Chương 1034: Dễ dàng (2)
Chương 1034: Dễ dàng (2)Chương 1034: Dễ dàng (2)
Chuong 1034: De dang (2)
"Ngươi biết không?" Lúc này, Tê Văn Hoan đang đứng nơi xa quan sát, bỗng nhiên lên tiếng, nhìn sang Bành Phi vốn đang ngơ ngác ở bên cạnh: 'Tiêu đại nhân chạy tới khu vực hỗn độn này, dùng đôi bàn tay của ngài, đích thân nén những mảnh vỡ quê hương bọn ta ở phía bắc thành một quả cầu nhỏ xíu, sau đó đem nó về đây."
"Đồng thời dung nhập mảnh vỡ tinh không quê hương bọn ta vào trong một thế giới giới vực."
"Đây chính là lý do tại sao mảnh vỡ tinh không của quê hương phía bắc lại biến mất và cũng là nguyên nhân vì sao các ngươi căn bản không cảm nhận được gì."
"Điều đó không giống trong tưởng tượng của các ngươi đâu, hủy diệt biến mất không thấy nữa, bây giờ các ngươi đã biết thực lực của Tiêu đại nhân khủng bố đến mức nào chưa?"
Nói đến đây, Tê Văn Hoan cũng không nhiều lời nữa, ông ngắm nhìn biểu cảm của Bành Phi ở trước mặt, sau khi nghe xong lời ông nói thì vẻ mặt của hắn dần trở nên méo mó.
"Không thể nào, tuyệt đối không có khả năng, đó là mảnh vỡ của vũ trụ hỗn độn, sao hắn có thể dùng hai tay...' Bành Phi vô thức lắc đầu, căn bản không chịu tin lời Tê Văn Hoan vừa nói.
Đây chỉ là những lời nói hoang đường, chắc chắn là đối phương đang lừa dối hắn.
Nam nhân Nhân tộc đó, sao có thể có thực lực khủng khiếp đến như vậy.
Phù!
Tựa như tiếng gió nổi lên, lan ra bốn phía như một vòng xoáy.
Ngay lúc này, gió bão hình thành bởi linh khí bùng nổ ở phía trước cũng chậm rãi tiêu tán, để lộ bóng dáng của Tiêu Thiên trong đó.
Hắn vẫn đứng yên tại chỗ, chắp hai tay sau lưng ở đó.
Còn Điền Trí Hành ở đối diện, đã bị lưỡi đao sắc bén do đôi tay hóa thành bổ vào tròng mắt của ông.
Đây rõ ràng là điểm trọng yếu và cũng là nơi mềm yếu nhất.
Nhưng Điền Trí Hành lại nhìn thấy rất rõ nhát chém của mình bổ xuống, linh khí quét ngang đôi mắt của đối phương.
Đối phương vẫn không mất sợi tóc nào, thậm chí hắn còn không chảy nước mắt.
Ngay cả mũi nhọn của phong đao kia, sau khi va chạm vào tròng mắt đối phương lại nứt ra và bắt đầu Xoay vòng.
Điền Trí Hành ở gần đến mức có thể nhìn thấy rất rõ ràng, toàn thân bất giác run rẩy.
Chiến lực hiện tại ông có được, rốt cuộc đáng sợ đến mức nào, bản thân ông biết rất rõ.
Chính vì thế, khi Tiêu Thiên dùng tròng mắt của bản thân để chống lại lưỡi đao của ông thì nội tâm Điền Trí Hành đã bắt đầu sụp đổ rồi.
Cảnh tượng trước mắt đã vượt ra khỏi trình độ nhận biết của ông.
Hai cánh tay ngưng tụ thành lưỡi đao không khỏi run nhè nhẹ bởi sự sợ hãi trong lòng ông.
Sợ hãi đến tột cùng.
Rốt cuộc, ông đang chiến đấu với sự tồn tại gì đây, Khai Thiên điện bọn họ đã đụng trúng một quái vật gì vậy.
Trong khoảnh khắc này, Điền Trí Hành hận không thể tát mình một bạt tai thật mạnh.
Bọn họ thật sự điên rồi à, không ngờ lại còn nhắm vào sự tồn tại khủng bố như thế này.
Còn đám người trong Tình Báo đường nữa, rốt cuộc là bọn họ đang làm cái gì vậy, một đám phế vật à.
Một người đáng sợ như vậy, chẳng lẽ không có chút tình báo nào hay sao?
Trước đó, chẳng lẽ đám phế vật này không điều tra đàng hoàng một chút nào ư?
Đùng!
Trong lúc Điền Trí Hành đang suy nghĩ, Tiêu Thiên đã tung một cú đấm vào bụng của ông.
Âm thanh trầm đục vang lên, Tiêu Thiên khi ra tay đã khống chế sức mạnh của bản thân rồi.
Nhưng một quyên có lực đạo tám vần vạn này lại đánh cho thân thể Điền Trí Hành cứng đờ, ánh sáng màu sắc toàn thân ông tựa hồ bắt đầu tan rã và sụp đổ.
Một quyên này khiến cho lực lượng ngọc phụ thân trong cơ thể Điền Trí Hành suy yếu đi một nửa.
"Hự!" Điền Trí Hành trúng một quyền, không chịu được trừng lớn đôi mắt, há miệng phun máu tươi.
Mà cả người ông cũng bị đánh bay.
Nhưng ông còn chưa văng bao xa thì đã bị người ta tóm lấy cổ chân, kéo trở lại để đón thêm một cú đấm nữa.
Đùng! Đùng! Đùng!
Điền Trí Hành - một trong ngũ lão của Khai Thiên điện, người cực mạnh đã sử dụng ngọc phụ thân, ngay lúc này, ở trước mặt Tiêu Thiên, ông giống như một thứ đồ chơi yếu ớt vậy.
Ông bị tóm lấy cổ chân, căn bản không thể né tránh được, chỉ có thể bị đánh văng ra xa.
Toàn bộ thân người như thể co giãn vậy, lắc qua lắc lại.
Mỗi khi trúng một quyền, lực lượng đầy màu sắc trong cơ thể sẽ bị đánh bay ra, phiêu tán trong vùng hư không này.
Điền Trí Hành - kẻ mạnh không ai bì nổi, lúc trước đã thể hiện ra uy năng đáng sợ.
Ngay lúc này, trước sự chứng kiến của mọi người trên chiến trường, ông bị xem như đồ chơi, bị người †a tùy ý chà đạp, không còn chút tôn nghiêm nào.
Toàn bộ chiến sĩ của Khai Thiên điện đều ngẩn ngơ tại chỗ, ánh mắt đầy sự sợ hãi nhìn sang phía bên này.
Kia là Điền lão cao cao tại thượng ư, thậm chí nếu không có lần hành động này thì chiến sĩ như bọn họ sao có tư cách được diện kiến ông chứ.