Chương 1365: Cướp
Chương 1365: CướpChương 1365: Cướp
Chương 1365: Cướp
Hơn nữa, biểu cảm hiện ra ở trên mặt của đối phương khiến Liễu Yên Hà vô cùng khó chịu, trong lòng cực kỳ khó chịu.
Rõ ràng là bản thân các ngươi đã thất bại, tại sao còn lộ ra biểu cảm như vậy.
Cho người ta cảm giác giống như đang trách bản thân mình vậy.
Đúng vậy, năng lực mà bọn họ thể hiện mang đến cho đế quốc thành tích vượt xa bản thân.
Nhưng trong đó, sự giúp đỡ của mẫu tộc đối phương cũng là một phần không thể xem thường.
So ra thì mẫu tộc của mình có thể trợ giúp, hoàn toàn không cách nào đánh đồng được.
Nhưng...
Liễu Yên Hà khẽ cau mày, nhìn mấy lượt về phía xung quanh, cảm thấy tình hình không đúng cho lắm.
Tại sao trong đám người, loáng thoáng ở bốn phía truyền đến không ít khí tức quen thuộc.
Nếu như không cảm nhận sai, chỉ sợ đây là những người của Tàng Vũ.
"Tại sao lúc này lại xuất hiện nhiều người của Tàng Vũ đến vậy?" Liễu Yên Hà không hiểu, theo lý, lúc này bị lộ ra ngoài, thời gian quá sớm, hơn nữa cũng không có ý nghĩa gì.
Chẳng lẽ bọn họ muốn hành động sớm?
Hơn nữa, Liễu Yên Hà còn có thể quan sát được khí tức hiện ra trên thân của đám người này có từng tia quỷ dị.
Dường như là càng thêm điên cuồng, cho người ta cảm giác...
"Tử sĩ?" Liễu Yên Hà giật mình, lúc này Tàng Vũ phái tử sĩ qua đây làm gì chứ?
Ngay lúc Liễu Yên Hà suy nghĩ thì Tử Việt Phong đứng bên cạnh nàng đột nhiên mở miệng: "Lúc này nhìn huynh trưởng của mình quỳ ở chỗ này, có cảm tưởng gì?"
m thanh đột ngột, câu hỏi chợt truyền đến khiến Liễu Yên Hà giật mình.
Sau đó, nàng quay đầu nhìn về phía Tử Việt Phong, phát hiện trên mặt đối phương tràn đầy vẻ tò mò.
Nhưng nàng vẫn có thể nhìn thấy chút khó chịu từ trong ánh mắt của đối phương.
Nàng không biết Tử Việt Phong đang không vui điều gì.
Mà Tử Việt Phong thì lần nữa quay đầu nhìn lên trên đài, cười nhạo nói: "Nhưng ba hoàng huynh của nàng có tình cảnh như thế vẫn không phục, còn không chịu thua, đúng là không chút biết điều nào cả."
Liễu Yên Hà im lặng một lúc, sau đó lại nhìn lên trên đài.
Nàng có thể thấy ánh mắt hèn mọn khinh thường của hoàng huynh mình đối với mình, đã đến lúc này...
Nàng lần nữa quay đầu, lúc nhìn về phía Tử Việt Phong thì trên mặt của Liễu Yên Hà lộ ra nụ cười tự giêu: "Đã đến lúc này rồi, còn bênh vực kẻ yếu cho ta à?"
"Không cần thiết, ở đế quốc Tàng Vũ, bản thân hoàng tử hoàng nữ như bọn ta chính là người bên bờ, lúc có việc mới gặp được phụ hoàng, vẫn là để ta chuyển sinh đến Tàng Linh làm việc đi."
"Ba bọn họ được cưng chiều cực kỳ, có thể có tâm tính và hành động như vậy cũng rất bình thường." Tử Việt Phong đối mặt với lời này, im lặng một lúc, rồi thở dài: "Từng là mẫu thân của đứa trẻ, từng là phu thê, chỉ có thể nói tạo hóa trêu người thôi."
Tử Việt Phong nói xong, cũng không tự chủ được mà siết chặt song quyên.
Liễu Yên Hà đối diện với lời nói của trượng phu, trong đầu cũng hiện lên những ngày tháng trước đây.
Bầu bạn trong thời gian dài, ai có thể vô tình chứ?
Tử Việt Phong dụ hàng, bản thân cũng là một phần không có của kế hoạch, mà là một mình Liễu Yên Hà thêm vào.
Đương nhiên là nàng cũng muốn giữ mạng của trượng phu rồi.
"Bốn phía có không ít người của Tàng Vũ, không biết muốn làm chuyện gì." Lúc này, Liễu Yên Hà chợt mở miệng với Tử Việt Phong, thuật lại tất cả những gì bản thân cảm nhận được
Tử Việt Phong cũng giật mình, hơi bất ngờ, muốn quan sát bốn phía nhưng lại nhẫn nhịn.
Chỉ là, sau đó hắn mở miệng: "Không sao, sư tôn mạnh mẽ như vậy, đương nhiên là có thể nghe được ta ngươi nói chuyện, cho dù có người của Tàng Vũ ẩn núp..."
Ngay lúc Tử Việt Phong dứt lời, bốn phía lập tức có sóng linh khí bộc phát.
Khí tức không thuộc về Tàng Linh xuất hiện âm ầm.
Quy tắc thiên địa cũng chấn động không ngớt, trấn áp xuống.
Người của Tàng Vũ ra tay rồi!
Từng bóng dáng thình lình vọt ra ngoài, xông giết lên trên đài.
Bùm ầm ầm!
Ngay khi bóng dáng của những người này hiện lên, khắp nơi đều nổ vang, không ngừng chấn động bên tai.
Hiển nhiên, những động tĩnh này bắt nguồn từ những bóng người đột nhiên lao ra nọ.
Linh khí bọn họ chấn động, sức mạnh đại đạo hiển hiện, hư ảnh dòng sông đại đạo lơ lửng giữa không trung, hư không lắc lu không ngớt.
Trong phút chốc, bách tính xung quanh ban đầu đến đây dòm ngó đều đồng loạt hoảng hốt lo sợ.
So với động tĩnh bộc phát giữa không trung, sự tôn tại của bọn họ quá yếu ớt, chỉ cân dư chấn tác động đến cũng đủ khiến bọn họ thịt nát xương tan.
"Không ổn!" Tử Việt Phong lẩm bẩm, đồng thời nhìn xung quanh, linh khí trong cơ thể cũng bộc phát mãnh liệt, lan tràn và bao trùm bốn phía.
Nếu không bảo vệ thì chỉ với chấn động của linh khí cũng khiến tử thương vô số.
Buzzl
Ngay khoảnh khắc Tử Việt Phong chuẩn bị động thủ, bên trong phạm vi công viên to như vậy, bỗng nhiên dâng lên từng đạo xiềng xích phù văn, phía trên còn có âm thanh dòng nước quấn quanh.