Chương 1353: Keu ta bám váy vợ?
Chương 1353: Keu ta bám váy vợ?Chương 1353: Keu ta bám váy vợ?
Chương 1353: Keu ta bám váy vợ?
"Buồn cười, chỉ sợ vào thời điểm đầu hàng kia, ta cũng đã chết rồi nhỉ."
Tử Việt Phong cười nhạo, sau khi nói xong thì nhìn xung quanh, càng ngày càng nhiều người bắt đầu tụ lại, bao vây chặt bốn phía nước chảy không lọt.
Rất hiển nhiên, lúc này muốn thoát khỏi nơi này, dường như là không thể nào làm được.
Nghe thấy lời nói của trượng phu, Liễu Yên Hà cũng im lặng.
Nàng rất rõ ràng, trên thực tế lời nói của trượng phu chính là sự thật.
"Phong ca, không sao đâu, cho dù đầu hàng, ta cũng có thể cam đoan huynh sẽ không lo lắng về tính mạng.
"Huống chị, với thiên phú thiên tư của huynh, tất nhiên có thể cống hiến không ít sức lực cho Tàng Vũ, đương nhiên sẽ không có vấn đề gì."
Liễu Yên Hà vẫn không từ bỏ, tiếp tục khuyên bảo Tử Việt Phong đối diện: "Cho dù không vì bản thân ngươi, không vì ta, cũng phải suy nghĩ vì đứa con của ngươi chứ."
Nghe Liễu Yên Hà nói, phẫn nộ trên mặt Tử Việt Phong không kiềm chế được, trong miệng lại hét lớn: "Được rồi, nàng còn không biết xấu hổ nhắc tới bọn nhỏ sao?"
"Chẳng lẽ nàng chưa từng nghĩ tới, chuyện mà bản thân làm bọn nhỏ sẽ nhìn nàng như thế nào, sao bọn chúng có thể chấp nhận mẫu thân của mình lại là người phản bội Tàng Linh, sẵn sàng góp sức cho Tàng Vũ.”
Đối với điều này, trên vẻ mặt Liễu Yên Hà cũng có một tia đau khổ, nhẹ nhàng lắc đầu: "Phong ca, cũng không phải là ta muốn phản bội Tàng Linh, mà bản thân ta chính là người Tàng Vũ."
Tử Việt Phong hơi híp mắt, lần thứ hai nhìn xung quanh, biểu cảm có chút dị động.
Nhưng mà thần sắc của hắn lấp lóe, lại mở miệng: "Nếu nàng đã nhắc tới tình nghĩa vợ chồng, ít nhất lúc này nàng phải để ta hiểu rõ chứ."
"Rốt cuộc nàng có thân phận gì, tại sao có thể khiến đám người này nghe lời nàng như vậy?”
"Công chúa điện hạ, rốt cuộc nàng là công chúa gì."
Vẻ mặt Liễu Yên Hà phức tạp, thở dài: "Phong ca, với trí tuệ của chàng, làm sao có thể không đoán ra được thân phận của ta chứ?"
"Ta đương nhiên là công chúa của đế quốc Tàng Vũ."
Tử Việt Phong lại híp mắt: "Công chúa cũng có rất nhiều loại, có người có tên tuổi là được ban thưởng, cũng có người chính là thân phận của bản thân..."
Nghe đến đó, Liễu Yên Hà cũng biết rốt cuộc trượng phu của mình muốn xác nhận chuyện gì với mình.
"Công chúa điện hạ..." Sắc mặt Chu Du Viễn bên cạnh hơi biến hóa, nhìn qua Liễu Yên Hà.
Mà Liễu Yên Hà thì nâng tay lên, ngăn cản lời nói kế tiếp của Chu Du Viễn.
Nàng hít sâu, lại chậm rãi mở miệng với Tử Việt Phong đối diện: "Ta là con gái do vợ cả của đại đế đế quốc Tàng Vũ sinh ra, công chúa đế quốc Tàng Vũ hàng thật giá thật."
"Với thân phận của ta, bảo vệ tính mạng phu quân như chàng vẫn dễ như trở bàn tay, cho nên nếu chàng đầu hàng, không có bất kỳ vấn đề gì."
"Không chỉ có tính mạng của chàng, thậm chí tính mạng của bố mẹ chồng, thậm chí tính mạng của bọn nhỏ cũng không thành vấn đề."
"Đợi sau khi Tàng Vũ bắt được Tàng Linh, xem Thái Thượng hoàng đình làm đất phong của chàng, để chàng ở nơi này làm vương, khiến tộc nhân Tử thị duy trì nòi giống, cũng không phải vấn đề gì."
Liễu Yên Hà nói đến đây, vẻ mặt rõ ràng, ánh mắt chân thành chân thành ngóng nhìn Tử Việt Phong trước mặt: "Phu quân, chàng vẫn nên đi cùng Hà Nhi đi, có tương lai tốt hơn đang đợi chàng, không phải sao?"
Tử Việt Phong nghe thấy đáp án xác thực của Liễu Yên Hà, nội tâm chấn động.
Công chúa của đế quốc Tàng Vũ không đáng sợ.
Con gái do vợ cả của đại đế Tàng Vũ sinh ra mới là chuyện đáng sợ.
Hắn không rõ rốt cuộc làm sao đối phương làm được.
Rõ ràng là người Tàng Linh lại...
"Ta không tin, nàng rõ ràng là người Tàng Linh, lại nói bản thân là con gái của vợ cả đại đế." Tử Việt Phong không nhịn được lắc đầu, ngóng nhìn thê tử Liễu Yên Hà: "Nếu nàng không nói được nguyên do, ta nhất định không thể đầu hàng."
"Hà Nhị, ai biết trước mắt nàng là thật lòng thật dạ, hay là tình cảm giả dối, cố ý lừa gạt ta chứ?"
Nói đến đây, Tử Việt Phong nhìn quanh bốn phía, song chưởng đẩy ra: "Nếu ta thật sự liều chết phản kháng, người của các ngươi muốn lần thứ hai bắt ta trong thời gian ngắn là chuyện không thể."
"Nói không chừng có thể kinh động tứ phương, có viện quân tới gần, để bàn tính như ý của các ngươi hoàn toàn thất bại."
Lời nói trong miệng Tử Việt Phong tuôn ra nhanh như chớp, liên tiếp không ngừng nói rõ, hơn nữa cảnh giác nhìn bốn phía.
Nghe thấy lời nói của trượng phu, Liễu Yên Hà trầm mặc hồi lâu, cuối cùng chậm rãi lắc đầu: "Phong ca, chàng đang nói suông với Hà Nhi."
"Chàng căn bản không phải muốn đầu hàng, chỉ là đang kéo dài thời gian, hơn nữa muốn biết cách ta ẩn núp ở Tàng Linh là gì."
"Từ đó truyền tình báo này ra ngoài, trở thành thủ đoạn và biện pháp tóm người ẩn nấp của Tàng Vũ."
Lời nói của Liễu Yên Hà khiến khóe miệng Tử Việt Phong thoáng run rẩy, vươn tay xoa trán mình.