Chuong 1244: Nu cuoi tan nhan
Chuong 1244: Nu cuoi tan nhanChuong 1244: Nu cuoi tan nhan
Chương 1244: Nụ cười tàn nhẫn
Không chừng đại nhân vừa bắt gặp đám người Võ Nguyên Hư, đợi bọn họ băng qua hư không được một lúc thì đại nhân đã bộc phát tốc độ và đuổi theo họ.
Đúng là không thể tin được.
Tiêu Vương thì ngược lại, ông chẳng có vẻ gì là kinh ngạc, ông đã sớm biết đại nhân kinh khủng đến mức độ nào, vì vậy mới không cảm thấy ngạc nhiên gì mấy.
Võ Nguyên Hư im lặng không nói gì cả, chỉ nhìn chằm chằm vào Tiêu Thiên ở trước mặt, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta.
Ông không nói gì cả, bởi vì ông biết chắc một điều dù giờ mình có nói gì đi nữa thì đối phương cũng sẽ không tha thứ cho mình.
Võ Nguyên Hư biết rất rõ thân phận của mình là gì, nếu giờ ông nói hết mọi chuyện thì thứ đợi ông chỉ có một con đường chết.
Vả lại ông chắc chắn tạm thời Tiêu Thiên sẽ không ra tay giết bọn họ.
Bởi vì tin tức mà ông đang nắm giữ vô cùng quan trọng đối với đám người Tiêu Thiên.
Chỉ khi bảo toàn tính mạng cho ông và người của ông, hắn mới có được tình báo mình cần.
Vì vậy chỉ cần ông ngậm chặt miệng khiến đối phương không điều tra đủ tình báo thì đối phương sẽ không giết họ, họ không cần lo lắng về tính mạng nữa.
Võ Nguyên Hư nghĩ thông suốt bèn ngậm chặt miệng, không nói thêm gì cả, chỉ yên lặng nhìn Tiêu Thiên.
Tiêu Thiên thấy Võ Nguyên Hư như vậy thì đã đoán được ông đang nghĩ gì.
Nhưng trước mắt không phải là lúc tính toán mấy chuyện này với đối phương.
Điều cần làm lúc này đó là hỗ trợ Lôi Chính Pháp, đồng thời dẫn Võ Nguyên Hư và các thân minh Tàng Vũ quay về mới bàn sau.
Tập hợp hai huynh đệ họ rồi mới tra khảo sau.
"Đại nhân, kế tiếp chúng ta làm gì bây giờ?" Lôi Chính Pháp đến gân và xin mệnh lệnh của Tiêu Thiên, ông rất tò mò, muốn biết tiếp theo sẽ làm gì.
Nghe Lôi Chính Pháp hỏi vậy, Tiêu Thiên bèn nói chỉ tiết ý định của mình, sau đó phóng ra trường lực bao phủ lấy mình.
Sau khi trường lực của hắn xuất hiện, ý chí võ đạo cũng trỗi dậy, bao phủ Võ Nguyên Hư và thần minh Tàng Vũ bên cạnh hắn.
Ngay lúc đó, Võ Nguyên Hư và các thần minh Tàng Vũ khác đều cảm giác cơ thể mình cứng đờ, như bị trói chặt, không thể cử động dù chỉ một chút.
Veol
Tiêu Thiên chuẩn bị xong, bỗng bùng nổ sức mạnh, đưa cả đoàn người quay về.
Lúc này, Lôi Chính Pháp mới cảm nhận được thế nào là tốc độ tuyệt đối.
Lúc trước Tiêu Thiên dẫn theo họ và bùng nổ sức mạnh chỉ xảy ra trong chớp nhoáng, họ còn chả có thời gian cảm nhận nó như thế nào thì đã xuất hiện trước mặt Võ Nguyên Hư.
Cuối cùng Võ Nguyên Hư và các thần minh Tàng Vũ khác đã hiểu tại sao Tiêu Thiên có năng lực dẫn cả đám người của hắn xuất hiện trước mặt họ chỉ trong tích tắc, dù bọn họ xuyên qua hư không cũng không thể thoát khỏi sự truy đuổi của hắn.
Đùa chứ, với tốc độ của Tiêu Thiên, dù bọn hắn băng qua hư không lần nữa cũng không thể thoát được.
Võ Nguyên Hư vô cùng chấn động, chỉ riêng mỗi việc này đã nói cho ông biết một điều rằng mình đã đánh giá sai lầm thực lực của Tiêu Thiên.
Chưa được bao lâu, Tiêu Thiên đã dẫn người quay về tinh phủ của tinh thần nọ, đáp xuống bên dưới trận pháp cốt lõi.
Âm!
Võ Nguyên Hư và đám thần minh của Tàng Vũ đều bị Tiêu Thiên đá ngã chổng vó trên mặt đất.
Bên này, tinh thủ Triệu Ngộ và mọi người vẫn đứng chờ ở đó, không ai rời đi cả.
Triệu Ngộ là tinh thủ nên đã tỉ mỉ giới thiệu sơ lược về tình hình ở thượng giới, cũng như trách nhiệm của tinh thủ bọn hắn ở với Tử Nhược Yên.
Thật ra hắn chỉ giới thiệu sơ lược, Triệu Ngộ chưa kịp giới thiệu tất tần tật thì đã thấy Tiêu Thiên và mọi người đáp xuống đất.
Không những thế, hắn còn thấy Võ Nguyên Hư và các thân minh của Tàng Vũ bị đẩy ngã trên mặt đất.
Sau khi họ vừa đáp đất, cả Võ Nguyên Thần và thân minh của Tàng Vũ đều bị ý chí võ đạo trấn áp và quỳ xuống.
Võ Nguyên Hư quỳ rạp trên đất, nhanh chóng nhìn thấy các Võ Nguyên Thần, Võ Viêm Phá và thần minh của Tàng Vũ dưới trướng mình đồng oạt quỳ rạp như chó ăn phân bên cạnh mình.
Thấy huynh đệ nhà mình rơi xuống hoàn cảnh này, Võ Nguyên Hư bật cười, cảm thấy căng bằng hơn nhiều.
Ít ra ông không quỳ một mình.
Võ Nguyên Thần thấy vậy bèn trợn mắt, nhìn Võ Nguyên Hư đang quỳ.
Huynh đệ của ông đã bị Tiêu Thiên dẫn đến đây với tốc độ cực nhanh.
Ông còn chưa phản ứng đã xảy ra chuyện gì thì đã thấy huynh đệ nhà mình xuất hiện bên cạnh.
Theo ông biết Võ Nguyên Hư đang thực hiện kế hoạch ở một nơi cách nơi này xa vô cùng.
"Ta đã dẫn người về rồi, bây giờ phải nghĩ cách tra khảo bọn họ." Tiêu Thiên khoanh tay lại, nhìn Tử Nhược Yên ở kề cận mình.
Tử Nhược Yên gật đầu, nàng nhìn Võ Nguyên Thần, Võ Nguyên Hư và các thần minh của Tàng Vũ rồi bảo: "Tất nhiên phải thẩm vấn bọn họ, không biết Triệu tinh thủ có ai chuyên về thẩm vấn không nhỉ?"
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ