Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1004 - Chương 1004: Phù Hợp Lẽ Thường (2)

Chương 1004: Phù hợp lẽ thường (2) Chương 1004: Phù hợp lẽ thường (2)Chương 1004: Phù hợp lẽ thường (2)

Chương 1004: Phù hợp lẽ thường (2)

Hiện giờ, lão già chỉ có thể ký thác hy vọng vào kết cấu hoàng đình này bị phá hỏng, uy năng và sức mạnh trận pháp bộc phát ra không lợi hại như vậy.

Âm aml

Cùng với tiếng gầm rú dữ dội vang lên, trong cánh cửa bị mở ra phía trước, trận pháp đã nở rộ ra ánh sáng chói mắt, trong đó một thanh cự kiếm màu hoàng kim, ngưng tụ thành hình, lơ lửng ở phía trước.

Ông!

Tiếng vang rất nhỏ phát ra từ phía trên cự kiếm màu kim hoàng kia, không gian bốn phía mơ hồ bị xé rách.

Vùi

Tiếng xé gió vang lên, cự kiếm màu vàng kia lập tức quét ngang.

Nhìn cự kiếm màu vàng này, sắc mặt lão già kịch biến: 'Kiếm ý đế hoàng? Sao để lại cái thứ quỷ này, thật là..."

Kiếm khí do kiếm ý ngưng tụ, cực kỳ khủng bố.

Kiếm ý bất diệt, kiếm khí không tiêu tán.

Hơn nữa ông có thể cảm nhận được kiếm ý này đã nhìn chằm chằm Tiêu Thiên, nhắm ngay hắn.

Tiêu Thiên không chết, chỉ sợ kiếm ý kiếm khí này sẽ không rút lui, sẽ luôn nhìn chằm chằm hắn.

Chết chắc không thể nghi ngời

"Tiêu rồi, thật sự là đứa nhỏ không nghe khuyên bảo." Lão già kêu than cũng rất bất đắc dĩ.

Người trẻ tuổi chính là lỗ mãng, vô duyên vô cớ cứ như vậy vứt mạng mình ở đây, cần gì chứ.

Kiếm khí đế hoàng này mang theo kiếm ý bay tới, nháy mắt sắp đánh trúng Tiêu Thiên.

Bốp!

Tiêu Thiên vươn tay ôm chặt kiếm khí đế hoàng màu hoàng kim, cưỡng ép túm đến trước mặt nhìn thử: "Thứ gì đây?"

Răng rắc!

Hai tay dùng chút lực, Tiêu Thiên cưỡng ép bẻ gãy kiếm khí màu kim hoàng.

Kiếm khí bị gãy, kiếm ý mông lung bên trong cũng lẻn ra, bay về phía xa.

Nhưng kiếm ý vừa mới bốc lên, đã bị Tiêu Thiên nắm chặt, bóp trong tay.

Xil

Khói bụi màu vàng bốc lên, kiếm ý tiêu tán, mà ánh sáng trận pháp loe ra bốn phía cũng theo đó vỡ vụn.

"Hoàn thành rồi, nhạc phụ mau cùng tiến vào xem thử có thứ gì tốt không." Tiêu Thiên phủi tay, hô với Tử Đế Tôn và Lạc Thao Thiên phía sau.

Hai người nghe thấy Tiêu Thiên mở miệng, biết phía trước đã an toàn, lúc này mới tiến đến.

Lúc đi ngang qua lão già ngây ra như phỗng, Tử Đế Tôn nói: "Vị lão tiền bối này, con rể này của ta thân thể khỏe mạnh, có một chút xíu sức lực, ngài cũng đừng lo lắng."

Lạc Thao Thiên cũng gật đầu theo: "Đứa nhỏ này không phải lỗ mãng, chỉ là đơn thuần mạnh đến nghịch thiên, không để chút nguy hiểm này vào mắt thôi."

Hai huynh đệ ngươi một lời ta một câu, sau khi nói xong thì đi theo phía sau Tiêu Thiên, đi vào sâu bên trong.

Để lại một mình hư ảnh lão già ở tại chỗ, như thể trong mộng.

Tuy đế hoàng cuối cùng thực lực yếu kém, nhưng kiếm ý của đế hoàng này, loại bỏ Trường Hà cảnh mạnh nhất trong bọn họ, chẳng qua dễ như trở bàn tay.

Nhưng vừa rồi người trẻ tuổi đó có chuyện gì vậy?

Tay không bóp nát!

Đó là kiếm ý đó, không phải thứ mà tay không tiếp dao sắc có thể làm được.

"Không thích hợp, sao người trẻ tuổi đó có thể...' Lão già khôi phục lại tinh thần, vội vàng đi lên theo, trong miệng hô: "Các ngươi đừng gấp, lối vào chỉ là một ải, bên trong còn có rất nhiều hung hiểm..."

Lão già xông vào còn chưa nói hết đã nhìn thấy Tiêu Thiên ở phía trước cưỡng ép dùng thế công mở đường trong trận pháp liên miên không dứt thì trực tiếp há hốc mồm.

Không chỉ cưỡng ép dùng thế công đơn giản như vậy, đủ loại thủ đoạn mà đế hoàng lưu lại đánh trên người Tiêu Thiên, không tạo thành thương tổn đối với hắn cũng thôi đi.

Lại còn bởi vì đánh lên người hắn mà bắn ngược lại, phản chấn phá hủy trận pháp khởi động bốn phía.

Chỉ sợ đế hoàng đời thứ một trăm đến chết cũng không ngờ, đủ loại thủ đoạn mình lưu lại, phương thức bị phá hư lại là tự mình đánh mình.

Lão già lơ lửng đi theo sát phía sau Tiêu Thiên, ánh mắt kỳ quái.

Đây rốt cuộc là quái vật nhảy ra từ nơi nào vậy.

Phía trước không bao lâu đã rộng mở sáng sủa, hiện ra một phủ đệ động thiên to lớn.

Nơi này có rất nhiều khí cụ, bắt mắt nhất chính là lò luyện khí to lớn bên trong.

Nhưng mà một điều thật sự thu hút ánh mắt của Tiêu Thiên, đó là trong lò luyện khí to lớn phía trước dường như còn có một bán thành phẩm.

Mà bán thành phẩm này rõ ràng là một ấn Trấn Thủ chưa luyện chế hoàn thành.

Cũng không phải là loại ấn Trấn Thủ của Nhân Hoàng Tử Cực Vô Địch, mà là ấn Trấn Thủ cổ xưa hơn trong vực trấn thủ, ấn ký được khắc, đường hoa văn trận pháp cùng với chất liệu giống nhau như đúc.

Dường như Tiêu Thiên liếc mắt một cái, Vượng Tài đã phân tích ra.

Tiêu Thiên thấy vậy, quay đầu nhìn về phía lão già.

Lão già thấy ánh mắt Tiêu Thiên nhìn qua, hiểu lâm ý tứ của hắn, giải thích: "Quả thật đế hoàng đời thứ một trăm am hiểu luyện khí, cũng là luyện khí sư nổi tiếng, đồ ngài ấy để lại có quan hệ với luyện khí cũng phù hợp lẽ thường"

Hơi cảm ứng, mọi người liên phát hiện bên trong động thiên này cực kỳ bao la.
Bình Luận (0)
Comment