt sau cú ngắt sóng đột ngột, cậu bèn đổi luôn tiêu đề cho nóng:
《 BIỆT THỰ MA ÁM?! TRỪ TÀ ONLINE! 》
Rồi cậu giơ điện thoại, lia thẳng lên sợi dây thừng treo lủng lẳng trên trần nhà.
“Thấy không?” Sầm Úc chỉ vào đấy: “Lúc nãy con hàng đó ở ngay đây này.”
【 Thấy rồi thấy rồi, cái mác còn chưa thèm xé kìa bro. 】
“…” Bấy giờ cậu mới ngước lên nhìn kỹ sợi dây, đúng là ở cuối vẫn còn cái tem nhựa thật.
Thằng trợ lý này còn báo đời hơn cả mình!
Sầm Úc giả ngu giả ngơ, tiếp tục quay sang ô cửa sổ vỡ nát: “Anh vừa gặp nó xong, nó còn viết thẳng tên anh lên đây để hù nữa này!”
Nói đoạn, cậu chỉ tay vào mấy dòng chữ máu đỏ tươi.
“Lần này anh không hề bịp đâu nhé.”
“Mấy chú nói xem, ngoài anh ra, làm gì còn ai biết được tên anh nữa?”
【 Thì trợ lý của ông đấy thôi? 】
【 Anh zai ơi, lần sau đầu tư sơn nào xịn hơn tí được không? Chứ giờ phai màu hết rồi, nhìn mà xót lắm 】
【 Mấy người nói gì vậy?! Lúc nãy tôi thấy rõ mặt nó luôn!! Sợ chết đi được! 】
【 Ủng hộ anh Sầm, anh là số một ️ 】
【 Anh Sầm vừa đẹp trai vừa có trình, bọn em mê chữ ê kéo dài 】
【 Bộ Sầm Úc trả lương không đủ à, sao thuê đám seeder ông nói gà bà nói vịt gì thế kia 】
Sầm Úc liếc nhanh qua số mắt xem, thấy mới hai giờ sáng mà đã vọt lên hơn ba mươi nghìn – một con số khủng khiếp so với lèo tèo chỉ ba, bốn nghìn người thường ngày của cậu.
Dĩ nhiên, phần lớn cũng là nhờ cơn mưa quà tặng của “Bé Ngọc” ban nãy.
Đã thế, cái tít Sầm Úc mới đổi lại quá câu khách. Căn biệt thự này vốn là thánh địa của giới streamer săn ma, nên kiểu gì cũng có người tò mò ghé vào xem thử.
Sầm Úc căng mắt dò khung chat, tìm xem “Bé Ngọc” có nói thêm gì không.
Ai dè sau khi vung tiền bắt cậu vào nhà ma xong, người ta đã lặn đi đâu mất tăm…
Chắc mình vớ được đại gia chính hiệu rồi chăng?
Thấy người xem ngày càng đông, quà tặng cũng bay tới tấp, Sầm Úc đang tính đường chuồn cho êm thì bỗng nghe một tiếng hét thất thanh vọng ra từ phòng khách ——
“MA Á Á Á Á!!!!”
Nghe giọng thì đúng là thằng Nhạc.
Chưa kịp nghĩ xem nó vừa thấy cái quái gì, thằng Nhạc đã lao thẳng đến bên Sầm Úc: “Anh ơi anh ơi!!!! Phòng khách có ma!!!!”
“Nó nằm chình ình ngay cạnh em nè!!!!!”
Sầm Úc đã thừa biết “nó” là gì: “…”
Cậu ném cho thằng Nhạc một ánh nhìn cạn lời, tự hỏi chả biết có phải nó đang cố diễn sâu để câu view hay không.
Khung chat lại được dịp dậy sóng.
【 Ra xem đi anh zai ơi. 】
【 Streamer qua đó lẹ lên! 】
“…” Xem cái gì? Xem hình nộm chắc?
Sầm Úc bó tay, nhưng vẫn phải lia điện thoại về phía sofa. Đoạn, cậu quay sang mấp máy môi với thằng Nhạc, nói bằng thứ âm lượng mà kênh live không tài nào nghe được:
“Hình nộm mà mày cũng sợ hả?!”
Thằng Nhạc lập tức mếu máo: “Cái đó em mua chứ ai, em còn lạ gì nữa?!”
“Đệt mợ anh Sầm ơi, méo phải hình nộm đâu!!”
Nó run bần bật lên như cầy sấy, nấp sau lưng Sầm Úc: “Anh mau ra mà xem đi!!!”