Chương 1127: Dau là phái diễn xuất (2)
Chương 1127: Dau là phái diễn xuất (2)Chương 1127: Dau là phái diễn xuất (2)
Chương 1127: Đều là phái diễn xuất (2)
Đóng băng vạn dặm.
Hàn khí lạnh thấu xương như kết đông không gian, tử khí khuếch tán ra ngoài, cũng cứng ngắc bên trong không trung.
"Ha ha!" Tiếng cười khẽ của Tô Mộng Ly cũng vang đến, đuôi hồ ly phía sau mở rộng, khí tức màu xanh biếc lướt qua xung quanh.
Trong khe nứt giữa di tích phía dưới không ngừng phóng ra ánh sáng xanh biếc, mọc ra dây leo phóng nhanh qua đó.
Đại quân áo giáp tử khí màu đen vốn xông qua đây, đều bị dây leo quấn lấy, túm lại.
Hai tay Long Khâu Bạch Thanh ngưng tụ trước người, bắt đầu kéo nhẹ sang hai bên, một thanh trường thương sấm sét.
Nàng không nói lời nào, sau khi trường thương sam sét quay một vòng trong tay, bóng dáng xinh xắn lanh lợi của nàng chợt cong lại, cứ như một vòng cung lớn.
Soạt!
Thân thể bắn ra, trường thương phá không mà đi, sấm sét nổ vang, vang vọng ở phía chân trời.
Tử khí đông lại trong nháy mắt nổ tung, hiện ra tình hình hư không bốn phía.
Mà lúc này, trên người Lạc Nữ Ái bị áo giáp bao trùm xách theo cự liêm, toàn thân châm đốt lửa Thánh Ma, công kích về phía trước.
Cachl
Mặt nạ rơi xuống, trong khe hở lộ ra cặp mắt, lóe ra ánh sáng màu đỏ.
"Bắt được ngươi rồi, ha ha ha Lạc Nữ Ái cười điên cuồng, phóng khoáng khởi công kích, cự liêm trong tay nhanh chóng xoay tròn, cứ như là vòng lửa lượn lờ.
Mà nàng xông về phía trước, chính là khu vực tử khí bị bổ ra.
Nơi đó có một nữ tử có làn da trắng bệch hoàn toàn bạo lộ ra ngoài, sắc mặt khiếp sợ nhìn Lạc Nữ Ái đang xông đến.
Trong mắt nàng mê man, rõ ràng không biết tại sao bốn người đang chém giết nhau.
Bỗng nhiên phối hợp ăn ý như vậy, phong kín rất nhiều thủ đoạn của bản thân.
Cuối cùng, thoạt nhìn là người lỗ mãng đã xông về phía mình.
Tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể chém giết chính diện.
"Đáng chết!" Nữ tử thầm mắng một tiếng, ánh mắt nhếch lên, nhìn chằm chằm Tiêu Thiên bên cạnh.
Hồng Nguyên Hinh cảm ứng được sinh linh tới gân, vốn định mượn cơ hội này, lần thứ hai hấp thu không ít năng lượng sống, bổ sung cho bản thân.
Kể từ đó, bà cũng có thể cởi bỏ hạn chế, không bị nơi này trói buộc, lần nữa nhìn thấy ánh mặt trời.
Chỉ là cảm ứng được thực lực người đến không tâm thường, bà không vội ra tay, âm thâm quan sát, tìm kiếm cơ hội.
Mà kiên nhẫn chờ đợi, quả nhiên tìm được cơ hội. Khí tức của mấy nữ tử này không tâm thường, vậy mà là vì một nam nhân tranh giành ghen tuông, ra tay.
Nhìn khuôn mặt trắng nõn tuấn dật của nam tử kia, bà cũng có thể hiểu được.
Dựa theo kế hoạch lâm thời mà Hồng Nguyên Hinh nghĩ ra, đó là thừa dịp các nàng đánh nhau kịch liệt, bỗng nhiên ra tay đánh lén, hoàn toàn bắt lấy các nàng.
Với thực lực mà bọn họ bày ra, khí tức sinh mệnh phát ra.
Hồng Nguyên Hinh chắc chắn một khi bản thân hấp thu năng lượng sống của bọn họ, thoát khỏi trói buộc là chuyện tất nhiên.
Nghĩ đến đây, trong lòng bà lại hừng hực.
Ai từng nghĩ đến bà đang tính kế người khác thì đối phương cũng đang tính kế bà.
Bản thân vừa mới ra tay khởi động trận pháp, dùng đại quân Tử Linh gào thét qua, liền gặp phải đối phương phản đòn.
Từ đầu tới cuối, đối phương chỉ là diễn trò, căn bản không đánh thật.
Đây không phải nháy mắt liên thủ, ngược lại tấn công mình sao?
Trong lòng Hồng Nguyên Hinh tức giận chửi mắng không thôi, độc nhất là lòng dạ đàn bà, đám nữ nhân này quả nhiên là giả dối độc ác.
Lại áp dụng thủ đoạn như vậy dụ dỗ mình trúng chiêu, trong lòng của bà cũng có chút ảo não.
Bản thân quá sơ ý, bằng không làm sao có thể trúng kế?
Nghĩ đến đây phản ứng đầu tiên của Hồng Nguyên Hinh chính là ngừng thiệt hại đúng lúc.
Trận pháp bị phá, đại quân Tử Linh mà mình kêu gọi ra đã biến mất không thấy.
Hiện giờ bà muốn tìm được cửa đột phá khác, cho nên khi ánh mắt của bà di chuyển, đặt trên người Tiêu Thiên cách đó không xa, trong mắt đều nở rộ ra ánh sáng sắc bén.
Cửa đột phá rất hiển nhiên chính là trên người nam nhân này.
Căn cứ kinh nghiệm phong phú trong quá khứ của bà, còn có sức phán đoán nhạy bén.
Từ tình huống vừa rồi, bà có thể kết luận nam nhân này khẳng định không đủ mạnh.
Khí tức trên người hắn không hiện, không có chỗ nào kinh người.
Về phương diện khác, ở bên cạnh hắn còn có nữ tử bảo vệ, nhìn dáng vẻ cũng là người đặt mỹ nam tử này trong lòng.
"Hừ!" Nghĩ đến đây, Hồng Nguyên Hinh không nhịn được hừ lạnh một tiếng.
Nam nhân này vẫn có thủ đoạn về phương diện mê hoặc, vậy mà thu hút hết nữ tử kinh tài tuyệt diễm đến bên cạnh, quay chung quanh hắn.
Nhưng mà cũng chứng minh thực lực của hắn khẳng định không mạnh.
Thông qua những dấu vết để lại, Hồng Nguyên Hinh cũng đã biết Tiêu Thiên là ai.
Một tên bám váy!
Hiển nhiên, nam nhân trước mặt này chỉ là ỷ vào sắc đẹp của mình, thu hút những nữ tử thực lực không tâm thường thôi. Nhìn thử dáng vẻ vừa rồi hắn được vây quanh, rõ ràng là một tư thái du lịch.