Chương 1128: Ngươi lựa chọn sai đối tượng rồi
Chương 1128: Ngươi lựa chọn sai đối tượng rồiChương 1128: Ngươi lựa chọn sai đối tượng rồi
Chương 1128: Ngươi lựa chọn sai đối tượng rồi
Sau khi bắt được hắn, đương nhiên lấy được điểm yếu của đám nữ nhân này.
Hồng Nguyên Hinh nói là làm, nghĩ đến đây thân hình bùng nổ tốc độ, xông giết qua Tiêu Thiên.
Căn bản không để ý Lạc Nữ Ái giết tới, không có cả một chút suy nghĩ muốn chém giết với nàng.
"Hả?" Bên này, Lạc Nữ Ái vừa mới xông qua đã nhìn thấy Hồng Nguyên Hinh kia lại thoát đi, phóng tới chỗ Tiêu Thiên.
Nàng nhất thời tức giận bốc khói, rít gào: "Trở lại!!"
Lạc Nữ Ái đã sớm ngứa tay khó nhịn, muốn chiến đấu một trận ra trò, hoạt động gân cốt của mình.
Khoảng thời gian này đã sớm nghẹn không chịu nổi.
Vất vả lắm mới có cơ hội, kết quả đối phương giống như rùa đen rụt đầu, quay đầu bỏ chạy.
Có ý gì?
Hơn nữa, một điểm khiến nàng cảm thấy phẫn nộ nhất đó là đối phương dở hơi, vậy mà xông tới chỗ Tiêu ca ca.
Đùa gì vậy, nếu thật sự để bà ta giao thủ với Tiêu ca ca, không phải nháy mắt bị giết sao.
Còn có thể có chuyện gì của mình?
Lạc Nữ Ái rít gào không ngừng bộc phát tốc độ, đuổi theo hướng đối phương rời khỏi.
Mà Hồng Nguyên Hinh phía trước nhìn thấy động tĩnh phía sau, càng kết luận suy đoán của mình.
Hiển nhiên, lựa chọn của mình khiến Tiêu Thiên rơi vào hiểm cảnh.
Nữ tử lỗ mãng xung phong liều chết này sốt ruột rồi.
Nóng nảy mới tốt!
Lòng Hồng Nguyên Hinh tràn đầy vui mừng, chỉ cảm thấy tình hình quá tuyệt, đang không ngừng tới gân phương hướng kế hoạch của mình.
Nhưng mà lúc bà ra tay còn có một điểm bà rất để ý, đó là nữ tử tóc hông ở bên cạnh Tiêu Thiên.
Khí tức hư vô mờ mịt, cảm giác cũng không phải quá rõ ràng.
Muốn hoàn toàn bắt lấy chỉ sợ không đơn giản như vậy, nhưng mà...
Trên mặt Hồng Nguyên Hinh lộ ra nụ cười, nếu đã quyết định ra tay đương nhiên bà có cách.
Vừa suy nghĩ đến đây, bà sắp tới gần trên người bỗng nhiên tràn ngập ra tử khí màu đen, đập vào mặt.
Tử khí nồng đậm tràn ngập bốn phía, động tĩnh sau khi phóng thích ra lại che lấp dao động chung quanh.
Hắc vụ cuồn cuộn đến, che lấp tâm mắt của Vượng Tài.
Nhưng nàng bất động tại chỗ, dường như không nhận thấy tồn tại của hắc vụ này.
Ra tay với chủ nhân?
Cái này có khác gì muốn chết đâu?
Mà Hồng Nguyên Hinh căn bản không biết lựa chọn và hành động của mình, rốt cuộc sẽ tạo thành ảnh hưởng gì.
Ngược lại vui vẻ không thôi, nhảy vào trong tử khí.
"Đắc thủ rôi!" Lòng Hồng Nguyên Hinh tràn đầy vui mừng, chỉ cảm thấy mình cơ trí vô song, nhạy bén tim được cơ hội.
Trước mắt Tiêu Thiên ở trong tay, bà xem như bắt được điểm yếu của nữ nhân kia.
Không sợ các nàng không phục.
Mà Hồng Nguyên Hinh nghĩ đến đây đã đi tới trước mặt Tiêu Thiên, gần trong gang tấc.
Bà đột nhiên vươn tay, ấn ký tử vong ngưng tụ trên đầu ngón tay, điểm tới ấn đường nam nhân trước mặt.
Tràn đầy tự tin.
Chỉ cần bắt lấy hắn, cơ hội chuyển biến sẽ...
Phil
Sau khi ngón tay của bà dán trên an đường của Tiêu Thiên, ấn ký tử vong chợt nổ tung.
Biểu cảm Hồng Nguyên Hinh cứng đờ, ngay sau đó lập tức rót thêm tử khí khổng lồ nồng đậm, lần thứ hai điểm tới ấn đường của Tiêu Thiên.
Râm!
Âm thanh răng rắc hiện ra, tử ấn vốn rất nặng lần thứ hai vỡ ra.
"Ngươi đang làm cái gì?" Tiêu Thiên trừng mắt, kỳ quái nhìn Hồng Nguyên Hinh trước mặt: "Đừng động tay động chân, nếu khiến người ta hiểu lầm sẽ không tốt lắm đâu."
Nói xong, Tiêu Thiên vươn tay ra, một phen túm lấy Hồng Nguyên Hinh.
Phản ứng đầu tiên của Hồng Nguyên Hinh là muốn phản kháng, tử khí cả người bắt đầu khởi động, hóa thành áo giáp màu đen.
Nhưng áo giáp còn chưa thành hình, bàn tay vươn tới trong mắt bà đã tránh cũng không thể tránh.
Răng rắc.
Áo giáp vỡ vụn, cổ của bản thân tức thì bị nắm chặt, nhấc lên.
Còn không chờ bà phản ứng lại, đã cảm giác Tiêu Thiên nắm cổ mình dùng sức, quăng bà trở về
Khi Tiêu Thiên ra tay, sức lực mà cánh tay phát ra, tử khí vốn bao phủ chung quanh cũng bị chấn động.
"Ha...' Hồng Nguyên Hinh bị ném trở về, mặt lộ vẻ khủng hoảng.
Vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Bà sẽ không bị ảo giác đó chứ, sao nam nhân kia có thể khủng bố như vậy.
Chỉ là vươn bàn tay ra đã khiến bà không có cách nào nổi lên suy nghĩ phản kháng.
Mà lúc này, bỗng nhiên bà nghe thấy Tiêu Thiên cách đó không xa mở miệng với mình.
"Đánh nhau với nàng ta đi, đừng đến trêu chọc ta." Tiêu Thiên không kiên nhẫn khoát tay với Hồng Nguyên Hinh, ra hiệu với Lạc Nữ Ai bên cạnh.
Chiều vợ là bắt đầu từ tìm kiếm đối thủ để đánh. Lạc Nữ Ái đi theo qua không nhịn được nở nụ cười: "Chạy đi, có giỏi ngươi tiếp tục chạy đi!"
Lúc trước, khi nàng đi tìm tới, bản thân còn muốn đại chiến một trận.
Kết quả Hồng Nguyên Hinh này lấy đá đập chân mình.
Chẳng những không chém giết chính diện với mình, ngược lại đi tìm Tiêu ca ca.
Tự rước lấy nhục.
"Nếu đã chạy không thoát, vậy vẫn nên thành thật đánh một trận với ta đi." Trên mặt Lạc Nữ Ái lộ ra nụ cười hưng phấn, vung cự liêm trong tay tới Hồng Nguyên Hinh trước mặt.