Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1182 - Chương 1182: Thì Ra Chân Tướng Là Vậy (2)

Chương 1182: Thì ra chân tướng là vậy (2) Chương 1182: Thì ra chân tướng là vậy (2)Chương 1182: Thì ra chân tướng là vậy (2)

Chương 1182: Thì ra chân tướng là vậy (2)

"Số lượng khổng lồ như thế, chỉ cần có bất kỳ trận pháp sư nào dùng trận bàn để khởi động bạo trận, ngươi sẽ không cách nào ngăn cản được."

Trên mặt của Chu Tín Hoành lộ ra nụ cười đắc ý: "Tiếng ra lệnh đó của ta là thuận theo đại trận, thông báo cho tất cả trận pháp sư bên trong không gian này, ngươi chỉ phá nát trận bàn của trận pháp sư, không có tác dụng đâu."

Sau đó, Chu Tín Hoành mở hai cánh tay, khiêu khích Tiêu Thiên trước mặt.

Khóe môi của ông cong lên, khẽ lẩm bẩm.

"Bichl

Sau đó, Chu Tín Hoành hip mắt, lặng lẽ chờ đợi, hưởng thụ thay đổi sắp ap đến.

Nhưng một lúc lâu sau, bốn phía đều gió êm sóng lặng, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

Chu Tín Hoành mở mắt ra, vẻ mặt có chút mờ mịt, rõ ràng là không biết đã xảy ra chuyện gì.

"Sao có thể, không đúng, sao bạo trận lại thất bại chứ..."

Chu Tín Hoành không cách nào hiểu được, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thiên hơi mê man.

Biểu cảm và lời nói của Tiêu Thiên khi đối mặt với Chu Tín Hoành không có cảm giác gì đặc biệt cả, trái lại là nhún vai: "Ngươi cho rằng thứ mà ta phá vỡ chỉ là trận bàn của trận pháp sư trước mặt ngươi à?"

"Nếu chỉ phá vỡ trận bàn của mảng khu vực này thì ta cần gì biến mất để ngươi nhìn thấy động tĩnh hành động của ta chứ."

"Tất cả trận bàn của trận pháp sư ở đây của người đều bị ta đánh vỡ rồi."

"Cái gọi là bạo trận, tất nhiên là không cách nào thành công được."

Trước đó, lúc Tiêu Thiên nhích người, đã quét sách toàn bộ bên trong không gian giấu kín cực lớn.

Không gian khổng lồ cứ như một phương thế giới, hơn một trăm triệu trận pháp sư phân bố ở bên trong, độ khó mà bọn họ muốn thuận lợi làm được vô cùng lớn.

Không khác gì mò kim dưới đáy biển.

Nhưng đối với Tiêu Thiên, chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.

Cũng chính vì không gian khá lớn, số người tương đối nhiều mới khiến lúc hắn nhích người biến mất, có thể để người ta bắt được.

"Thật ra tốc độ của ta có thể nhanh hơn, để các ngươi không thể phát giác được." Tiêu Thiên phía bên này lần nữa bổ sung cho Chu Tín Hoành đang do đẫn: “Chỉ là tốc độ nhanh như vậy, thế giới này hoàn toàn không cách nào chống đỡ được."

en lúc đó, toàn bộ thế giới đều sẽ sụp đổ, nên ta mới đè ép tốc độ lại."

Lời nói của Tiêu Thiên trực tiếp khiến Chu Tín Hoành trước mặt mơ màng.

Hơn một trăm triệu trận pháp sư phân bố bên trong không gian quỷ dị khổng lồ này, tìm ra được là điều vô cùng khó khăn.

Nam nhân trước mặt trong nháy mắt tìm thấy mỗi một trận pháp sư, hơn nữa còn đánh vỡ trận pháp của bọn họ.

Đây là tốc độ khủng khiếp gì, năng lực kinh khủng gì vậy.

Lúc này, Chu Tín Hoành nhìn về phía Tiêu Thiên trước mặt, hết sức tuyệt vọng.

Mang đến cho ông cảm giác người trước mặt giống như là lạch trời, hoàn toàn không cách nào vượt qua.

"Được rồi, tiếp theo đến lượt ông phối hợp với bọn ta đôi chút rồi." Bỗng nhiên Tiêu Thiên bên này mở miệng, chộp về phía Chu Tín Hoành trước mặt: "Cha này rốt cuộc là nơi nào?"

"Tại sao toàn bộ Tàng Linh bị chia làm chín tầng?”

"Bên trong rốt cuộc cất giấu thâm ý gì?"

Chu Tín Hoành đối mặt với dò hỏi của Tiêu Thiên, sau một lúc im lặng, cứ như là từ bỏ chống cự, chậm rãi mở miệng: "Thật ra chỗ này là lăng mộ."

"Chín tâng của Tàng Linh chính là chín tâng của lăng mộ."

Lời nói của Chu Tín Hoành khiến biểu cảm của mọi người ở đây đều có thay đổi.

Lăng mộ?

Có ý gì chứ?

"Lăng mộ này là lăng mộ của ai?" Tiêu Thiên cau mày, lên tiếng dò hỏi.

Chu Tín Hoành chậm rãi mở miệng, đưa ra đáp án.

"Tàng Linh đại đế"

"Ông ấy xem tất cả Tàng Linh là lăng mộ của mình."

"Thậm chí trước đây quốc đô của đế quốc Tàng Linh, thế giới giới vực hạch tâm đều được ông ấy đích thân tạo thành mộ thất của mình."

"Thật ra sâu trong hạch tâm chính là Tàng Linh đại đế đang ngủ say."

Có thể nói, khi Chu Tín Hoành nói ra đáp án, người ở đây cảm xúc suy sụp nhất, sụp đổ nhất chính là Hồng Viễn Kiêu.

Tàng Linh đại đế lúc đó anh dũng thần võ, trong chiến tranh vị diện dẫn đầu mọi người ra sức chém giết đấu tranh.

Nhất là Hồng Viễn Kiêu, khi ông là thiếu niên cũng đã đi theo bên cạnh vị đại đế đó, cùng ông ta từng bước trưởng thành.

Lúc Tàng Linh đại đế đăng cơ, bản thân Hồng Viễn Kiêu cũng có thể lựa chọn một vũ trụ hỗn độn giàu có trở thành bá chủ một phương.

Nhưng ông vẫn cố chấp trấn thủ ở biên cảnh ngoài Tàng Linh, trở thành một vị vua vùng biên cương.

Chính là hy vọng có thể tiếp tục phục vụ quên mình, tiếp tục trấn thủ biên cương cho đại đế mà mình sùng bái, kính trọng.

Hồng Viễn Kiêu trước kia cũng xem như là chí hướng rộng lớn, địa vị ở trong đế quốc Tàng Linh cũng Cực cao.

Có thể nói là trụ cột của đất nước.

Nhưng cảm giác của Hồng Viễn Kiêu lúc này thật giống như bị phản bội sâu sắc.
Bình Luận (0)
Comment