Chuong 1024: Nha (2)
Chuong 1024: Nha (2)Chuong 1024: Nha (2)
Chuong 1024: Nha (2)
Trước mặt không biết từ khi nào bỗng nhiên xuất hiện một chiến hạm hư không khổng lồ.
Cả chiến hạm khổng lồ giống như lạch trời nguy nga, ngăn ở trước mặt mình, trên toàn thân kim loại sáng bóng của nó không ngừng lấp lóe trận pháp, chiếu sáng hư không hắc ám này thành giống như ban ngày.
Ông! Ông! Ông!
Theo âm thanh trận pháp chấn động hiện ra, chiến hạm hư không vô cùng khổng lồ của kẻ địch đến từ ánh sáng trận pháp lưu chuyển, giống như sợi tơ sinh ra từ phía trên.
Nhưng sợi tơ linh khí của trận pháp này cho người ta cảm giác hình như là sợi tơ, đó là sau khi so sánh chiến hạm khổng lồ ở một khoảng cách xa mới cho ra kết luận như vậy.
Chờ khi sợi tơ linh khí dan dần tới gần, tới trước mặt, mọi người mới giật mình phát hiện, đây có phải sợi tơ qì.
Rõ ràng là cự trụ chống trời do một đám linh khí ngưng tụ thành, không ngừng xuyên qua thân chiến hạm bọn họ.
"Kẻ địch tập kích, ngăn địch!!!"
Vô số tiếng gâm rú truyền ra.
Cho dù là run rẩy đối mặt với chiến hạm hư không khổng lồ này, vẫn không ai lui về phía sau.
Bởi vì bọn họ biết không thể lui, ở sau lưng chính là quê hương, chính là vợ và con gái của bọn họ.
Nếu muốn lui còn có thể lui đến chỗ nào chứ?
Lão Hắc gấp cẩn thận bức tranh của con gái mình, bỏ vào trong ngực, nhẹ nhàng võ: "Con gái à, phù hộ cha của con nhé..."
Nói xong, lão Hắc cheng một tiếng, rút ra chiến đao của mình thở nhẹ một hơi.
Nam tử mang áo giáp nặng cao lớn cũng híp hai mắt, dan dần tới gần đối phương.
Chém giết bắt đầu...
"Giết!I!"
Trên chiến hạm hư không xuyên thủng, vô số bóng dáng không sợ chết xông về phía trước, đối mặt với quái vật lớn, thẳng tiến không lùi.
Sắc mặt Hứa Vô Úy khó coi nhìn chiến hạm hư không vô cùng lớn trước mặt, cả người ông đẫm máu, tràn đầy vết thương.
Trước mặt ông lơ lửng một Nhân tộc, trên người đối phương có từng đường vân kim loại, phóng ra thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
"Từ bỏ chống cự đi, các ngươi không có chút phần thắng nào đâu." Bành Phi nhìn qua Hứa Vô Úy trước mặt, chậm rãi mở miệng.
Đường vân kim loại trên người hắn đang lưu chuyển chầm chậm, cứ như là trạng thái lỏng.
Đường vân kim loại trạng thái lỏng trên cánh tay hắn hóa thành binh khí trong lúc chuyển động, mặt trên còn dính lấy máu tươi. Chủ nhân của máu tươi tất nhiên là Hứa Vô Úy trước mặt hắn.
Hiện giờ, cường giả của phái chiến đấu Nam Điện là Hứa Vô Úy chật vật không chịu nổi, ông không chút sức mạnh trả đòn ở trước mặt của Bành Phi.
Điều này khiến trong lòng ông có chút bi ai.
Thậm chí ông có thể thấy rõ chiến hạm hư không vô cùng khổng lồ của đối phương nghiền ép hạm đội phía bên bọn họ như thế nào.
Chiến hạm của phe địch đang không ngừng tới gần, phía trên lan tràn ra áp lực khổng lồ, trong nháy mắt ép nổ trận pháp phía trên chiến hạm phía bên bọn họ.
Thực lực hoàn toàn không cân bằng đó, căn bản là không cách nào chống lại được.
Không ít chiến hạm hư không, thậm chí là dưới áp lực cực kỳ mạnh mẽ của đối phương, trong nháy mắt nổ tung, hóa thành một ánh lửa.
Bản thân không thắng được cường giả của kẻ địch đến ở trước mặt này.
Mà đại quân bốn phía dưới trướng của ông, thậm chí đến từ đám binh lính của đến quốc Nam Điện, ai nấy đều hung hãn không sợ chết chạy nước rút về phía trước.
Như thiêu thân lao đầu vào lửa, nhưng không có bất kỳ ai sợ hãi, không có bất kỳ ai lùi bước.
Bọn họ chỉ biết quê nhà phía sau mình là lý do khiến bọn họ tuyệt đối không thể lùi.
"AI" Hứa Vô Úy rít gào, nếu những chiến sĩ anh dũng này đều không từ bỏ, vậy thì bản thân có lý do gì mà chán chường và tuyệt vọng ở nơi này.
Cho dù chết, ông cũng phải cắn xé một miếng thịt trên người của tên nhãi trước mặt.
Sau khi rít gào, Hứa Vô Úy đã xung phong về phía trước, trong ánh mắt cứ như có đám lửa đang thiêu đốt.
"Tử Bá Nghiệp, hy vọng điều ngươi nói là sự thật!" Hứa Vô Úy lẩm bẩm, hy vọng Tiêu đại nhân mà Tử Bá Nghiệp nói đủ mạnh mã.
Mà bản thân phải đỡ được áp lực của đối phương trước khi cường giả đó đến.
Nếu không, cho dù đối phương có mạnh hơn nữa, chỉ sợ cũng không cách nào đối phó với cục diện rối rắm này được.
Bành Phi nhìn Hứa Vô Úy xông qua ở trước mặt, nhìn biểu cảm trên mặt đối phương, trong lòng không khỏi chán ghét.
Quả nhiên là không biết sống chết.
Mà phía sau Bành Phi, trong hư không hắc ám xa xăm có một bóng dáng đứng chắp hai tay sau lưng, ngắm nhìn toàn bộ chiến trường cực lớn phía bên này.
Rõ ràng, ánh mắt của cường giả kim loại đó có thể bao trùm lấy khoảng cách cực kỳ rộng rãi, thu hết tình hình chiến trường vào trong mắt.
Rất rõ ràng, đối phương căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, hoàn toàn không có năng lực phản kháng.
"Đã đến tình hình này rồi, khi nào thì ngươi đến vậy?" Người kim loại nhẹ giọng lẩm bẩm, nhìn lướt ra phía xa xa, xem có thể tìm thấy manh mối gì hay không.