Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1005 - Chuong 1005: Qua Ngac Nhien

Chuong 1005: Qua ngac nhien Chuong 1005: Qua ngac nhienChuong 1005: Qua ngac nhien

Chương 1005: Quá ngạc nhiên

Nhất là phía trên vách tường bốn phía còn lóe ra dao động không gian.

Đây cũng là tại sao, từ thế giới bên ngoài, chẳng qua là không gian nho nhỏ dưới pho tượng.

Bên trong lại có càn khôn khác.

"Ấn Trấn Thủ!" Tiêu Thiên ngóng nhìn trong lò luyện khí trái lại có chút giật mình.

Không ngờ, ở trong động thiên lại có thể phát hiện vật này.

Chẳng lẽ nói, hiện giờ vực trấn thủ còn có những ấn Trấn Thủ này thật ra đều là bút tích của đế hoàng đời cuối cùng?

Vậy thì đế hoàng đời này có lai lịch gì?

Có thể ở vùng đất truyên thừa này còn có chân tướng tiền căn hậu quả của sự việc hay không.

Tiêu Thiên hứng thú càng sâu, thu hoạch lần này không ít nha.

Nghĩ đến đây, hắn đi vào trong đó, đi lựa chọn xem thử có thể tìm được thứ tốt gì không.

Động thiên không nhỏ cũng không tính là lớn.

Lăng không lên có thể nhìn thấy kích thước của cả động thiên giống như một tòa thành nhỏ.

Lò luyện khí to lớn nhìn thấy lúc trước ngay ở trung tâm.

Bố cục bốn phía rất nhiều kiến trúc, các loại khác nhau nhưng mà phần lớn là mấy thứ đồ kiểu nhà kho.

Tiêu Thiên phát ra thị lực, có thể nhìn thấy rõ ràng, bên trong chứa rất nhiều nguyên liệu luyện khí.

Số lượng rất nhiều, cấp bậc bất phàm, cho dù là nguyên liệu cấp thấp nhất vẫn mạnh hơn nguyên liệu của đế vực hiện nay rất nhiều.

Không chỉ như vậy, còn có rất nhiêu ngọc giản, bên trong chỉ sợ có rất nhiều nội dung trân quý.

Sau đó Tiêu Thiên đáp xuống đất, đoàn người đi trong động thiên này, vừa xem vừa nói chuyện phiếm với lão già.

"Lão tiên bối, cũng không biết ngài là..." Tử Đế Tôn mở miệng, nhìn hư ảnh lão già, ánh mắt tò mò.

Với góc nhìn của Tử Đế Tôn, lão già trước mặt này khẳng định lai lịch không nhỏ, biết rất nhiều chuyện.

"Lão phu từng là thân vệ của đế hoàng đời thứ ba, tên là La Huyền, sau này hóa thành trận linh này, chuyên môn phụ trách trông coi vùng đất truyền thừa." Lão già giải thích lai lịch thân phận của bản thân.

"Thân vệ của đế hoàng đời thứ ba à?" Tử Đế Tôn có chút ngạc nhiên, như thế xem ra, quả thật là lão tiền bối, người từng trải, e rằng biết rất nhiều bí mật.

Nghe thấy giọng điệu ngạc nhiên của đối phương, La Huyền lắc đầu khiêm tốn mở miệng: "Không tính là gì, chẳng qua là một người trông cửa thôi."

Sau đó, Tử Đế Tôn nói rõ mọi sự việc mà ông trải qua trong chuyến đi này, còn có mọi hành vi của đối phương cho La Huyền, xem thử đối phương có ý kiến gì không.

Nghe thấy miêu tả của Tử Đế Tôn, La Huyền giật mình, tặc lưỡi lên tiếng: "Có vẻ bàn tính như ý của đối phương đã tính rất tốt, dự định đoạt lấy huyết mạch của ngươi, giả tạo thân phận của mình, đến mở ra truyền thừa."

"Lúc trước, kế hoạch của đối phương có lẽ là thu hút truyền nhân huyết mạch, đoạt lấy huyết mạch của bọn họ tích góp từng tí, đợi sau khi đủ nồng độ, lúc này mới đến thu hoạch truyền thừa."

"Chỉ là không ngờ, nửa đường bỗng nhiên giết ra một người huyết mạch cực kỳ nồng đậm như ngươi, đương nhiên liền động lòng."

"Thủ đoạn đoạt lấy huyết mạch như thế, cũng không phải chuyện hiếm thấy gì."

Đề cập đến đây, trên mặt La Huyền bỗng nhiên hiện ra một tia hoảng hốt còn có một chút phẫn nộ.

Ông bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng: "Có thể hoàng đình bị tổn hao này, trận pháp truyền thừa không thể hoàn chỉnh mở ra, chính là các nàng giở trò quỷ hay không?”

"Tiền bối, ngươi cũng không biết lai lịch của đối phương sao?" Nghe thấy La Huyền nói như vậy, Tử Đế Tôn tò mò.

La Huyền lắc đầu: "Ta hóa thành chân linh, từ trước đến nay đều bị nhốt ở vùng đất truyên thừa này, cũng không ra ngoài, chuyện có thể biết được rất có hạn."

"Thứ có khả năng hiểu được, đơn giản là đế hoàng các triều đại trong quá khứ, lúc nói chuyện phiếm với ta, kể rõ một vài nội dung."

Tử Đế Tôn nhẹ nhàng gật đầu như có chút cảm ngộ.

Ngay sau đó, lần thứ hai ông chỉ vào bản thân: "Vậy thì huyết mạch này của ta rốt cuộc xảy ra chuyện gì, dựa theo bọn ta biết Nhân tộc ngày xưa là chủng tộc hạ vị, sống rất thảm."

"Sau này, không biết trải qua bao nhiêu cố gắng, mới thành công lên chức, chậm rãi có cải thiện nhất định.”

"Tại sao từ trong miệng tiền bối biết được cường độ nồng đậm, lai lịch của huyết mạch Nhân tộc này không nhỏ chứ?"

Tử Đế Tôn cẩn thận nói rõ tình huống mình biết.

Đối với điều này, mặt La Huyền cũng lộ vẻ dị sắc, không nhịn được lắc đầu: "Làm sao có thể, Nhân tộc đã tồn tại ở rất nhiều vũ trụ hỗn độn, số lượng rất đông, tuy Nhân tộc ở mỗi một vũ trụ hỗn độn hơi khác nhau."

"Nhưng mà Nhân tộc là một trong những chủng tộc chí tôn, làm sao là chủng tộc hạ vị gì."

"Chẳng qua so sánh với chủng tộc chí tôn khác, ưu thế của Nhân tộc là số lượng khổng lồ, hơn nữa có thể thích ứng các loại hoàn cảnh vũ trụ hỗn độn, bắt đầu từ thấp chậm rãi phát triển, từng bước đi lên chí cường."

"Giống như hoàng tộc Tử thị, từng thế hệ tích lũy, huyết mạch phát triển càng thêm nồng đậm, cuối cùng mới sinh ra huyết mạch đế hoàng Nhân tộc chính thống này, đây chính là chuyện mà chủng tộc chí tôn khác không cách nào làm được."
Bình Luận (0)
Comment