Chương 1130: Thế công chân dài (2)
Chương 1130: Thế công chân dài (2)Chương 1130: Thế công chân dài (2)
Chuong 1130: The cong chan dai (2)
Cự liêm bởi vậy lăn một vòng trong tay Lạc Nữ Ái, miễn cưỡng thu về.
Lạc Nữ Ái thu hồi cự liêm xoay người một cái, chân dài nâng cao chợt đá xuống.
Đùng!
Gót của giày boot dài màu đen đánh mạnh vào trên ót của Hồng Nguyên Hinh.
Sau khi tiếng vang nặng nề hiện ra, thân thể Hồng Nguyên Hinh run lên rơi xuống phía dưới.
Lạc Nữ Ái đuổi sát không buông, được nước lấn tới, một đôi chân dài được giày da bóng loáng bao lấy đan xen không ngừng đá ra.
Khống chế sức lực tinh chuẩn khiến Hồng Nguyên Hinh giống như một cái bao cát bay múa trong không trung, không ngừng đá bay tới bay lui.
"Cut qua kial"
Bên này Lạc Nữ Ái bỗng nhiên quát chói tai một tiếng, một chân lăng không sút đi, nháy mắt đá bay Hồng Nguyên Hinh ra ngoài.
Mà mục tiêu bay ra chính là tế đàn màu đen ngay trung tâm cách đó không xa.
Tế đàn màu đen to lớn lóe ra ánh sáng thần bí, lộ ra khí tức khó hiểu.
Một cước này của Lạc Nữ Ái cũng là muốn thăm dò một chút, rốt cuộc nơi đó có tác dụng gì!
Bichl
Một cước thế lớn lực nặng của Lạc Nữ Ái trúng ngay Hồng Nguyên Hinh.
Đối phương cứ như bao cát bị đánh bay ngược ra ngoài.
Mà Hồng Nguyên Hinh bay giữa không trung thì trợn to hai mắt, trong hốc mắt mơ hồ có thể nhìn thấy nước mắt lóe ra.
Bà rất ấm ức, nữ tử rõ ràng thật thà chất phác mà bản thân đối kháng chính diện, thậm chí ngay cả phong cách chiến đấu đều không thắng được.
Rõ ràng dựa theo tưởng tượng của bà, bản thân có thể lợi dụng phương thức chiến đấu linh hoạt đa dạng, dùng kỹ xảo phong phú.
Nữ tử lỗ mãng cấp bậc này trêu đùa trong lòng bàn tay.
Kết quả, bà bị trêu đùa giữa chân dài.
Đánh không lại thì thôi, còn không chạy được.
Hồng Nguyên Hinh ngốc à?
Đương nhiên là không ngốc, đánh không lại Lạc Nữ Ái, đâu thể không nghĩ tìm cơ hội lùi lại?
Tối thiểu là kéo ra chút khoảng cách, sau khi tìm cơ hội thì mới chọi cứng với nữ tử trước mặt.
Đạo lý đơn giản như vậy, còn có phương pháp đối phó, bà vẫn có thể nghĩ ra được.
Thậm chí, Hồng Nguyên Hinh đã tìm vô số cơ hội có thể thoát khỏi hạn chế của Lạc Nữ Ái, sau khi kéo dài khoảng cách mới mưu cầu kết quả chiến đấu mới.
Nhưng mỗi khi đến lúc này, Hồng Nguyên Hinh lại cảm nhận được một luồng ám kình kỳ lạ truyền đến từ chỗ cực kỳ quỷ di.
Luồng kinh đạo âm thầm đến từ phương hướng quỷ dị không có năng lực tổn thương đặc thù gì cả, cũng không tính là rất mạnh.
Nhưng có thể ngăn cản phương hướng bà lùi lại kéo ra, sau đó bản thân giống như con rối bay về phía chủ nhân kình đạo mong muốn.
Chết yên lành không chết, phương hướng mà bà bay qua chính là Lạc Nữ Ái.
Kình đạo phối hợp với Lạc Nữ Ái vốn ra tay, sự can thiệp trong âm thầm thần không biết quỷ không hay.
Cho người ta cảm giác giống như Lạc Nữ Ái thật sự đánh bà bay qua bay lại dưới sự khống chế của kình đạo, luôn không thoát được lòng bàn tay của đối phương.
Sỉ nhục!
Khuất nhục!
Nhục nhã!
Tâm trạng đau buồn không ngừng hiện lên trong lòng Hồng Nguyên Hinh, lúc nhìn về phía Lạc Nữ Ai, trong ánh mắt còn tràn đầy đố ky.
Dựa vào cái gì mà nữ tử lỗ mãng tùy tiện đó có thể có được nam nhân mạnh mẽ cưng chiều.
Hơn nữa, thủ đoạn thương tiếc đối phương còn bí ẩn, thần không biết quỷ không hay, quan tâm đến tự tôn của Lạc Nữ Ái với mức độ lớn nhất.
Lúc tình hình đó ập đến khiến Hồng Nguyên Hinh vô cùng đố kị.
Chỉ tiếc, đã không ai quan tâm đến cảm xúc của bà nữa.
Bên trong ánh mắt của Hồng Nguyên Hinh bao hàm đố ky, giống như đạn pháo đụng mạnh lên tế đàn khổng lồ màu đen.
Trong nháy mắt va chạm, lửa Thánh Ma nhiễm lên trên người Hồng Nguyên Hinh, dùng thân thể của bà làm môi giới, bò về phía tế đàn.
Bichl
Lúc Hồng Nguyên Hinh vọt tới tế đàn, màn chắn màu thâm đen đã hiện lên, mặt trên cũng tràn ngập tử khí nông nặc.
Không chỉ như thế, khoảnh khắc màn chắn màu thâm đen nổi lên, trên mặt còn có đường vân huyết sắc xuất hiện, cứ như mạng nhện rậm rạp.
Nhưng nhìn từ xa, lại mang đến cảm giác giống như huyết quản.
Đùng! Đùng! Đùng!
Trong màn chắn màu đen bao phủ trên tế đàn phát ra động tĩnh nặng nề như tiếng trống tram đục.
Giống như bên trong có thứ gì đó đang muốn phá ra ngoài.
Hồng Nguyên Hinh va chạm với toàn bộ màn chắn màu đen ở phía sau, cảm nhận được động tĩnh ở sau lưng, biểu cảm hơi thay đổi, cứ như đang kiêng ky điều gì đó.
Biểu cảm của bà hiện lên vẻ hoảng sợ.
Nhưng Lạc Nữ Ái ở phía trên lại vui mừng, xem ra bên trong tế đàn quả thật có tồn tại gì đó khiến nữ tử này vô cùng lo lắng.
Bà lo lắng, Lạc Nữ Ái thì càng muốn xem bên trong rốt cuộc có thứ gì.
Âm!
Tiếng nổ vang lần nữa hiện lên, trên hai tay của Lạc Nữ Ái đã ngưng tụ ra lửa Thánh Ma màu tím, châm đốt.
Cháy hừng hực.
"ĐiI" Lạc Nữ Ái hét lên, lửa Thánh Ma trong tay cứ như là sao băng lửa màu tím rơi xuống.