Chương 1372: Ngu ngốc như heo
Chương 1372: Ngu ngốc như heoChương 1372: Ngu ngốc như heo
Chương 1372: Ngu ngốc như heo
Một khi nổ tung, nhất định có thể khiến nơi này hư hại nặng, hơn nữa khiến năm vị Nữ Đế để lộ át chủ bài.
Lúc này, người tập kết có thể ra tay rồi.
Kế hoạch, vô cùng hoàn mỹ.
Ngay khi thủ lĩnh tử sĩ nở nụ cười, nhìn lực áp chế thế giới kia, khi nó tập trung nghiền ép đi đến.
Trong cơ thể Liễu Yên Hà dao động dữ dội, trong nháy mắt khi lực áp chế thế giới xuất hiện, liền biến mất không dấu vết.
Giống như chưa từng xuất hiện.
Hơn nữa ở trong thân thể của nàng, tiếng lách cách không ngừng vang lên, thật giống như có thứ gì đó đang khóa chặt bên trong cơ thể nàng.
Dao động dữ dội kia, bị khóa chặt trong cơ thể nàng, không thể nào tiếp tục bộc phát.
Biến hóa bất thình lình, khiến tất cả mọi người đều cảm thấy khiếp sợ.
Phản ứng đầu tiên của Tử Việt Phong chính là muốn quay đầu nhìn lên trời cao.
Hắn biết, bên kia là sư tôn.
Hơn nữa, hắn cũng biết rằng người ra tay tuyệt đối chính là bản thân sư tôn, dù sao trên người thể tử còn có ý chí võ đạo của đối phương.
Nếu tử sĩ Tàng Vũ tự tin như vậy, chứng tỏ lực áp chế thế giới của các Nữ Đế thật sự không có tác dụng.
Mà Liễu Yên Hà cả người cứng đờ đứng tại chỗ, nàng cũng có thể cảm nhận sức mạnh vô hình trong cơ thể, mạnh mẽ trấn áp du ấn máu hủy diệt này.
Sức mạnh này gần như giống hệt như lúc trước Tiêu Thiên khống chế nàng, khiến nàng không còn năng lực phản kháng, gần như giống nhau như đúc.
Về phần các tử sĩ Tây Tạng còn sót lại đằng xa, vẻ mặt càng dại ra, bọn họ trợn mắt há hốc mồm, giống như gặp quỷ vậy.
Tại sao, chuyện này không nên xảy ra mà?
"Ngu ngốc!!!" Trong lòng ba vị hoàng tử trên đài chính giữa lâm viên đều đang điên cuồng gào thét.
Đám người phe mình ẩn nấp trong Tàng Linh, lại ngu ngốc như heo chó vậy sao?
Đã đến lúc này rồi, còn trông cậy vào dấu ấn máu hủy diệt của hoàng muội này có hiệu quả gì đó?
Tại sao không trực tiếp giết chết ba người bọn họ, để bọn họ chuyển sinh Tàng Vũ, truyền tin tức trở về?
Không chỉ có như thế, đám tử sĩ trước mắt này, vậy mà thật sự nhìn về phía năm vị Nữ Đế, vẻ mặt kinh ngạc.
Nhìn xem ánh mắt của đám ngốc nghếch này, giống như bản thân đã biết được một sự thật đáng sợ.
Các ngươi tưởng rằng mình biết được gì chứ, sẽ không thật sự cho rằng đây là kết quả do năm vị Nữ Đế tạo thành đó chứ? Nhất định là nam nhân an núp trong hắc ám, thực lực đáng sợ như quái vật kia làm!
Các ngươi mau đến giết bọn ta, hoặc là mau chạy trốn đi.
Đừng người này nối đuôi người khác đến đây tặng đầu người, nếu cứ tiếp tục như vậy.
Một chút cơ hội và hy vọng cuối cùng của bọn họ, chỉ sợ cũng sẽ bị cắt đứt.
Một đám ngu xuẩn như heo, bộ phận tình báo là ăn cơm chùa sao, không thể đi do thám trước, quan sát thêm một chút à?
Đúng như những gì tam đại hoàng nghĩ suy nghĩ, đám tử sĩ Tàng Vũ kia thật sự cho rằng người ngăn chặn dấu ấn máu hủy diệt chính là năm vị Nữ Đế nọ.
Thật đáng tiếc, suy đoán của bọn họ đều sai lầm rồi.
Người ra tay đường nhiên là Tiêu Thiên, hắn âm thầm ẩn nấp phía xa, lợi dụng ý chí võ đạo lưu lại trên thân Liễu Yên Hà, mạnh mẽ bộc phát lực lượng, triệt để áp chế trở vê.
Có điều, diễn kịch phải diễn thật trọn vẹn.
Chí ít rất nhiều người đều sẽ cho rằng chính năm vị Nữ Đế làm được hết thảy.
Hơn nữa, lần này năm người bọn họ xuất hiện cùng lúc, có thể coi là thể hiện cho người đời thấy bọn họ có thể mạnh mẽ đến mức nào khi liên thủ thi triển lực áp chế thế giới.
Chỉ bằng cách so sánh trận giao thủ giữa các cấm vệ cung đình Thái Thượng hoàng đình và tử sĩ Tàng Vũ kia là có thể nhận ra.
Cảnh tượng phát sinh trước mắt đã khiến tử sĩ Tàng Vũ dẫn đầu cảm thấy tuyệt vọng trong lòng.
Hắn thật không ngờ rằng, lực áp chế mà năm vị Nữ Đế tạo ra lại có năng lực như thế.
Ngay cả dấu ấn máu hủy diệt cũng có thể áp chế.
Nếu là như vậy, kế hoạch còn có thể tiếp tục như thế nào, e rằng phải bàn bạc kỹ hơn và chuẩn bị thật kỹ lưỡng mới được.
Chỉ là bản thân hắn đã không còn cơ hội nhìn thấy ngày đó nữa rồi.
"Ta không tin, thật sự có thể áp chế toàn bộ!" Người dẫn đầu đám tử sĩ Tàng Vũ giận dữ gào thét.
Linh khí trong cơ thể hắn lại lân nữa bộc phát, bắn vọt về phía Liễu Yên Hà.
Đồng thời, trong quá trình đòn tấn công của hắn lao tới, uy năng của linh khí trong cơ thể cung bạo phát, càng lúc càng cuồng bạo, rất không ổn định.
Bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.
Đối mặt với tử sĩ xông tới, Tử Việt Phong bước một bước sang bên cạnh, chắn trước người Liễu Yên Hà.
Đùng!
Âm thanh va chạm ngột ngạt vang lên, tử sĩ Tàng Vũ dẫn đầu, thậm chí còn không thể nhìn thấy rõ chuyện gì đang xảy ra thì đã bị một chưởng đánh bay ra ngoài.