Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1179 - Chương 1179: Bị Ta Phát Hiện Ra Sự Tồn Tại Của Ngươi

Chương 1179: Bị ta phát hiện ra sự tồn tại của ngươi Chương 1179: Bị ta phát hiện ra sự tồn tại của ngươiChương 1179: Bị ta phát hiện ra sự tồn tại của ngươi

Chương 1179: Bị ta phát hiện ra sự tôn tại của ngươi

Lời của Nhạc Chấn Thanh khiến Hồng Viễn Kiêu ở trước mặt không thể nào chấp nhận được: "Làm sao có thể, khi xảy ra chiến tranh vị diện, vào thời khắc gian nan và tuyệt vọng như vậy, bọn ta đều có thể kiên trì, hiện tại điểm này..."

"Trừ điều đó ra, sát khí và tử khí ẩn chứa trong cơ thể của những bậc thầy tinh nhuệ các ngươi, có thể được kích nổ triệt để nếu cần thiết."

"Sau khi các ngươi bị nổ tung, tử khí và sát khí tràn ngập, oán khí chất chồng, còn có thể sinh ra một màn chắn thiên nhiên, ngăn cản kẻ địch xâm lấn."

"Sau khi cân nhắc rất nhiều điều, cuối cùng bệ hạ mới hạ lệnh để bọn ta làm như vậy."

Nhạc Chấn Thanh lẩm bẩm, có chút thương hại nhìn Hồng Viễn Kiêu trước mặt: "Phải biết rằng, khu vực trận pháp mà ta phụ trách vốn có liên quan đến việc rút huyết khí sinh mệnh và truyên tử khí vào trong cơ thể các ngươi."

"Điều đáng nói, người chịu trách nhiệm chính khiến dòng dõi Hồng Viễn Kiêu các ngươi biến thành dáng vẻ này chính là ta."

"Ta cũng coi như là nghe theo mệnh lệnh của bệ hạ làm ra hành vi như vậy đối với các ngươi."

Nghe Nhạc Chấn Thanh nói xong, tâm trạng của Hồng Viễn Kiêu bắt đầu sụp đổ.

Ông không thể hiểu nổi, bản thân phải liều sống liều chết, trả giá rất nhiều gì đế quốc Tàng Linh.

Các huynh đệ, các chiến sĩ dưới trướng ông đều cống hiến cả cuộc đời mình, nhưng kết quả lại trở thành dáng vẻ này ư?

"Vậy nguyên nhân gì khiến bệ hạ Tàng Linh làm như thế, những huyết khí sinh mệnh bị đoạt mất có tác dụng gì, có thật chỉ là một thủ đoạn tiến công trong trận pháp này hay không?”

"Huyết khí sinh mệnh mà trên thân các ngươi sử dụng cũng đến từ những người bị rút đi ư?"

Lúc này, Tiêu Thiên đưa ra nghi vấn của mình lần nữa.

Ở trước mặt, Nhạc Chấn Thanh chậm rãi gật đầu: " Kỳ thật, huyết khí sinh mệnh mà bọn ta lợi dụng bây giờ là đến từ đại trận, hơn nữa còn bắt nguồn từ một phần được rút ra từ trước."

"Nhưng đây chỉ là một giọt nước trong thùng mà thôi. Ngài có thể không biết, huyết khí sinh mệnh được rút ra khổng lồ đến mức nào đâu."

"Chưa kể đến huyết khí sinh mệnh của rất nhiều đại quân trong toàn bộ đế quốc Tàng Linh."

"Sau này, để có đủ huyết khí sinh mệnh, bệ hạ đã đích thân hạ lệnh bắt giữ rất nhiều người, ném vào tế đàn và trực tiếp luyện hóa."

"Bởi vì tu vi cảnh giới của những bách tính bách tộc kia tương đối nhỏ yếu, cho nên không có cách nào rút huyết khí sinh mệnh một cách chậm rãi được."

"Thế là bên phía Trận Pháp ti đã dùng biện pháp đơn giản nhất, chính là tế sống."

"Cũng bởi vì vậy mới khiến huyết khí sinh mệnh trong đại trận nồng đậm như vậy."

"Đồng thời, điểm thần kỳ và đáng sợ nhất của đại trận này là nó có thể liên tục luân hồi giao thế khí tức của sinh mệnh và tử vong, cũng như không ngừng cải thiện và tăng lên."

"Trong năm tháng vô tận, huyết khí sinh mệnh ngày xưa đã sớm bành trướng không biết bao nhiêu, cho nên bọn ta mới có thể sử dụng dễ dàng như thế"

Nhạc Chấn Thanh lẩm bẩm, giải thích vấn đề của đối phương cho Tiêu Thiên.

Chỉ là sau khi ông giải thích xong, phát hiện biểu cảm của Tiêu Thiên càng trở nên nguy hiểm hơn.

Hiển nhiên, những gì ông miêu tả đã khiến sự tồn tại mạnh mẽ và cực kỳ đáng sợ này không mấy vui vẻ.

Đương nhiên là không vui rồi.

Người có lòng tốt như Tiêu Thiên không thể nghe được loại nội dung này.

Sau khi biết về đại đế Tàng linh, hắn thực sự không rõ nguyên nhân vì sao lại tạo thành sát nghiệt nghiêm trọng như vậy.

Trong lòng càng khó chịu, hận không thể kéo đối phương từ quá khứ về để đánh một trận cho hả dạ.

"Ngươi không rõ mục đích thật sự đằng sau việc này ư?" Tiên Thiên nhìn chăm chú Nhạc Chấn Thanh trước mặt: "Còn trận pháp này nữa, ngươi thật sự không thể khống chế nhiều hơn sao?"

Đối diện với câu hỏi dò của Tiêu Thiên, Nhạc Chấn Thanh lộ vẻ bất lực, dang hai tay: "Quả thật ta không có cách nào, cách bố trí đại trận này liên quan đến quá nhiều người, chỉ là thủ pháp khống chế đại trận của nghịch đồ kia, ta..."

Nói đến đây, biểu cảm Nhạc Chấn Thanh bỗng nhiên đông cứng: "Không đúng, không nên như vậy, thủ đoạn và pháp môn khống chế trận pháp của Chu Tín Hoành hoàn toàn giống hệt ta."

"Tại sao hắn biết thủ pháp khống chế đại trận mà ta là sư tôn lại không biết?"

Nhạc Chấn Thanh trừng lớn đôi mắt, hiển nhiên không thể nào hiểu được nguyên nhân trong đó.

"Xem ra đồ đệ của ngươi còn biết nhiều bí mật hơn." Tiêu Thiên cười lạnh lùng.

Trong đồng tử hắn lóe ra ánh sáng kỳ lạ.

"Không cần gấp, chúng ta sẽ sớm biết được nguyên nhân thôi." Tiêu Thiên vừa nói, ánh mắt bắt đầu đảo quanh phương hướng cách đó không xa: "Hắn đang ở trong bóng tối nhìn trộm, tự cho rằng thần không biết, quỷ không hay."

"Thật đáng tiếc..."

"Bị ta phát hiện rồi!"

Trong một không gian tầng thứ sâu hơn, Chu Tín Hoàn vốn đã rời đi từ lâu, thực tế lại đang ở đây và âm thâm quan sát.
Bình Luận (0)
Comment