Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1304 - Chương 1303: Thời Cơ Thích Hợp

Chương 1303: Thời cơ thích hợp Chương 1303: Thời cơ thích hợpChương 1303: Thời cơ thích hợp

Chương 1303: Thời cơ thích hợp

Ông có cảm giác như hai đứa trẻ đang cầm thần binh tuyệt thế, bỗng nhiên biến thành cao thủ tuyệt thế trong phút chốc vậy.

Rõ ràng là lực lượng không hề tăng lên nhưng trong quá trình động thủ, mỗi giờ mỗi khắc, tạo nên áp chế to lớn đối với ông.

Đồng thời, khiến ông cảm thấy rất khó chịu, giống như động tác tiếp theo của bản thân bị đối phương hoàn toàn đoán được.

Thậm chí, bí thuật sát chiêu của mình dường như trở nên trong suốt trong mắt đối phương vậy.

Thời gian trôi qua, tình thế dân dần bắt đầu thay đổi, vượt xa sự tưởng tượng của bản thân.

Cục diện đã bắt đầu thoát khỏi tâm kiểm soát của Huyết Hổ Thần Đế.

Khi cuộc chiến tiến triển, sự tồn tại của chính ông dường như không có gì đặc biệt, phai mờ thành một phần trong các thân minh Tàng Vũ khác.

Đúng vậy.

Lúc này, Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp trước mặt đã hoàn toàn coi ông như một thần minh Tàng Vũ bình thường, gom ông và các thần minh Tàng Vũ khác...

Cùng đánh một th人l

Huyết Hổ Thần Đế có tính cách thế nào?

Người kiêu ngạo!

Nếu ngươi muốn dùng một từ để hình dung.

Lão hổ này...

Đó là thích làm màu.

Lúc trước ông ra tay, trấn áp hai sự tồn tại phi phàm trước mặt, khiến bọn họ bị đánh, trên mặt bọn họ lộ ra cảm xúc thất vọng.

Huyết Hổ Thần Đế rất vui vẻ và thoải mái.

Cảm giác suy nghĩ của bản thân trở nên thông suốt hơn, những câu nói của các thân minh Tàng Vũ bình thường này vang lên bên tai ông, dưới sự giúp đỡ của ông mà áp lực của bọn họ giảm mạnh.

Khi có trải nghiệm chiến đấu hoàn toàn khác so với trước đây, bọn họ không ngừng tán dương ông.

Huyết Hổ Thần Đế vô cùng hứng khởi và thoải mái!

Ông thích mùi vị và giai điệu này.

Vốn là sự tồn tại xa xưa ở Tàng Vũ, tại sao ông lại nổi tiếng như vậy?

Đương nhiên là vì ông thích ra ngoài tản bộ, thích thể hiện làm màu.

Đương nhiên, cách nói này có vẻ hơi thô tục, nếu như nó được sử dụng một cách nói tao nhã hơn.

Đó là người lộ vẻ cao ngạo.

Ô...

Phải là hổ lộ vẻ cao ngạo thì mới đúng! Nhưng trải nghiệm thú vị đó đột ngột bị gián đoạn trước khi nó kéo dài được lâu.

Huyết Hổ Thân Đế không thể hiểu, tại sao Tiêu Vương và Lôi Chính Pháp bỗng nhiên giống như bị điên, trở nên dữ dội như thế.

Hơn nữa, trong đầu bọn họ dường như lóe lên linh quang, như thể bọn họ được khai sáng giác ngộ vậy.

Đối với chuyện này, Huyết Hổ Thần Đế không có cách nào lý giải nổi.

Ban đầu, trong đầu ông hiện ra một khả năng, đó chính là, đằng sau chuyện này phải chăng có một cường giải nào đó đang ẩn nấp, âm thầm chỉ điểm cho hai người bọn họ không?

Nhưng ông suy nghĩ kỹ một chút thì khả năng này lại cực kỳ nhỏ bé.

Đương nhiên, sau khi sự hoài nghi này xuất hiện, Huyết Hổ Thần Đế đã sử dụng ý thức của bản thân, cẩn thận dò xét xung quanh.

Nhưng lại không phát hiện bóng dáng ẩn tàng nào, cũng không cản nhận được truyền âm gì cả.

Huyết Hổ Thần Đế vô cùng tự tự vào điểm này, ông không cho rằng sự dò xét của mình sẽ xuất hiện sai sót gì.

Dù thực lực của ông bị áp chế nhưng cường độ linh hồn của mình vẫn ở đây, với tuổi tác cổ lão và cường độ linh hồn của ông.

Dao động linh hồn ông lan truyền khắp bốn phía, dò xét xung quanh, không tồn tại người nào có thể che giấu được dưới sự dò xét của ông cả.

Cuối cùng, Huyết Hổ Thần Đế suy đoán rằng...

Thiên phú của hai người kia sau khi gặp gỡ nhau đã triệt để bạo phát.

Cùng lúc đó, trong quá trình chém giết với ông, kỹ thuật chiến đấu không ngừng được tôi luyện, từ đó đạt đến cấp độ này.

Huyết Hổ Thần Đế cảm thấy không thể tưởng tượng được, rốt cuộc hai người kia đã gặp phải cái gì mà thiên phú có thể thức tỉnh đến trình độ này.

Điều khiến ông cảm thấy ấm ức nhất là trong lúc vô thức, ông lại trở thành vật bồi luyện của hai người kia?

Đùa gì vậy, ông đường đường là Huyết Hổ Thần Đế, mà lại trở thành người bồi luyện cho hai người kia ưi

Thật là một sự sỉ nhục.

Huyết Hổ Thần Đế ông đã tung hoành nhiều năm như vậy, chưa bao giờ phải chịu ấm ức như thế này.

Trong những năm tháng bình thường, ông vẫn luôn là nhân vật chính tuyệt đối, từ khi nào lại trở thành bao cát cho người khác trau đồi kỹ năng?

Sự phân nộ nung nấu trong lồng ngực của Huyết Hổ Thần Đế.

Ông hận không thể xé nát hai người trước mặt để bọn họ biết rõ thực lực chân chính của ông.

Chỉ tiếc, bây giờ bị áp chế, ông không có cách nào dùng lực lượng tuyệt đối trấn áp hai tên khốn này.

"Võ Nguyên Khôn, chẳng lẽ ngươi vẫn chưa chuẩn bị xong ut" Huyết Hổ Thần Đế nhịn không được nữa, ông không muốn duy trì tình huống ấm ức này thêm một giây một phút nào nữa. Ông phan nộ gầm lên với Võ Nguyên Khôn ở bên cạnh, trong lòng cảm thấy quá ủy khuất. Rõ ràng những tên nhóc trước mặt này không đáng nhắc tới khi đối diện với thực lực chân chính của ông.
Bình Luận (0)
Comment