Chương 1180: Đến trước mặt ngươi
Chương 1180: Đến trước mặt ngươiChương 1180: Đến trước mặt ngươi
Chương 1180: Đến trước mặt ngươi
Đúng như Nhạc Chấn Thanh suy đoán, vận dụng phức tạp như vậy, tuyệt đối không phải chỉ bằng một phép tính đơn giản là có thể hoàn thành.
Chu Tín Hoành chắc chắn sẽ ở bên cạnh bí mật quan sát và chờ đợi thời cơ, sau đó kích nổ bố trí mà ông đã chuẩn bị từ trước, từ đó đạt được hiệu quả mong muốn.
Hiện tại, không gian mà Chu Tín Hoành đang ở vô cùng ổn định, đại trận huyết sắc cũng tràn ngập trong vùng không gian này.
Ngoài ra, bên trong đại trận ở trung tâm không gian này có rất nhiều bóng người đang di tới đi lui.
Những người này trên người cũng tràn đầy huyết khí sinh mệnh nồng đậm, duy trì tính mạng của bọn họ.
Dù cảnh giới của bọn họ không được coi là mạnh nhưng ỷ vào những huyết khí sinh mệnh đồi dào đã cướp được từ bản nguyên sinh mệnh của người khác.
Mà đám người này đều có thể chịu được sự tẩy lễ của thời gian và sống cho đến nay.
Những bóng người lui tới mặc trường bào màu trắng noãn, cầm trận bàn, không ngừng đi qua lại từng vị trí trong điện đường này.
Trận pháp sư.
Những người này chính là trận pháp sư, việc bây giờ bọn họ cần làm chính là giám sát tình hình trận pháp xung quanh, phòng ngừa xuất hiện tình huống bất ngờ.
Hiện tại, Chu Tín Hoành đang cùng các trận pháp sư vây quanh xem nội dung hiển hiện của trận pháp.
Vốn dĩ Chu Tín Hoành và những trận pháp sư này đang âm thầm quan sát, biểu cảm trên gương mặt coi như khá bình tĩnh.
Cho đến khi Tiêu Thiên tới và kiếm Diệt Sinh giáng xuống.
Còn có huyết khí của Nhạc Chấn Thanh rung động, trong nháy mắt làm nổ tung các trận pháp xung quanh.
Biểu cảm của mọi người lập tức trở nên phấn khích, cực kỳ mong chờ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Chu Tín Hoành quan sát càng cẩn thận, muốn xem thử Tiêu Thiên sẽ đối mặt với thế tấn công cường hoành như thế nào.
Rốt cuộc thực lực của hắn đã tới mức độ nào rồi, có thể chống lại đòn tấn công mãnh liệt này hay không?
Cho đến khi kiếm Diệt Sinh hoàn toàn giáng xuống, động tác của Tiêu Thiên đã khiến Chu Tín Hoành và các trận pháp sư bên cạnh thay đổi sắc mặt.
Sự chấn động không gì sánh nổi hiện lên trên mặt của mỗi người, bọn họ trừng lớn đôi mắt, như thể nhìn thấy quỷ vậy, nhìn nội dung hiển hiện trên hình ảnh phía trước.
Kiếm Diệt Sinh, sức tấn công đáng sợ như vậy, kiếm khí cường đại như vậy.
Kết quả, nam nhân này có thể chặn nó lại bằng ta không, lại còn tận hưởng như thể đang ăn vặt vậy.
Rốt cuộc thực lực của hắn kinh khủng đến mức nào. Về phần người thất bại nhất trong việc quản lý biểu cảm, tất nhiên là Chu Tín Hoành.
Ông vốn cho rằng kế sách của mình vô song, không những có thể thao túng Nhạc Chấn Thanh mà còn lợi dụng cơ hội này để tìm hiểu cặn kẽ về kẻ địch mạnh mẽ kia.
Một khi làm rõ vấn đề này, ông mới có thể thực hiện kế hoạch tiếp theo.
Kỳ thật, những gì ông nói với Nhạc Chấn Thanh trước đó là đúng.
Huyết khí sinh mệnh trên người Tiêu Thiên quá mức nồng đậm, giống như ngọn lửa hừng hực vậy, khiến người ta không thể rời mắt khỏi nó.
Nếu có thể hạ được Tiêu Thiên, kế hoạch sẽ có bước nhảy vọt.
Tiền đề là phải biết được bản lĩnh thật sự của Tiêu Thiên.
Thật đáng tiếc, hiện thực vô cùng tàn khốc.
Cảnh tượng cực kỳ quỷ dị và đáng sợ đã mang lại tác động rất lớn cho Chu Tín Hoành.
Trong hoàn cảnh như vậy, thậm chí còn không thể thăm dò được nội tình của nam nhân trước mặt.
Trong lúc Chu Tín Hoành hoang mang, không biết nên làm sao bây giờ, trận pháp sư bên cạnh ông bỗng nhiên lên tiếng nhắc nhở.
"Đại nhân, tình hình có vẻ không ổn lắm, ngài xem..." Bên cạnh, trận pháp sư khi nói lời này, giọng điệu có chút run rẩy.
"Đúng vậy đại nhân, có phải chúng ta bị ảo giác không, ngài nhìn xem!" Một trận pháp sư khác cũng có chút e ngại.
Nghe hai trận pháp sư ở bên cạnh lên tiếng, Chu Tín Hoành không hiểu tình huống như thế nào khiến bọn họ có biểu cảm như thế.
Đến khi ông ngẩng đầu lên thì chạm phải một ánh mắt.
Chủ nhân của ánh mắt đó chính là Tiêu Thiên.
Cảnh tượng hiển hiện trên trận pháp trước mặt, Tiêu Thiên vốn dĩ đang theo dõi lại đang quay đầu nhìn về phía này.
Góc nhìn vừa đúng lúc đối đầu với Chu Tín Hoành ở bên này.
Khiến người ta có cảm giác giống như là Tiêu Thiên đã phát hiện ra trận pháp theo dõi của bọn họ.
Đối phương đúng lúc nhìn qua đây.
"Không cần lo lắng, đối phương sao có thể phát hiện ra được chúng ta đang ẩn nấp ở nơi này?" Nói đến đây, Chu Tín Hoành tự tin, nhìn xung quanh.
Không gian bọn họ đang ở lúc này đã được khắc trận pháp, che giấu tung tích của bọn họ.
Đối với nhiều người, không gian này hoàn toàn không tồn tại, thậm chí họ còn không biết đến nó.
Giống như Nhạc Chấn Thanh, chức trách của ông ta rõ ràng là trấn thủ ở tâng này.
Nhưng ngay cả ông ta cũng không biết vị trí của không gian này, cho nên Chu Tín Hoành tin rằng sẽ không xảy ra vấn đề gì cả.
Ngay khi Chu Tín Hoành tràn đầy tự tin, chợt phát hiện cảnh tượng hiển hiện trên trận pháp có vẻ hơi méo mó.