Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 1364 - Chương 1363: Một Vở Kịch Hay

Chương 1363: Một vở kịch hay Chương 1363: Một vở kịch hayChương 1363: Một vở kịch hay

Chương 1363: Một vở kịch hay

Uống rượu dùng bữa, không có kịch xem thì sao được?

Kịch bình thường đương nhiên là không thú vị, nếu có thể thấy dáng vẻ đau đớn khó coi của tam đại hoàng tử của Tàng Vũ.

Tất nhiên là một vở kịch hay, đặc biệt là đối với Tử Việt Phong thì càng tuyệt không thể tả.

"Sư tôn, quả nhiên là rượu ngon." Tử Việt Phong nếm thử, không khỏi tán thưởng, đồng thời cúi đầu nhìn xuống phía dưới, cười như không cười.

Trong mắt rõ ràng hiện ra sự vui sướng trong lòng hắn.

Nhưng nói theo một ý nghĩa nào đó, ba người phía dưới còn được xem là đại cữu ca của mình đó?

Nhưng Tử Việt Phong thân là cháu trai của Nhân Hoàng, hắn rất rõ lập trường của bản thân.

Hắn sẽ không đồng tình với kẻ địch.

Nhưng...

Lúc Tử Việt Phong thầm nghĩ, quay đầu nhìn sang thê tử Liễu Yên Hà ở bên cạnh.

Vẻ mặt của đối phương hết sức phức tạp, cảm xúc khó hiểu.

Rất rõ ràng, cảnh tượng trước mắt đã mang đến trùng kích cực lớn cho nàng.

Liễu Yên Hà cảm giác chấn động, ngày trước ba hoàng huynh này cũng được xem là hạng người tài giỏi trong đám con cái dưới trướng phụ hoàng.

Trong rất nhiều người con thì ba người họ là tôn tại chói mắt nhất, cũng là người được lòng của phụ hoàng nhất.

Ngoại trừ điều này, hoàng tử hoàng nữ giống như nàng thua kém rất nhiều.

Có lúc, thậm chí Liễu Yên Hà không thể cảm nhận được tình thương của cha trên người của đối phương.

Có thể chạm đến, chẳng qua là ánh mắt lạnh như băng như nhìn một công cụ.

Đúng vậy.

Nếu như là người con nhận được sự yêu thương thì sao có thể trở thành một phần của kế hoạch, bị hy sinh chuyển đến Tàng Linh chứ?

Liễu Yên Hà trầm mặc nhìn ba vị hoàng huynh phía dưới, không rõ suy nghĩ trong lòng.

Mà lúc này, giọng nói của Tiêu Thiên bỗng nhiên truyền đến.

"Có muốn đi xuống xem thử huynh trưởng của ngươi, tâm sự, dốc hết tình cảm huynh muội các ngươi không?"

Nghe thấy lời nói thình lình truyên đến bên tai này, Liễu Yên Hà có chút kinh ngạc nhìn qua Tiêu Thiên.

Biểu cảm của Tử Việt Phong bên cạnh cũng khẽ biến, vội vàng khuyên bảo: "Sư tôn, việc này có lẽ không thỏa đáng lắm."

"Có gì không thỏa đáng lắm?" Tiêu Thiên nhìn Tử Việt Phong, nhún vai, không để ý.

Ở trước mặt hắn, cho dù Liễu Yên Hà này có âm mưu quỷ kế gì, cũng nhất định không thể gây nên sóng gió qì.

Huống chi, chờ Liễu Yên Hà gặp hoàng huynh của nàng, tình huống nói không chừng còn có thể có cơ hội xoay chuyển nhất định.

Không chừng trong quá trình huynh muội bọn họ nói chuyện phiếm, còn có thể để lộ ra tin tức gì.

Cho dù bọn họ ngầm có ý tưởng gì, Tiêu Thiên còn ước bọn họ ra tay, có thể nắm trong tay càng nhiều tin tức cơ.

Tử Việt Phong bên này vẫn khuyên bảo: "Sư tôn, cũng không phải khen ngợi gì."

"Mà trên thực tế thê tử này của ta năng lực vô cùng mạnh, thông minh cơ trí, nếu tùy tiện để nàng tiếp xúc với ba đại hoàng tử này, lỡ như trêu chọc ra một vài mầm tai họa..."

Đối với lo lắng của đồ đệ, Tiêu Thiên khoát tay: "Không sao, có vi sư ở đây, hoảng cái gì."

Tiêu Thiên vừa dứt lời liền phất tay, để Liễu Yên Hà lấy được tự do hữu hạn.

"Đi thôi, dẫn theo thê tử của ngươi đi gặp ba vị đại cữu ca." Tiêu Thiên cũng trêu ghẹo Tử Việt Phong, trên mặt lộ ra nụ cười.

Nghe thấy lời trêu chọc của sư tôn, mặt Tử Việt Phong cũng lộ vẻ bất đắc dĩ, sau đó chỉ có thể vâng lời, dẫn theo Liễu Yên Hà từ trên không đáp xuống, đi tới phương hướng công viên.

Khi tới công viên, Tử Việt Phong cũng hiểu được mệnh lệnh này của sư tôn, tuyệt không thể tả.

Không nói chuyện khác, chỉ riêng việc hai phu thê bọn họ đi gặp tam đại hoàng tử, đã âm thầm cho người Tàng Vũ ẩn nấp một ảo giác.

Bản thân quả thật bị Liễu Yên Hà hoàn toàn khống chế, thậm chí tới xem ba đại hoàng tử.

Như vậy, những người Tàng Vũ ẩn nấp tất nhiên sẽ tháo xuống phòng bị, càng vội vàng chạy tới, sau đó bị một lưới bắt hết.

Lúc này, Liễu Yên Hà đi theo bên cạnh Tử Việt Phong, vẻ mặt phức tạp.

Cho dù nàng khôi phục năng lực hành động tự do, nhưng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Trong tối, nàng có thể cảm nhận được một tâm mắt đang nhìn mình chằm chằm.

Hiện tại nếu hét to, chỉ sợ trong giây lát sẽ bị chế phục, không có cách nào truyên tin tức ra ngoài.

Vô cớ vô cớ, lãng phí cơ hội tốt này.

Nàng thừa nhận Tiêu Thiên cực kỳ lớn mạnh, nhưng cường giả như thế sai lầm trí mạng nhất chính là tự đại, sẽ luôn lộ ra sơ hở thậm chí chủ động cho cơ hội.

Trong mắt người mạnh mẽ vô địch, cho dù thả lỏng một chút, cho ngươi một cơ hội như vậy, cũng sẽ không xảy ra bất kỳ vấn đề gì.

Mà kiêu ngạo như vậy rất hiếm có.

Liễu Yên Hà quyết định trước tiên gặp hoàng huynh của mình, rồi nghĩ cách sau.

Nhưng mà, khi nàng đi theo Tử Việt Phong dần dần tới gần phía trước, cảm nhận được mọi thứ bốn phía, nội tâm cũng không khỏi cảm khái.

Ba vị hoàng huynh này thật đúng là thảm.
Bình Luận (0)
Comment