Mái tóc dài màu đỏ mềm mại xõa tung ở sau lưng, đôi mắt xanh biếc đang cung kính ngóng nhìn phía Tiêu Thiên.
Càng làm cho Tiêu Thiên giật mình chính là y bào của đối phương, căn bản không phải là phong cách của vực Nam Hoang.
Ngược lại là trang phục của hầu gái dưới quê hương trái đất?
“Vượng Tài?” Tiêu Thiên nhìn cô hầu gái tóc đỏ trước mặt, cẩn thận hỏi.
Cô hầu gái tóc đỏ nhẹ nhàng gật đầu, hai tay bắt chéo để ở trước người, lễ độ cung kính, cúi người hành lễ.
[Xin chào, chủ nhân.]
“....”
Trong không gian thức hải, trong khoảng thời gian ngắn rơi vào trong im lặng tuyệt đối.
Cả nửa ngày sau, Tiêu Thiên mới vội vàng đưa ra nghi hoặc của mình: “Sao mi biến thành ra thế này?”
[Khởi bẩm chủ nhân, ngài là sinh vật ở chiều không gian siêu cao, lập trường của bản thân sẽ ảnh hưởng tới tồn tại bên cạnh.]
[Tôi là tôi tớ của ngài, ở đậu trong cơ thể ngài, trong sự thăng cấp tiến hóa thay đổi ngầm, hiện ra hình thái như vậy.]
“Ặc....” Tiêu Thiên bừng tỉnh đại ngộ, chính mình vậy mà còn có công năng này?
Bản thân ta vui vậy hả?
“Mi có thể biến thành nam không?”
[Không thể, tuy rằng tôi là hệ thống, nhưng giới tính vẫn là nữ.]
“Vì sao mi có thể biến thành như thế này?”
[Sau khi tôi tiến hóa dung mạo nhân cách hoá, thuộc về căn nguyên màu sắc tự vệ mà thành, ngài có thể hiểu là hình tượng chân chính của tôi nên là như thế.]
[Về phần ăn mặc, là sau khi mở ra hình thức hỗ trợ giấc ngủ, căn cứ tình báo của chủ nhân tổng kết, biết được đam mê của ngài như thế.]
[Vì để lấy lòng ngài, cho nên hình thành cách ăn mặc như vậy.]
“Nói hưu nói vượn, một đống vô nghĩa, ta.... sao có thể đam mê cái này?” Tiêu Thiên không khỏi lắc đầu, dường như có chút tức giận.
Hệ thống này vô duyên cớ vô cớ hủy sự trong sạch của người ta.
“Bỏ đi, vẫn nên đi ngủ, đợi lát nữa nhớ mở ra hình thức hỗ trợ giấc ngủ.”
[Vâng!]
“Còn nữa....” Lúc ý thức của Tiêu Thiên sắp rời khỏi không gian thức hải, biểu cảm cực kỳ nghiêm túc chỉ vào Vượng Tài.
“Lụa trắng thì đổi đi, ta rõ ràng thích lụa đen.”
“Còn nói là tổng kết đam mê của ta, cái này không phải chứng tỏ làm sai à?”
Tiêu Thiên nói xong, ý chí hoàn toàn rời khỏi thức hải.
[Tuân mệnh, chủ nhân.]
Màu trắng trên chân của hệ thống, vào lúc nàng vừa dứt lời, theo đó chuyển dần sang đen.
Sau khi làm xong yêu cầu của Tiêu Thiên, nàng xoay người lại, nhìn thức hải trống rỗng.
[Mở ra hình thức hỗ trợ giấc ngủ, bảo vệ tinh thần của chủ nhân, ngăn cản ký ức ác mộng.]
Ý thức trong không gian thức hải của Tiêu Thiên rất mạnh, nhưng thân là tôi tớ của hắn.
Lúc hệ thống đối diện với mấy ký ức đơn giản trùng kích, sẽ nhận được sự bảo vệ của không gian thức hải.
Bên trong thức hải.
Mảnh vỡ ký ức như sao rơi, xẹt qua không gian của thức hải, rơi về phía hệ thống Vượng Tài.
Lúc hệ thống trang phục nữ bộc hiện lên, thì lực lượng sau khi tăng lên càng thêm mạnh mẽ.
[Lực trường phòng hộ ký ức, bổ sung năng lượng 1%.]
Vù!
Lá chắn vô hình hiện lên ở trước mặt nàng, chắn phía trước rất nhiều lưu tinh ký ức.
[Mượn lực lượng của chủ nhân, bổ sung năng lượng tới 100%.]
Ầm!
Lá chắn vô hình trong nháy mắt long trời lở đất, hóa thành bức tường cao nguy nga, tách toàn bộ không gian thức hải ra.
Lúc này, hệ thống hơi nghiêng đầu, ánh mắt xuyên thấu qua khe hở màu hồng nhạt, nhìn về phía linh hồn Tiêu Thiên có vẻ mặt điềm tĩnh.
[Chúc ngài mơ đẹp, ngủ ngon, chủ nhân.]
Bịch! Bịch! Bịch!
Vô số lưu tinh ký ức không ngừng đập vào vách tường hư ảo.
Những ký ức cuộc sống trên Trái Đất quá khứ của Tiêu Thiên không cách nào quấy rối lúc hắn ngủ mơ.
Chỉ cần Tiêu Thiên đang ngủ mơ thì ký ức khó chịu này sẽ tập kích đến.
Hệ thống đã phán định, không gian thức hải của chủ nhân Tiêu Thiên vô cùng mạnh mẽ, nhưng cực kỳ hỗn loạn.
Lúc chủ nhân tỉnh dậy, còn có thể áp chế.
Nhưng lúc hắn ngủ thì không cách nào khống chế, chỉ có thể theo dựa vào bản thân mượn lực lượng chủ nhân, mở ra hình thức trợ giúp giấc ngủ.
Bỗng nhiên, phía bên kia bức tường nở rộ hào quang.
Hệ thống Vượng Tài mới quay người, đã nhìn thấy mảnh vỡ ký ức bên ngoài bức tường cao hư ảo dung hợp bởi vì va chạm, hiển hiện ra cảnh tượng.
Mặt trên chiếu rọi ký ức quá khứ của Tiêu Thiên.
Một sân huấn luyện ở trước mặt Vượng Tài.
Rất nhiều đứa trẻ đang tiến hành huấn luyện và khảo hạch ở bên trong.
Bên trong hình ảnh.
Chủ nhân Tiêu Thiên phiên bản thu nhỏ đang dẫn theo một con chó Labrador chạy rất nhanh.
Bên cạnh có huấn luyện viên đang ghi chép lại số liệu.
Rất nhanh, khảo hạch huấn luyện kết thúc, mấy đứa trẻ tuổi tác khác nhau tụ tập lại với nhau, xếp thành hàng.
Huấn luyện viên dẫn đầu nhìn cờ-lê, báo cáo thành tích.
"La Thiên, chín tuổi, xếp thứ hai mươi bảy."
"Chu Thiên, mười tuổi, xếp thứ tám."
...
"Tiêu Thiên, sáu tuổi, xếp thứ nhất!"
Lúc huấn luyện viên dứt lời, tất cả đứa trẻ trong sân huấn luyện đều nhìn Tiêu Thiên bé nhỏ dẫn đầu.