Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1023 - Chuong 1023: Nha

Chuong 1023: Nha Chuong 1023: NhaChuong 1023: Nha

Chương 1023: Nhà

Trên boong tàu chiến hạm, một đám binh sĩ mặc áo giáp đang nghỉ ngơi ở đây.

Từ dáng vẻ áo giáp trên người bọn họ có thể nhìn ra được, bọn họ thuộc hai thế lực khác nhau.

Trong đó, người trên áo giáp có đường hoa văn viền vàng chính là thuộc đế quốc Nam Điện.

Mà bên cạnh bọn họ có một vài người áo giáp rõ ràng rất nặng, đó là phái chiến Nam Điện ngày xưa, cuồng nhân chiến đấu của bộ hạ cũ hoàng đình.

"Đám tạp chủng này, cuối cùng xem như yên tĩnh một lúc." Trong đó, đội trưởng một tiểu đội của đế quốc Nam Điện đặt mông ngồi dưới đất, chống đầu gối hùng hùng hổ hổ.

Nam nhân bên cạnh khoác áo giáp rất nặng không hé răng, chỉ là ngồi ở đó yên lặng điều tức, khôi phục lại linh khí hao tổn thời điểm chiến đấu chém giết lúc trước.

"Huynh đệ, tổn thương này của ngươi không nhẹ đâu." Đội trưởng của đế quốc Nam Điện tên lão Hắc, nhìn chiến sĩ phái chiến bên cạnh, tặc lưỡi thành tiếng.

Ở trong mắt ông, áo giáp nặng trên người đối phương đã tàn phá không chịu nổi, thậm chí chỗ thắt lưng vỡ nát, lộ ra phần giáp bên trong.

Trận pháp khắc bên trong cũng suy yếu không ít, mạch linh khí trong đó rất rõ ràng vận hành không quá thoải mái.

"Ngươi điều tức như vậy tới khi nào mới khôi phục chứ, trực tiếp ăn đan dược đi."

"Nói không chừng, lúc nào đó đám tạp chủng kia sẽ đánh qua đây."

"Còn nữa à...

Nam tử cao lớn khoác áo giáp rất nặng tức giận mở to mắt, trừng lão Hắc: "Ngươi có thể đừng ồn nữa không, nếu có đan dược, ta còn không ăn à?”

"Hiện giờ rất nhiều tài nguyên, đều là cho huynh đệ trấn thủ chiến trường hư không, áp lực bên đó rất lớn, Tàng Vũ đang mạnh mẽ tiến công."

"Nếu bọn họ không chống đỡ được, chúng ta cũng bị thua chổng mông, một lưới bắt hết."

Sau khi nam tử mặc áo giáp nặng cao lớn này nói xong lạnh lùng hừ một tiếng, mặc kệ lão Hắc bên cạnh tiếp tục chuẩn bị điều tức.

Nghe thấy nam tử tiếp lời, lão Hắc cũng nhún vai: "Phái chiến của các ngươi cũng không biết nói cái gì, thật sự là một người cứng đầu, tử thủ chiến trường hư không như vậy cũng không tìm viện trợ bên ngoài."

"Muốn ta nói cái gì, còn không bằng tìm một chỗ sống cho tốt, cần gì liều chết liều sống như vậy chứ."

Nghe thấy lời nói của lão Hắc này, nam tử mang áo giáp nặng cao lớn thong thả quay đầu lại, nhìn qua lão Hắc: "Nếu theo như ngươi nói, tại sao ngươi lại xuất hiện ở trên chiến trường này, không phải nên trốn ở phía sau sống cho tốt à?"

Lão Hắc nhếch miệng cười, nói với nam tử: "Khó mà làm được, lão bà con gái của ta còn đang ở trong đế quốc phía sau kìa, nếu không lên chiến trường đuổi kẻ địch đi, làm sao có thể khiến các nàng yên ổn mà sống chứ."

Nam tử mang áo giáp nặng cao lớn không nói chuyện, chỉ là yên lặng nhìn lão Hắc nụ cười, nhẹ nhàng gật đầu.

Nói đến đây, lão Hắc lấy ra một tờ giấy từ trong ngực, phía trên có bức vẽ bằng mực, nhìn qua có chút kỳ quái.

Nam tử mang áo giáp nặng chỉ có thể từ trên trang giấy lờ mờ nhìn ra ba thứ, nhưng mà cụ thể là thứ gì, thật sự nhìn không ra.

"Đây là người?" Nam tử mang áo giáp nặng cao lớn hỏi giống như thăm dò.

Nghe thấy nam tử nói, lão Hắc trừng mắt: "He, nói gì đấy, đây là cả nhà bọn ta, bức tranh này bắt đầu là con gái bảo bối của ta vẽ, nói là phù hộ bình an cho ta."

"..." Nam tử mang áo giáp nặng cao lớn trâm mặc hồi lâu, lúc này mới nói: "Rất tốt."

Nghe thấy lời nói của nam tử, lão Hắc đụng đối phương: "Vậy còn ngươi thì sao?"

"Ta cô độc, không có người nhà gì." Nam tử mang áo giáp nặng cao lớn chậm rãi nói: "Rất lâu trước kia chỉ có một mình, lo lắng bản thân khi nào thì chết, cũng không nghĩ tới mấy việc này."

"Chờ đánh xong, giúp ngươi tìm một người ha." Lão Hắc cười hì hì vỗ vai nam tử cao lớn, từ tốn nói: "Hiện giờ đế quốc Nam Điện bọn ta tựa hồ sắp thành một nhà với phái chiến các ngươi."

"Phái chiến các ngươi à, đến lúc đó dời qua, cùng nhau sống với đế quốc Nam Điện bọn ta, có chuyện gì cùng nhau chống đỡ thôi."

Lão Hắc vui tươi hớn hở nói xong, võ vai nam tử cao lớn bả trước mặt.

Bốp!

Nam tử mang áo giáp nặng cao lớn đã trúng một cái tát như vậy, cả người nhoáng lên một cái ngã quy trên mặt đất.

Chọc đến lão Hắc kinh ngạc một trận, cúi đầu nhìn bàn tay của mình.

Khi nào thì ông có sức lực lớn như vậy .

Đông!

Âm thanh chấn động theo đó vang lên, lão Hắc cũng không nhịn được ngã trên mặt đất.

Lúc này ông mới phản ứng lại, nào có phải sức lực của ông lớn gì, rõ ràng là gặp chuyện không may, lại sắp đánh tới rồi.

"Thật sự là một đám súc sinh, còn chưa nghỉ ngơi bao lâu, vậy mà lại đánh qua rồi." Lão Hắc tức giận đứng lên từ trên mặt đất, chuẩn bị chém giết chiến đấu.

Mà nam tử mang áo giáp nặng cao lớn bên cạnh cũng nhảy dựng lên, ngóng nhìn phía xa.

Mà khi bọn họ thấy rõ ràng phía trước, người nào người nấy đều cứng ngắc tại chỗ, không thể tin, giống như thấy quỷ.
Bình Luận (0)
Comment