Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1181 - Chương 1181: Thì Ra Chân Tướng Là Vậy

Chương 1181: Thì ra chân tướng là vậy Chương 1181: Thì ra chân tướng là vậyChương 1181: Thì ra chân tướng là vậy

Chương 1181: Thì ra chân tướng là vậy

Trong quá trình cảnh tượng méo mó, Tiêu Thiên trong tâm mắt của ông tựa hồ có dao động trên thân và lan tỏa ra xung quanh.

Chính loại gợn sóng này đã khiến cảnh tượng nhấp nháy liên tục.

Bang!

Theo âm thanh giòn giã vang lên, cảnh tượng được hình thành bởi trận pháp trước mặt ông hoàn toàn nổ tung và vỡ vụn.

Mặt kính sạch sẽ gọn gàng giống như bị sụp đổ, vỡ thành từng mảnh.

Cảnh tượng quỷ dị này khiến các trận pháp sư xung quanh đều vô cùng kinh hãi, tình huống như thế này chưa từng xảy ra bao giờ.

Bản thân Chu Tín Hoành cũng có chút giật mình, đắn đo không biết tình huống trước mắt này là gì.

"Không ổn rồi, đại nhân!" Bỗng nhiên, phía xa vang lên tiếng hét của một trận pháp sư, bộ dạng hớt ha hớt hải lao thẳng đến bên này: "Đại trận hình như không ổn lắm, tựa hồ có lực lượng gì đó đang ăn mòn vào."

Bên này, Chu Tín Hoành nghe trận pháp sư báo cáo, không thể tin nổi, túm vạt áo của đối phương lại: "Không thể nào, đại trận cường đại như thế, sao có thể có lực lượng ăn mòn vào được."

Đối mặt với tiếng quát lớn của Chu Tín Hoành, trận pháp sư này bị dọa đến mức nói không thành lời.

Các trận pháp sư ở đây đều biết, Chu Tín Hoành tính tình ngang ngược, thường xuyên có người bị tiêu diệt sau khi chọc giận ông ta.

Trong lúc trận pháp sư này đang lo lắng, đồng tử đột nhiên co lại, không thể tin nổi nhìn đằng sau Chu Tín Hoành: "Đại... đại nhân..."

Chu Tín Hoành cau mày, nhìn biểu cảm kinh hãi của trận pháp sư, không rõ nội tình.

Ông vô thức quay lại nhìn, phát hiện một gương mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ đang xuất hiện trước mắt mình.

"Quả nhiên là ở nơi này, xem ra ta đã tìm được rồi." Tiêu Thiên nhếch miệng cười, quay sang bên cạnh và hỏi: "Đến xem thử, kẻ này chính là nghịch đồ mà ngươi nhắc đến phải không?"

Nhạc Chấn Thanh bị kéo đi theo, khi nhìn thấy Chu Tín Hoành trước mặt, nghiến răng nghiến lợi: "Đúng vậy, chính là hắn!"

Ngay lúc này, Chu Tín Hoành đổ mồ hôi như mưa.

Sắc mặt của Chu Tín Hoành tái nhợt, tay khẽ run.

Tiêu Thiên gần trong gang tấc mang đến cho ông lực áp bách cực lớn.

Thậm chí ông không phát hiện đối phương đến phía sau mình từ lúc nào.

Ánh mắt hơi dịch chuyển qua phía sau, Chu Tín Hoành có thể thấy rõ không gian phía sau Tiêu Thiên bị xé rách.

Hơn nữa, thuận theo vết tích không gian xé rách, có thể phát hiện trên mạch linh khí của đại trận tọa lạc ở nơi đó. Cảnh tượng này khiến Chu Tín Hoành lập tức hiểu ra Tiêu Thiên làm được thế nào, tốc độ nhanh đi đến nơi này một cách thần không biết quỷ không hay.

Xem ra báo cáo trước đó của trận pháp sư, có sức mạnh ăn mòn trong đại trận chính là kiệt tác đến từ nam nhân trước mặt.

Cũng chỉ có hắn mới có thể làm được điều này.

Nhìn mép không gian bị xé rách vốn không nên xuất hiện, nhưng trên thực tế ngón tay chân thật lại lõm sâu vào.

Chu Tín Hoành có thể suy đoán nam nhân trước mặt chắc chắn lại dùng tay không xé rách không gian, sờ về phía của đại trận.

"Bạo trận!" Chu Tín Hoành phía bên này lập tức rít gào, hét vê phía xung quanh.

Lúc Chu Tín Hoành bắt đầu chứng kiến thực lực của Tiêu Thiên thì biết rất rõ không có khả năng kháng cự nam nhân trước mặt ra tay.

Thậm chí tư chất phân cao thấp cũng không có, điều có thể làm duy nhất là hoàn toàn hủy diệt nơi này, tránh cho sức mạnh của đối phương tiến thêm một bước ăn mòn đến toàn bộ đại trận.

Tuy bạo trận chưa chắc có thể tạo thành bất kỳ tổn thương trí mạng nào cho đối phương.

Nhưng ít ra có thể kéo dài bước chân của đối phương, để ông ra tay hoặc là tốc độ tiến hành chậm đi một tí cũng đã đủ.

Chu Tín Hoành ra lệnh, trận pháp sư bốn phía thoáng ngây ra, sau đó trên mặt cũng lộ ra vẻ tàn nhẫn.

Trận pháp sư bên trong toàn bộ điện phủ đều có biểu cảm dữ tợn, vươn tay về phía trận bàn trước mặt.

"Không ổn rồi, đại nhân... Nhạc Chấn Thanh bên cạnh nghe thấy tiếng la hét của Chu Tín Hoành thì biết ngay ông muốn làm gì.

Ngọc nát đá tan.

Một khi để đối phương thực hiện được, bọn họ đi đến chỗ này thì được xem là chạy một chuyến không công rồi.

Lúc Nhạc Chấn Thanh vừa kêu lên, bóng dáng của Tiêu Thiên trước mặt đã lập tức biến mất, cứ như không có ở chỗ đó.

Thậm chí mọi người đều chưa phản ứng kịp thì Tiêu Thiên trước mặt đã quay lại.

Bịch! Bịch! Bichl

Tiếng vỡ vụn không ngừng trong nháy mắt vang đến, trận bàn trong tay trận pháp sư cũng đều nghiền nát văng tung tóe ra ngoài, hóa thành mảnh nhỏ kim loại bay về bốn phía.

"Ngươi cho rằng làm như vậy là có thể ngăn cản được ư?" Chu Tín Hoành nhìn thấy trận bàn trong tay trận pháp sư bốn phía đều văng tung tóe, đột nhiên nở nụ cười.

Ông không ngừng lắc đầu, nói về phía Tiêu Thiên: "Cung điện chỗ này cũng chỉ là một phần nhỏ của then chốt trận pháp mà thôi."

"Toàn bộ không gian tương tự với cung điện này có khoảng chừng hơn vạn, mà trận pháp sư khoảng chừng hơn một trăm triệu.'

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment