Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1131 - Chương 1131: Tế Đàn Vỡ Nát

Chương 1131: Tế đàn vỡ nát Chương 1131: Tế đàn vỡ nátChương 1131: Tế đàn vỡ nát

Chương 1131: Te đàn vỡ nát

Vụt! Vụt! Vutl

Tiếng xé gió hiện lên, Lạc Nữ Ái vẫy tay, lửa Thánh Ma màu tím phóng ra ánh sáng rực rỡ, đập về phía màn chắn phía dưới.

Sắc mặt của Hồng Nguyên Hinh thay đổi kịch liệt, vội vàng tránh ra, thoát khỏi màn chắn tế đàn.

Mà lúc bà bay lên, quay đầu thì nhìn thấy bên trên màn chắn màu đen dính lấy tử khí khác người, biểu cảm càng thêm khó coi.

Đây là tử khí của bà, vừa nãy lúc bản thân ra tay chém giết còn duy trì trạng thái tử khí mênh mông.

Hơn nữa lửa Thánh Ma dính lấy bản thân, thiêu đốt tử khí của bà, Hồng Nguyên Hinh luôn bất đắc dĩ, tử khí vận chuyển toàn lực bên trong cơ thể.

Kết quả, vừa nãy đụng vào màn chắn, sau khi lửa Thánh Ma tách khỏi, tử khí của bà không trở ngại mà phụt ra ngoài, còn sót lại bên trên màn chắn đại trận!

"Nguy rồi..." Cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến trong lòng Hồng Nguyên Hinh vô cùng lo lắng, nàng quay đầu nhìn thoáng qua Tiêu Thiên.

Hiện giờ, người duy nhất bà có thể cầu khẩn chính là nam nhân mạnh đến mức hơi quá đáng này.

Nếu không, sẽ không dễ dàng giải quyết tình hình trước mắt.

Ngay lúc trong lòng Hồng Nguyên Hinh suy xét, Lạc Nữ Ái vẫn duy trì thái độ vui vẻ, cự liêm màu đen trong tay không ngừng chém về phía dưới.

Bên trên cự liêm, lửa Thánh Ma màu tím hình thành công kích ma khí như trăng tròn.

Soạt! Soạt! Soatl

Đao cự liêm lửa Thánh Ma khủng bố khổng lồ cứ như giọt mưa màu tím không ngừng đánh lên trên màn chắn.

Tiếng nổ vang đỉnh tai nhức óc không ngừng vỡ tung.

Ánh lửa màu tím chiếu rọi trên mũ sắt của Lạc Nữ Ái, tiếng cười phát ra cũng truyền đến từ phía dưới.

"Quá đất" Cuối cùng, trên màn chắn phía dưới đã phá thành mảnh nhỏ đầy dấu vết hư hại.

Mũ sắt của Lạc Nữ Ái biến mất, mái tóc dài màu tím mềm mại xõa xuống.

Nàng chống nạnh, nhìn lửa Thánh Ma không ngừng thiêu đốt ở phía dưới, biểu cảm rất vui vẻ.

Lúc này, nàng xem là rất sảng khoái, trước đó luôn nhẫn nhịn, rất khó chịu.

"Ngươi... không nên phá bỏ màn chắn của tế đàn này!" Hồng Nguyên Hinh may mắn còn sống sót bên cạnh nhìn về phía Lạc Nữ Ái, mở miệng nói.

"Hừ..." Lạc Nữ Ái hừ nhẹ, liếc mắt nhìn Hồng Nguyên Hinh bên cạnh: "Có Tiêu ca ca của ta ở bên cạnh, có thể xảy ra vấn đề gì chứ?"

Nàng lỗ mãng thì lỗ mãng, nhưng không có nghĩa là kẻ ngốc.

Nếu không phải có Tiêu Thiên vạch mặt ở bên cạnh, nàng có thể tùy ý làm bậy mà không quan tâm gì à?

Nàng cũng biết bản lĩnh của mình, có rất nhiều lúc, sau khi Hồng Nguyên Hinh bị đánh bay thì bắn ngược trở vê.

Lạc Nữ Ái đâu thể không biết đây chắc chắn là Tiêu Thiên đang giúp đỡ trong âm thầm.

Cũng chính vì biết Tiêu Thiên quan tâm theo dõi chặt chẽ ở bên này, Lạc Nữ Ái mới làm càn như vậy.

Hơn nữa nàng đánh vào màn chắn đó, Tiêu Thiên còn thờ ơ, nói rõ cho dù màn chắn bị vỡ nát.

Tiêu ca ca của mình cũng có thể dễ dàng ứng phó, mới không ngăn cản.

Huống hồ, biểu hiện này của Hồng Nguyên Hinh khiến Lạc Nữ Ái càng tò mò phía sau màn chắn màu đen rốt cuộc là có thứ gì, tại sao có thể khiến bà khẩn trương đến vậy.

Răng rắc!

Tiếng vỡ vụn giòn tan vang lên, màn chắn màu đen bao phủ trên tế đàn nứt ra âm ầm, lộ tình hình bên trong ra ngoài.

"Ôôô...

Tiếng kêu thảm thiết liên tục vang vọng khắp đất trời.

Khí tức màu đen cực kỳ nồng đậm, từ giữa tế đàn không ngừng phóng lên tận trời.

Âm thanh thê lương bi ai vang vọng giữa vùng đất trời này, bất kể ai sau khi nghe thấy cũng sẽ cảm động.

Lạc Nữ Ái là người ở gần nhất, mũi nàng đau nhức, hốc mắt đỏ hoe ngay khi tiếng rên rỉ vang lên.

Trong chốc lát, nước mắt chảy ra.

"Đây là..." Bên cạnh, Tử Nhược Yên đang yên lặng quan sát, cũng vì vậy mà cảm động.

Nàng ngửa đầu, nước mắt trượt xuống khuôn mặt, nhìn khí tức đen phóng lên tận trời kia.

"Oán khí thật đáng sợ!" Bên cạnh, Tô Mộng Ly sắc mặt cứng đờ, nước mắt không cầm được rơi xuống, hộ vệ phía sau đều ủ rũ.

Long Khâu Bạch Thanh trước giờ không có biểu cảm gì cũng ngửa đầu lên, hốc mắt đỏ hoe, từng giọt nước mắt chảy xuống.

Óng ánh long lanh giống như tỉnh thể.

Long Khâu Bạch Thanh lấy ra một chiếc bình khác như thể đã quen với việc này, đặt ngay khóe mắt để nước mắt chảy vào bình.

Nước mắt chảy vào trong bình được bao quanh bởi ánh sáng điện màu tím.

Suy cho cùng, nước mắt rồng cũng là thuốc quý.

"..." Bên cạnh, biểu cảm của Tiêu Thiên cũng vô cùng nặng nề, nhìn chằm chằm oán khí phóng lên tận trời, tay hơi run ray.

Oán khí đáng sợ đến mức nào, rốt cuộc trong tế đàn này có thứ gì, tại sao lại hình thành nên oán khí khủng khiếp như vậy.

Oán khí đen cực kỳ nồng đậm không ngừng cuồn cuộn giữa không trung, dưới bầu không khí càng thêm tang thương với những tiếng rên rỉ.

Trong oán khí màu đen như thể phát sinh biến hóa kỳ lạ, nhìn kỹ lại có thể thấy đủ loại hình ảnh đang hiện ra ở phía trên.
Bình Luận (0)
Comment