Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 125 - Chương 125. Mi Căn Bản Không Hiểu Đam Mê Của Ta

Chương 125. Mi căn bản không hiểu đam mê của ta Chương 125. Mi căn bản không hiểu đam mê của ta

Chỉ không ngờ không tính đến yêu nghiệt Tiêu Thiên này.

Ông không biết chủ đề này.

Người nói nửa đường giết ra, mê hoặc Nữ Đế xoay vòng vòng cũng thôi đi.

Bên phía tông chủ của Thánh Ma tông là tình huống gì, người ta vừa mới đến hoàng triều Đại Viêm mà?

Bản thân lần đầu tiên nhìn thấy đối phương, người đã lén lút mê hoặc người ta không biết phương hướng, há miệng ngậm miệng chính là muốn giết hai cha con bọn họ?

Ngươi muốn nói Tiêu Thiên rất tuấn tú hả?

Hình như cũng khá đẹp trai, Lưu Ngạo Thiên cẩn thận suy nghĩ, trên người đối phương quả thật có một loại khí chất khó có thể nói nên lời, có thể khiến cho người ta cảm nhận được sự ngưỡng mộ, thân thiết....

Bốp!

Lưu Ngạo Thiên tát mạnh bản thân một cái, sắc mặt hoảng sợ.

Vừa rồi tại sao mình có thể nảy sinh suy nghĩ nguy hiểm như vậy?

Yêu nam!!

“Còn chưa quyết định à, chiêu khổ nhục kế này vô dụng ở trước mặt ta.” Lạc Nữ Ái cau mày, nhìn chằm chằm Lưu Ngạo Thiên.

“Đương nhiên ta có thể làm được chút chuyện này.” Lưu Ngạo Thiên lấy lại tinh thần, chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Không đồng ý có thể làm gì, giảng đạo lý với nữ nhân?

Người ta tỏ rõ thích mỹ nam không thích giang sơn, nếu không tuân theo, đối phương lật bàn cũng phải giết chết hai cha con mình.

Ông và con trai chết rồi, cũng không phải là trọng điểm.

Trọng điểm là nguyên nhân lật bàn của tân tông chủ Thánh Ma tông này là bản thân Lưu gia nhân của đế quốc, chỉ sợ sẽ bị đại đế tịch thu tài sản giết cả nhà.

“Nhớ kỹ, không thể bại lộ là bởi vì ta, mới tốt với hắn như thế.” Cuối cùng, Lạc Nữ Ái bổ sung với Lưu Ngạo Thiên.

“Nếu như ngươi bị nhìn ra, bị bại lộ.”

“Để nam nhân của ta tới tay còn chạy mất, hậu quả là gì hẳn là ngươi rất rõ ràng.”

“Được rồi, cút đi.”

Lạc Nữ Ái sau khi nói xong trực tiếp phất tay, ý bảo đối phương có thể đi rồi.

Trong lời nói không được phép nghi ngờ.

Đối mặt với giọng điệu như ra lệnh của Lạc Nữ Ái, Lưu Ngạo Thiên cũng chỉ có thể nén giận, dẫn theo con trai bị ngất, trèo tường rời đi.

Lưu Ngạo Thiên rời khỏi phủ đệ, dẫn theo con trai chạy như điên về phương hướng Hoàng thành.

“Sỉ nhục, quả thực là vô cùng nhục nhã!” Nội tâm Lưu Ngạo Thiên kêu rên.

Bản thân làm Thừa Tướng ở hoàng triều Đại Viêm tới nay, đã lúc nào chịu tủi thân như vậy?

Mà ngọn nguồn đều do Tiêu Thiên.

Càng đáng buồn hơn chính là kế tiếp, bản thân còn phải chào đón Tiêu Thiên với khuôn mặt tươi cười.

Lưu Ngạo Thiên chạy như điên càng nghĩ càng giận, dừng bước, hung hăng ném con trai Lưu Thế Mỹ trong tay xuống đất.

“Tên nghịch tử này, con suýt nữa làm hại đại kế nhiều năm thất bại rồi.”

“Nếu không phải thời gian không đủ, chi bằng ta bóp chết con, sinh lại một đứa khác!”

Thật ra Lưu Thế Mỹ đã tỉnh, sợ tới mức không dám nhúc nhích, tiếp tục giả vờ hôn mê, trong nội tâm đã âm thầm căm ghét phụ thân này.

Mà trong viện kia.

Sau khi Lưu Ngạo Thiên rời đi, Lạc Nữ Ái đã sớm tưởng tượng siêu đẹp.

Một ngày kia, chuyện mà bản thân âm thầm làm cho Tiêu Thiên được đưa ra ánh sáng, đối phương cảm động rơi lệ, vứt bỏ Tử Nhược Yên ôm lấy mình vào lòng.

“Nếu thực sự có một ngày như vậy, cũng không thể quá tuyệt tình, để Tử Nhược Yên kia gả làm tiểu thiếp cũng được lắm.”

“Ai nha ~”

Ba nữ thân vệ bên cạnh im lặng nhìn Nữ Đế đại nhân đang vui vẻ tự mình tưởng tượng cách đó không xa.

Được rồi....

Hết cứu rồi.

Nữ Đế đại nhân hoàn toàn hết cứu rồi.

....

Thời gian trôi qua, sắc trời bên ngoài trong bất tri bất giác đã chìm vào bóng tối.

Tiêu Thiên và Tử Nhược Yên ăn xong đóng gói bữa ăn khuya của mình từ Chung phủ, cảm thấy mỹ mãn về tới cung Thân Vương, nằm trên giường linh thạch, chuẩn bị đi vào giấc ngủ.

“Haiz, cũng không biết khi nào thì Vượng Tài thăng cấp xong, không có hình thức hỗ trợ giấc ngủ của nó không quen lắm.” Tiêu Thiên nằm trên giường, có chút buồn rầu.

[Chủ nhân tôn kính, hệ thống đã thăng cấp hoàn thành.]

Trong đầu, âm thanh đột ngột hiện ra làm cho Tiêu Thiên lập tức ngồi dậy.

“Mi thăng cấp hoàn thành rồi?”

[Đúng vậy chủ nhân, để ngài đợi lâu.]

Tiêu Thiên lập tức một lần nữa nằm xuống, tĩnh tâm ninh thần, tiến vào trong thức hải.

Trong không gian thức hải.

Linh hồn của Tiêu Thiên mở hai mắt, đã gấp không kịp đợi bắt đầu đi tìm hệ thống.

So với việc ngày thường chỉ nằm ở đó xem phim bằng giao diện hệ thống bình thường, thì ở trong thức hải lợi dụng hệ thống chính là xem phim theo cách toàn cảnh và đắm chìm.

Tiêu Thiên đã rất nhiều ngày không xem, vẫn khá hoài niệm.

[Chủ nhân, xin hỏi có gì cần trợ giúp gì không ạ?]

Âm thanh của Vượng Tài vang lên từ sau lưng, Tiêu Thiên vội vàng xoay người sang, vừa mới chuẩn bị mở miệng, đã ngây ngẩn cả người.

Trái cà chua đỏ to với ba nghìn ánh sao lơ lửng phía sau đã biến mất.

Thay vào đó là một nữ tử dịu dàng phấn điêu ngọc mài, đứng lặng ở đó.

Bình Luận (0)
Comment