Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1188 - Chương 1188: Nói Gì Nghe Nấy (2)

Chương 1188: Nói gì nghe nấy (2) Chương 1188: Nói gì nghe nấy (2)Chương 1188: Nói gì nghe nấy (2)

Chương 1188: Nói gì nghe nấy (2)

Không chỉ bọn họ mà ngay cả bản thân Thần Long hộ quốc cũng không thể lý giải được.

Ông trừng mắt, vẻ mặt hốt hoảng quỳ tại đó.

"Tại sao?" Thần Long hộ quốc lẩm bẩm, bắt đầu chất vấn bản thân.

Ông không thể nào hiểu được, sao thân thể ông bỗng nhiên bị khống chế.

Rõ ràng là ông đã tung sát chiêu, phải giáo huấn đám khốn nạn dám cả gan làm loạn này thật đàng hoàng.

Kết quả, Nhân tộc trước mặt vừa mới lên tiếng, ông như thể không còn quyền khống chế thân thể nữa.

Không, nói chính xác là bản năng phục tùng.

"Xem ra đây chính là áp chế thể chất huyết mạch?" Khi nhìn thấy ông lão quỳ xuống trước mặt, Tiêu Thiên mỉm cười.

Truyền nhân của rồng có khả năng trấn áp tuyệt đối mọi con thú.

Chứ đừng nói tới Thần Long hộ quốc trước mặt này.

Thần Long hộ quốc này là hắc long uy phong lẫm liệt ở nơi này.

Nhưng ở quê hương hắn thì chỉ có thể bị coi là một con lươn nhỏ?

Không, là con giun nhỏ mới đúng.

"Đứng lên..." Tiêu Thiên tỏ ra hứng thú, lên tiếng lân nữa.

Theo mệnh lệnh của hắn, ông lão do Thần Long hộ quốc hóa thành cũng ngoan ngoãn đứng dậy.

Trong mắt Tiêu Thiên đầy sự tò mò, hắn muốn biết áp chế huyết mạch của chính mình có thể làm đến mức độ nào.

Thật sự là nói gì nghe nấy ư?

Bên kia, ông lão do Thần Long hộ quốc hóa thành cũng hoang mang kinh hãi không kém khi nhìn về phía bên này.

Ông không biết, Nhân tộc trước mặt này, rốt cuộc muốn làm gì.

Sau đó, ông kinh hoàng khi thấy nam nhân trước mặt đột nhiên đưa tay về phía mình.

Hắn nhẹ nhàng điều khiển ngón trỏ vẽ một vòng tròn.

Cảnh tượng này khiến ông lão do Thần Long hộ quốc hóa thành vô thức cảm thấy không ổn.

Giọng nói của Tiêu Thiên truyền đến bên tai ông.

Giọng nói này như âm thanh ma quỷ thì thào bên tai.

"Xoay một vòng!"

Thân thể ông lại lần nữa vô thức hành động theo mệnh lệnh của Tiêu Thiên.

"Lăn một cái!"

"Le lưỡi rat"

"Đưa tay!" "Nhảy múall!"

Ông lão do Thần Long hộ quốc hóa thành chấp hành nghiêm túc theo từng mệnh lệnh mà Tiêu Thiên liên tiếp đưa ra.

Còn đám người Hồng Viễn Kiêu ở bên cạnh, khi nhìn thấy ông lão trước mặt nhẹ nhàng nhảy múa thì trong đầu không còn suy nghĩ được gì nữa.

Đây là chuyện gì vậy?

Biện pháp giải quyết mà Tiêu Thiên bày ra cho bọn họ thấy đã vượt khỏi tưởng tượng của họ.

Đối với bọn họ, cảnh tượng trước mắt chỉ xuát hiện trong mơ mà thôi.

"Thật nhục nhã..." Ông lão do Thần Long hộ quốc hóa thành không cách nào khống chế bản thân nhảy múa, miệng lẩm bẩm, ánh mắt vô hồn.

Càng về sau, đám người Hồng Viễn Kiêu có thể nhìn thấy rất rõ, từ trong hốc mắt của ông lão có hai hàng nước mắt chảy ra.

Khóc rồi!

Hành vi của Tiêu Thiên khiến Thần Long hộ quốc tức giận đến nỗi chảy nước mắt vì nhục nhã.

"Ủa?" Bên này, Tiêu Thiên chăm chú nhìn Thần Long hộ quốc trước mặt, như thể phát hiện đồ vật gì đó mới lạ.

Theo hệ thống Vượng Tài đã từng bước phân tích trận pháp, Thần Long hộ quốc trước mặt này không chỉ đơn giản trấn thủ ở nơi đây.

Sự tồn tại của ông vốn là mấu chốt của màn chắn trận pháp này.

Dù không phải là trận linh nhưng cũng tương tự trận linh, hơn nữa còn là tiết điểm đầu mối then chốt của trận pháp.

"Chủ nhân, nếu ngài giết Thân Long hộ quốc trước mặt này thì đại trận sẽ bị sụp đổ triệt để, khiến địa giới nổ thành từng mảnh nhỏ."

"Nhưng nếu không giết ông ta thì sẽ không có cách nào mở ra trận pháp, bất luận là từ bên ngoài hay bên trong."

"Người duy nhất có thể đi qua chỉ có Thần Long hộ quốc."

Nghe Vượng Tài phân tích xong, Tiêu Thiên càng cảm thấy tò mò về nơi này.

Tại sao Tàng Linh đại đế năm xưa lại muốn bố trí trận pháp như thế ở nơi này, ra vào không được, triệt để phong kín.

Bởi vì nơi này chính là lăng mộ của đối phương, cũng là nơi chôn cất ông.

Cho nên ông mới thiết kế như thế để không có người đến quấy ray giấc ngủ của ông ư?

Không!

Tiêu Thiên không cho rằng nguyên nhân đơn giản như vậy, nếu là như thế thì hà cớ gì ông phải bố trí đại trận này để ra tay với bách tính của chính mình.

Thậm chí ông còn biến những đại quân tinh nhuệ này thành tình trạng sinh tử quỷ dị, trấn thủ tại cổng lớn lăng mộ của ông.

Dứt khoát âm thầm chôn ở nơi mà không ai tìm ra, chẳng phải tốt hơn sao? Nghĩ đến những đời trước, không phải cũng có một vài vị Đế Hoàng cũng giấu lăng mộ của bản thân đi, thật thật giả giả.

Điểm quan trọng nhất chính là trận pháp bên ngoài lăng mộ, luân chuyển hai khí sinh tử, tuyệt đối không đơn giản như vậy.

"Ra vào không được?" Tiêu Thiên nheo mắt, mỉm cười: "Loại chuyện này không tồn tại."

Sau khi cười xong, Tiêu Thiên lập tức vươn tay ra, đâm tới phía trước.

Tựa hồ trong khoảnh khắc hai tay hắn đâm tới, không gian trước mặt hắn đã bị cắt ra.

Hai tay Tiêu Thiên dùng sức, bóng tối sâu thẳm xuất hiện trước mặt hắn.

Càng quỷ dị hơn, một khe hở đã bị xé toạc bên trong màn chắn trận pháp ở phía đối diện.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment