Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1021 - Chương 1021: Bốn Cái (2)

Chương 1021: Bốn cái (2) Chương 1021: Bốn cái (2)Chương 1021: Bốn cái (2)

Chương 1021: Bốn cái (2)

Lạc Nữ Ái vốn hơi tỉnh táo lại, thoáng hồi hộp, chậm rãi quay đầu, nhìn về phía Long Khâu Bạch Thanh đang nhìn mình.

Nhìn kỹ, Long nương tóc bạc mặt không biểu cảm này quả thật là có phong vị khác, tư sắc càng tuyệt vời.

"A a al" Lạc Nữ Ái nắm lấy tóc của mình, đột nhiên phiền não.

Nhìn đối phương bị mình làm thay đổi tâm tính, Long Khâu Bạch Thanh dịch chuyển ánh mắt, lặng lẽ ăn đồ xem kịch hay.

Trong lòng còn nói thầm.

"Ai bảo ngươi lén ăn đồ của ta."

Chính ngay lúc này, phản kích đến từ Tô Mộng Ly cũng xuất hiện.

Chỉ là lúc này, phản kích của nàng không phải ra tay với Tử Nhược Yên, ngược lại nhìn về phía Tiêu Thiên: "Tiêu tướng công, lời vừa nãy của Tử tỷ tỷ là có ý gì, có thể dạy ta hay không?”

"Làm ơn đói"

Tô Mộng Ly nói xong cũng chắp tay trước ngực, nhẹ nhàng làm ra dáng vẻ cầu xin về phía Tiêu Thiên, chín chiếc đuôi hồ ly xù lông ở phía sau lắc nhẹ.

"Hửm?" Lạc Nữ Ái trừng mắt, ngẩng mạnh đầu lên.

Ánh mắt của Long Khâu Bạch Thanh cũng lóe lên ánh sáng, nắm lấy túi giấy dầu, ăn một miếng bự.

Cả người Tiêu Thiên cứng ngắc giống như hóa đá.

Điều này...

Câu hỏi trí mạng.

"Cũng không phải là không được, Tiêu lang quân, nếu Tô minh chủ tò mò thì để nàng biết chút đi." Lúc này biểu cảm của Tử Nhược Yên hết sức bình tĩnh.

"Hây?" Lạc Nữ Ái hoảng sợ nhìn về phía Tử Nhược Yên, đối phương điên rồi ư.

Biểu cảm của Tô Mộng Ly cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Đối phương đồng ý rồi?

Đây là chiêu trò gì vậy?

Chiêu này của Tử Nhược Yên trực tiếp khiến Tô Mộng Ly hơi rối loạn, đuôi hồ ly phía sau cũng thu lại.

Bởi vì nàng nhìn thấy rõ biểu cảm của Tử Nhược Yên rất nghiêm túc.

"Long Khâu Bạch Thanh, ngươi cũng đến cùng đi." Tử Nhược Yên phía bên này quay đầu lại, nói về phía đối phương.

Soạt!

Sợi tóc ngố của Long Khâu Bạch Thanh dựng lên, trên sừng rồng lóe lên tia sét rồi biến mất.

Trên mặt tràn đầy vẻ khó tin.

Nàng đã nghe thấy cái gì vậy? Còn về Tiêu Thiên, hắn hoàn toàn không bình tĩnh được nữa.

Vào đêm.

"Cho vào được chưa?”

"Vẫn chưa được."

"Hiện tại thì sao?”

"Được rồi."

"Hít hà hít hà...

Mọi người ngồi vây quanh nồi lẩu bên cạnh.

Đặc biệt là Tô Mộng Ly, lần đầu ăn, cay đến hà hơi.

Cho dù tu vi mạnh mẽ như Tô Mộng Ly, nhưng những nguyên liệu này đã trải qua linh khí tẩm bổ, chăm sóc đặc biệt.

Độ cay trong đó cũng kinh người.

Tô Mộng Ly trước kia thật sự chưa từng ăn món như vậy.

Nhưng mà cũng coi như là sảng khoái.

"Có vẻ Tô minh chủ cũng có nhược điểm nha." Tử Nhược Yên vừa nói vừa lấy một miếng thịt đã được nấu chín nhúng vào trong nước chấm dầu ớt, lăn qua lăn lại ba lượt.

Lúc sau, tao nhã đưa vào trong miệng nhai kỹ, mặt không đỏ tim không đập, giống như không đáng để nhắc tới.

"Đúng vậy, sao cay có một chút cũng không ăn được vậy." Lạc Nữ Ái cũng theo đó mở miệng, gắp thịt lăn vài vòng giống như Tử Nhược Yên.

Về phân Long Khâu Bạch Thanh, căn bản là không nói chuyện, chỉ yên lặng ăn.

Tốc độ không nhanh nhưng mà chưa từng dừng, mấy món ăn có màu đỏ rực đều sắp chấm hết.

Khóe miệng Tô Mộng Ly hơi co giật, lúc ngẩng đầu nhìn Tiêu Thiên.

Đúng lúc nhìn thấy đối phương múc một bát canh đỏ rực vào trong bát, lại húp một hơi cạn sạch.

Lông đuôi hồ ly của Tô Mộng Ly hơi dựng lên.

"..." Im lặng một lát, Tô Mộng Ly cũng cắn răng, gắp miếng thịt thú, lăn ba vòng, căng da đầu bỏ vào trong miệng.

Trong mắt mọi người có thể nhìn thấy rõ ràng, tai hô ly của Tô Mộng Ly vốn hơi gập lập tức dựng thẳng.

"Cũng được!" Tô Mộng Ly thản nhiên mở miệng, bưng ly trà bên cạnh lên uống một hơi cạn sạch.

Rót trà.

Uống cạn.

Hết ly này tới ly khác, ấm trà rất nhanh thấy đáy.

Tử Nhược Yên không nói chuyện, lại gắp một miếng, lăn ước chừng năm lần, lại để vào trong miệng.

Sau đó, lẳng lặng nhìn Tô Mộng Ly cũng không hé răng.

Mà Tô Mộng Ly cũng không nói chuyện, lộ ra nguy hiểm nhàn nhạt, cũng giống như Tử Nhược Yên, chấm du năm lần...

Sau đó không lâu, Tô Mộng Ly đổ mồ hôi đầm đìa, xụi lơ ở bên cạnh từ bỏ chống cự, hoàn toàn nhận thua.

Môi đỏ bừng, có một tia hoảng hốt.

Ngon thì ngon nhưng bản thân thua thảm hại.

Lúc này dao động linh khí bắt đầu khởi động ra, dao động trận pháp cực kỳ rõ ràng.

Trong chiến hạm hư không, trận pháp truyên tin cũng theo đó mở ra, chỉ là cũng không có bóng dáng hiện ra.

Bên kia, tin tức trực tiếp truyền về trong ngọc truyền tin của Tiêu Thiên.

"Hửm?” Tiêu Thiên lấy ra ngọc truyền tin, mở ra nội dung trong đó.

Linh khí từ trong ngọc truyền tin lưu chuyển ra, trong không trung ở trước mắt hắn hình thành văn tự.

"Tiêu đại nhân, khi nào ngài đến, bên chỗ bọn ta thật sự sắp không kiên trì nổi nữa rồi."

"Thế công của đối phương rất mãnh, linh khí cũng cao hơn bọn ta."

"Không chỉ như thế, còn có người của Tàng Vũ nhúng tay hỗ trợ."

"Đại nhân à, nếu ngài không đến, thật sự là hết cách rồi."

Người đưa tin văn tự chính là Tử Bá Nghiệp.
Bình Luận (0)
Comment