Chuong 1302: Cung nhau danh
Chuong 1302: Cung nhau danhChuong 1302: Cung nhau danh
Chuong 1302: Cung nhau danh
Dù sao, bây giờ bọn họ đã bị quy tắc thiên địa và lực áp chế của Co Ngưng Quang áp chế.
Ngay cả khi họ đang chiến đấu với Huyết Hổ Thần Đế, Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp vẫn có thể tranh thủ tấn công các thần minh Tàng Vũ khác một cách bất thình lình.
Các thần minh Tàng Vũ không đề phòng kịp liền trúng chiêu, trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.
Khó lòng phòng bi.
Tuy nhiên, do cái gọi là danh tiếng của mình, năng lực chiến đấu đáng sợ của Huyết Hổ Thần De cuối cùng cũng phát huy tác dụng.
Bản thể của Huyết Hổ Thần Đế là một hung thú Huyết Hổ, từng bước nghịch thiên tu luyện mà thành.
Suy cho cùng, hung thú Huyết Hổ chỉ có thể coi là hung thú cấp thấp, không đáng nhắc tới.
Nhưng chính vì bối cảnh đó mà từ lúc xưa Huyết Hổ Thần Đế đã từ từ leo lên địa vị hiện tại cho đến ngày hôm nay.
Cho nên, kinh nghiệm của ông hoàn toàn không thể đánh đồng với Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp trước mặt được.
Mặt khác, thực lực bản thân ông lớn hơn rất nhiều so với Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp, chỉ là thực lực đang bị áp chế mà thôi.
Nhưng thân thể ông vẫn còn thể phách chống đỡ vượt xa hai người họ, đồng thời ông vẫn duy trì được trạng thái đỉnh cao.
Vì thế, theo thời gian trôi qua, sau khi Huyết Hổ Thần Đế bắt đầu nắm giữ phương thức và phong cách chiến đấu của hai người họ, việc chém giết chính diện trên chiến trường sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Huyết Hổ Thần Đế bắt đầu dần dần chiếm thế thượng phong, đồng thời áp chế hai người họ.
Trong lúc Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp bị Huyết Hổ Thần Đế triệt để áp chế thì việc muốn tranh thủ tiến hành công kích với các thần minh vị cách Tàng Vũ ở bên cạnh không thể thực hiện được nữa.
Như vậy, không có sự hỗ trợ từ ông, áp lực của Tuyết Hán và Hoàng Đạo Tôn đột nhiên tăng lên.
Bọn họ muốn ứng phó nhẹ nhàng, không còn đơn giản như vậy nữa.
Cục diện chiến đấu bắt đầu nghiêng sang bên phía Tàng Vũ.
"Ha ha ha, không hổ là tiền bối Huyết Hổ Thần Đế, ngài vừa ra trận là mọi vấn đề đều được giải quyết hết." Bên này, Võ Nguyên Khôn lơ lửng giữa không trung, cười phớ lớ với vẻ mặt ngạo mạn.
Giống như mọi việc đều đã nằm trong tầm kiểm soát của ông ta vậy.
Không chỉ có thế, thời gian dần trôi, uy năng và khí tức chất chứa bên trong la bàn kim loại dưới chân ông bắt đầu liên tục bành trướng.
Trong đó uy áp cực kỳ khủng bố đã bắt đầu chấn nhiếp lòng người.
"Đáng chết!" Bên này, Tiêu Vương thâm mắng, tức giận không thôi.
Điều khiến ông phẫn nộ là oán trách mình tại sao bản thân lại vô dụng như vậy, tại sao ông không thể đánh bại được Huyết Hổ Thần Đế ở trước mặt.
Rõ ràng bản thân ông có sự tồn tại khủng bố như sư phụ dạy bảo rồi, thậm chí còn được đối phương điểm hóa.
Ông có thể gặp được cơ duyên to lớn và cơ hội tuyệt diệu như vậy, bản thân nên cố gắng trân quý mới đúng.
Nhưng tại sao ông vẫn không làm được.
Bên cạnh, Lôi Chính Pháp cũng tức giận không thôi, không ngừng gầm thét, phát động công kích về phía Huyết Hổ Thần Đế ở trước.
Ông cũng cảm thấy vô cùng tức giận với chính mình, bản thân trải qua cửu tử nhất sinh, không dễ gì mới đi tới hôm nay.
Trong hoàn cảnh tuyệt vọng như thế, khó khăn lắm ông mới đạt được lực lượng như vậy.
Trước mặt, rõ ràng mình có cơ hội, có thể tạo ra cống hiến lớn lao cho Tàng Linh.
Cũng chính tại thời khắc quan trọng này, tại sao mình lại cảm thấy bất lực như vậy chứ?
"Các ngươi vẫn chưa phát huy hoàn toàn thực lực của bản thân đâu." Ngay lúc này, một âm thanh vang lên trong đầu Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp.
Nghe được giọng nói quen thuộc, Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp vốn hơi uể oải, trong nháy mắt vực dậy tinh thần.
"Đúng lúc, đây là một cơ hội thực chiến vô cùng tốt, bình thường khi cùng các ngươi thảo luận và đưa ra lời khuyên, ta thật sự lo lắng sẽ vô tình đánh chết các ngươi."
"Huyết Hổ Thần Đế này, quả là một mục tiêu huấn luyện khá tốt."
Khi nhìn thấy nơi này, giọng nói của Tiêu Thiên bắt đầu không ngừng xuất hiện trong đầu Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp.
Và lời nói của hắn đều liên quan đến mạch suy nghĩ cho trận chiến tiếp theo, cùng với tiết tấu tấn công của bọn họ và sự phối hợp giữa bọn họ đến cùng sẽ như thế nào.
Đồng thời, hắn cũng hướng dẫn hai người từ góc độ nào nên quan sát, phân tích đặc điểm lực lượng đại đạo của đối phương và một số bí thuật dị thường.
Đồng thời, khi họ luyện võ và bước đi trên con đường võ đạo, họ nên bước đi như thế nào để phát huy được sức mạnh tuyệt đối của bản thân.
Với sự dốc lòng dạy bảo của Tiêu Thiên, trong ánh mắt của Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp không ngừng phát ra ánh sao.
Không chỉ có thế, động tác chém giết anh dũng cũng ngày càng trôi chảy, ngày càng nhuần nhuyễn.
Huyết Hổ Thần Đế đang quyết đấu với hai người bọn họ, dần dần phát hiện ra chỗ không đúng.
Ông chợt phát hiện, năng lực chiến đấu của hai người này bỗng nhiên bắt đầu tăng cường trong khoảng thời gian ngắn.