Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1186 - Chương 1186: Thành Của Trước Đây

Chương 1186: Thành của trước đây Chương 1186: Thành của trước đâyChương 1186: Thành của trước đây

Chương 1186: Thành của trước đây

Ngoại trừ điêu này, còn có đại quân trấn thủ, tránh cho bên trong đường thuyền có đạo tặc gì đó làm loạn.

Những chỗ này còn chịu đựng tác dụng của tiết điểm then chốt của trận pháp, dù sao thì trên đường thuyền hư không là tồn tại thiết lập tinh môn.

Những tinh môn này có thể rút ngắn vận chuyển linh khí phi hành trên đường thuyên hư không phạm vi lớn, lui tới các nơi cần.

Còn nữa, trong miêu tả của Hồng Viễn Kiêu, bên trong vũ trụ hỗn độn được xưng là quốc đô này, mỗi thứ được hình thành đều tính là thành nội của quốc đô.

Bởi vì độ hoàn thiện của tinh môn và đường thuyền hư không, thậm chí có không ít tinh thân đều là phủ đệ, thái ấp của quan to quý tộc đế quốc.

Hơn nữa, quốc đô trước đó, có lẽ rất phồn vinh hưng thịnh mới đúng.

Thật ra lúc ánh mắt của Tiêu Thiên nhìn lướt qua bốn phía xung quanh, còn có thể nhìn thấy rất nhiều hình ảnh huy hoàng ngày xưa hình thành ở bên trên.

Chỉ tiếc, bên trên những tinh môn này đều trống rỗng, tĩnh mịch một mảng.

Ngoại trừ điều này thì bên trong toàn bộ vũ trụ hỗn độn, khí tức sinh mệnh còn có tử khí tràn ngập đang không ngừng dây dưa luân hồi.

"Hửm?”" Tiêu Thiên cứ nhìn cứ nhìn, sắc mặt chợt thay đổi, nhìn về phía một tinh thần.

Hồng Viễn Kiêu đi theo bên cạnh thấy biểu cảm của Tiêu Thiên chợt thay đổi, vẻ mặt cũng khẩn trương.

Còn tưởng rằng Tiêu Thiên đã phát hiện chuyện gì nên vội vàng hỏi: "Đại nhân, có tình hình gì à?”

"Vốn không có, chỉ là nhìn thấy cảnh tượng vô cùng quen thuộc." Tiêu Thiên khẽ gật đầu, híp mắt lại.

Nếu như hắn không nhìn lầm, trước đó hắn từng nhìn thấy một kiến trúc thành trì trên tinh thần.

Chính là cảnh tượng bàn tay khổng lô màu vàng hiện ra chộp về phía dưới trên bức tranh oán khí ngưng tụ ra ban đầu.

Cũng tức là thành trì hắn nhìn thấy trên bức tranh ngày đó, trên thực tế chính là quốc đô ngày xưa của đế quốc Tàng Linh này.

Phát hiện này khiến tâm trạng của Tiêu Thiên xảy ra thay đổi hơi vi diệu.

Chuyện mà Tàng Linh đại đế làm đủ tàn nhẫn đó.

Ngay cả bách tộc bách tính phía bên quốc đô đều bị bắt trực tiếp, chỉ sợ sinh linh trên lãnh thổ đế quốc Tàng Linh ngày xưa cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Thậm chí Tiêu Thiên không cách nào tưởng tượng được, bởi vì chuyện này mà có bao nhiêu tính mạng chết thảm.

Làm ra chuyện này, hy sinh nhiều đến vậy.

Rốt cuộc Tàng Linh đại đế muốn làm những gì?

Ông tạo ra những lăng mộ này là có ý gì. "Khí tức thật ra không đúng cho lắm" Sau khi Tiêu Thiên quan sát bốn phía bên này thì đột nhiên chậm rãi mở miệng.

Trong cảm giác của hắn, tình hình xung quanh khác với trong tưởng tượng của bản thân.

Dựa theo cảm giác của hắn, huyết khí sinh mệnh, còn có mức độ nồng nặc của tử khí chỗ này theo lý càng đậm hơn mới đúng.

Dù sao thì nơi này đã là khu vực cấp bậc sâu nhất.

Ngoại trừ điều này thì đây còn là nơi Tàng Linh đại đế yên giấc ngủ say,

Dù nói thế nào thì có lẽ mức độ kéo đến cao nhất.

Kết quả.

Khí tức sinh mệnh còn có tử khí nông nặc của chỗ này dường như không có khác biệt quá lớn với cấp bậc trước mặt, thậm chí còn hơi yếu.

"Có gì không đúng à?" Hồng Viễn Kiêu nghe thấy lời này của Tiêu Thiên, tâm trạng cũng khẩn trương, quan sát kỹ bốn phía, tránh xảy ra vấn đề gì.

Nhạc Chấn Thanh cũng dè dặt, nếu tôn tại khủng bố như Tiêu Thiên còn nói như vậy...

Lúc này, Hồng Nguyên Hinh đã sớm lạnh run.

Bà chỉ có thể xem là nhân vật nhỏ, sau khi dẫn đường thành công, tại sao còn bị đưa đến chỗ này.

Mạnh mẽ như Hồng Viễn Kiêu, còn có Nhạc Chấn Thanh còn phải cẩn thận bảo toàn tính mạng, huống hồ là mình.

"Đi!" Tiêu Thiên bên này đột nhiên bộc phát tốc độ, lực trường dẫn theo mọi người nhanh chóng vọt về phía trước.

Không bao lâu sau, phía trước đã hiện ra một tinh thần nguy nga.

Thể tích của tinh thần này rõ ràng lớn hơn bình thường rất nhiều.

Không chỉ vậy, xung quanh tinh thần còn bảo vệ không ít hình thành chậm rãi xoay tròn.

Trên tinh thần bị bao quanh cũng là các loại kiến trúc phân bố chằng chịt, có thể nhìn ra là đã từng rất phồn vinh.

Tiêu Thiên còn phát hiện bảng hiệu trên thành lớn nguy nga trên một tinh thần rõ ràng là phủ Kiêu Vương.

Đây chẳng phải là phủ đệ của Hồng Viễn Kiêu bên cạnh à?

Tiêu Thiên chuyển mắt, lần nữa nhìn về phía trước.

Chỉ là khoảnh khắc đến gần, phía trước chợt có đường văn trận pháp lóe ra, giây tiếp theo huyết sắc màu đen quấn quanh màn chắn bay lên.

Ngăn cản ở phía trước.

"Ai đó!" Một tiếng chất vấn đột nhiên truyền đến từ phía trước.

Âm thanh cổ xưa xa xăm, hình như là từ bên trong năm tháng vô tận truyền đến.

Hơn nữa, sau khi tiếng chất vấn vang lên thì bắt đầu có một bóng dáng bay đến từ bên trong.

"Nơi Đại Đế yên giấc mà các ngươi cũng dám xông vào?" Âm thanh này càng tới gần, phía trước đã hiện ra bóng dáng, cũng bắt đầu hiện ra ở trước mặt mọi người.
Bình Luận (0)
Comment