Chuong 1025: Phan kich trong tuyet vong
Chuong 1025: Phan kich trong tuyet vongChuong 1025: Phan kich trong tuyet vong
Chuong 1025: Phan kich trong tuyet vong
Sự chú ý của hắn đặc biệt tập trung lên trên chiến ham khổng lồ này.
Dựa theo suy đoán của hắn, một khi cường giả đối phương ra tay, chắc chắn sẽ lợi dụng tu vi mạnh mẽ của bản thân lẻn vào bên trong chiến hạm, lợi dụng chiến lực không thể địch nổi, chém giết từng kẻ chặn đường, phá hỏng then chốt hạch tâm trận pháp chiến hạm hư không khổng lồ này.
Trực tiếp giải quyết lợi khí chiến tranh mạnh mẽ phía bên bọn họ từ bên trong. ...
Trên chiến trường.
Phụt!
Bị chiến sĩ của Khai Thiên điện trước mặt dùng một đao xuyên thấu, lão Hắc không lùi cũng không nhượng bộ, trái lại còn hung hăn bổ một đao qua đó.
Chiến sĩ của Khai Thiên điện phía đối diện vốn muốn né tránh.
Nhưng lại phát hiện thanh đao mà bản thân đâm vào trong cơ thể của lão Hắc đang bị bàn tay kia của đối phương nắm chặt.
Lúc này, muốn buông thanh đao ra rõ ràng không còn kịp nữa.
Soạt!
Đao đó đã bổ chiến sĩ Khai Thiên điện trước mặt thành hai.
Mà sau khi lão Hắc làm xong thì lao đảo lùi về phía sau, đặt mông ngồi lên trận pháp do linh khí ngưng tụ thành, dùng một tay che lấy chỗ bị thanh đao đâm xuyên qua.
Chỗ vết thương, linh khí của kẻ địch hòa lẫn với khí tức của kim loại, không ngừng cắt vào miệng vết thương của ông như lưỡi đao sắc bén.
Khiến ông không cách nào mượn thể hồn bản thân khôi phục vết thương, giảm bớt thương thế.
Máu tươi cứ như dòng suối nhỏ nhỏ giọt ra ngoài.
Bịch!
Nam tử mặc áo giáp nặng to lớn trực tiếp đụng bay một chiến sĩ Khai Thiên điện, vung mạnh cây búa chém vào đầu của đối phương, vọt đến bên cạnh lão Hắc.
"Thế nào?" Nam tử bắt được lão Hắc, quan sát trên dưới: "Đan dược đâu, đan dược chữa thương trên người của ngươi đâu rồi?"
Nếu như hắn nhớ không nhầm thì người trong quân đế quốc Nam Điện đều có định mức đan dược thuộc về bản thân.
"Bán từ sớm, cho trong nhà rồi." Lão Hắc ngăn cản nam nhân có ý đồ tìm kiếm vô ích, nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng đỏ tươi: "Vốn biết lần này ra ngoài sẽ chết trên chiến trường."
"Chỉ sợ uống đan dược cũng vô dụng, may mà đã bán từ sớm, ít nhất thì cô nương đó có thể sống tốt một thời gian."
Lão Hắc nói xong, bàn tay kia run rẩy móc bức tranh từ trong ngực ra, đưa cho nam tử mặc trọng giáp cao lớn trước mặt: "Ngươi... nếu có thể sống sót trở về thì mang bức tranh về giúp ta."
Nam tử mang trọng giáp cao to nhận lấy giấy vẽ, lúc này mới phát hiện bên trong còn gói lấy một thứ, nhìn kỹ, rõ ràng là một miếng ngọc bội linh khí.
Nhìn từ hình thức rõ ràng là món đồ nuôi dưỡng cơ thể, tạo ra cơ sở cho trẻ con.
"Làm ơn đó...' Lão Hắc nắm chặt đối phương, nhẹ giọng lẩm bẩm.
Nam tử cao lớn siết chặt nắm tay, mím môi gật đầu.
"Sắp... thắng rồi..." Lão Hắc lẩm bẩm, hai mắt bắt đầu bất lực, nhìn về chiến hạm khổng lồ xa xa ở phía trên: "Cũng... không biết có thể..."
Nhưng đang lẩm bẩm, nhìn qua, lão Hắc lại cảm thấy không đúng.
Là bản thân sắp chết nên xuất hiện ảo giác à.
Tại sao cảm thấy hư không xa xa cứ như đang nứt ra?
Nam tử cao lớn cũng cảm nhận được sự dị thường, quay đầu nhìn sang.
Không biết tại sao hư không xa xa đột nhiên không ngừng nứt ra, mà có một bóng dáng từ xa vọt qua đây.
Bóng dáng chạy nhanh đến, đột nhiên đụng đầu vào chiến hạm hư không khổng lồ, xuyên ngang qua.
Từng tang màn chắn trận pháp bên trên chiến hạm không ngừng bị đụng nát bấy, nổ ầm ầm, không ngừng hiện lên trên chiến hạm.
Âm đùng!
Tiếng nổ vang cực kỳ kinh khủng, vang vọng lên.
Lúc này, chiến hạm khổng lồ kinh khủng đến từ Khai Thiên điện hoàn toàn nổ tung, ánh lửa bắn ra bốn phía.
Khí kình cực kỳ kinh khủng thổi về bốn phía khiến người ngã ngựa đổ.
Cùng lúc này, giọt mưa màu xanh đột nhiên nhỏ xuống từ hư không.
Lão Hắc cũng tắm rửa dưới giọt mưa màu xanh này, bắt đầu hồi phục thương thế, vết thương vốn không cách nào chữa khỏi, khí tức kim loại cũng bị gạt bỏ ra ngoài.
Lão Hắc ngẩn ngơ tại chỗ, biểu cảm có chút hoang mang.
Ông có thể cảm nhận rõ ràng thương thế nặng nề trong cơ thể mình đang nhanh chóng khôi phục với tốc độ cực kỳ nhanh.
Vết thương rất sâu khiến khí tức kim loại trong cơ thể ông biến mất, không thấy tung tích.
Vốn dĩ ông còn tưởng rằng mình sẽ phải bàn giao lại nơi này, kết quả biến cố đột nhiên đến khiến ông khôi phục như lúc ban đầu.
Ông nhịn không được ngửa đầu nhìn lên phía trên không trung, phát hiện không biết từ lúc nào đã có một chiến hạm hư không đang lơ lửng trên bầu trời vùng chiến trường này.
Dường như có một bóng người ở phía bên kia, toàn thân hắn được bao quanh bởi ánh sáng màu xanh.
Một cây xanh khổng lồ hiện lên giữa không trung, phía trên cây xanh hình như có một bóng rồng màu xanh quấn quanh.
Cự long xanh đang hô phong hoán vũ.
Gió nhẹ lướt qua, tâm trạng của rất nhiều người đã bình tĩnh hơn, vốn dĩ bởi vì cảm xúc phức tạp khi chém giết trên chiến trường, giống như là bị cưỡng ép áp chế lên bọn họ vậy.