“Mặc kệ giả tạo cũng thế, chân thực cũng vậy.” Tử Nhược Yên bắt đầu phục hồi tinh thần lại, kiên định nhìn Lạc Nữ Ái: “Trẫm, đều là Nữ Đế Đại Viêm, quân chủ của rất nhiều dân chúng hoàng triều Đại Viêm!”
“Thật không hổ là nữ nhân đoạt nam nhân cùng với bản đế, nhanh như vậy đã có thể ổn định tâm tính, rất giỏi.” Ánh mắt Lạc Nữ Ái khen ngợi, ôm Tử Nhược Yên: “Nhìn kỹ một chút, ngươi cũng không có hư hỏng như vậy nhỉ ~”
Lạc Nữ Ái ôm tay của Tử Nhược Yên, nhẹ nhàng nâng cằm của đối phương, lại gần bên tai của đối phương hà hơi như lan: “Cho dù sau này ngươi làm nhỏ, tỷ tỷ cũng sẽ không làm khó ngươi đâu ha.”
“...” Đôi môi đỏ mọng của Tử Nhược Yên co giật, hung tợn đưa tay chộp tới: “Trẫm thực sự là... muốn bóp vỡ đồ bò ngốc nhà ngươi!”
“A ~”
Tiêu Thiên nuốt nước miếng, yên lặng ở bên cạnh cái tiểu trong suốt vây xem.
“Được rồi, không lộn xộn nữa, nói chính sự.” Lạc Nữ Ái đỏ mặt, cầu xin tha thứ với Tử Nhược Yên: “Thật ra thì việc này, nguyên nhân gây ra có liên quan đến phụ thân của ngươi, Tử Đế Tôn.”
“Phụ hoàng?” Tử Nhược Yên nghe được tên của cha mình từ trong miệng Lạc Nữ Ái, có chút giật mình.
“Đầu tiên giống như Tiêu ca ca, thẳng thắn càng nhiều chuyện của mình hơn nha.” Lạc Nữ Ái quay đầu sang, nhìn Tiêu Thiên yên lặng lắng nghe ở bên cạnh: “Nguyên Thủy ma quốc trước đây, Ma Đế Ma Hậu đời trước cũng là cha mẹ của ta...”
Sau đó, Lạc Nữ Ái miêu tả đơn giản chca mẹ mình tự giết lẫn nhau như thế nào.
Nàng lại là một đường chinh chiến chém giết, dùng hai tay lấy được vị trí Ma Đế của Nguyên Thủy ma quốc bằng cách nào khi ở trong tình thế như vậy.
Cuối cùng, từ Thập Bát hoàng huynh sáng tạo Thánh Ma tông đã biết chuyện bên này, khống chế Hắc Hồn điện, cùng đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các mưu đồ Đại Viêm.
Tử Nhược Yên nghe xong câu chuyện của Lạc Nữ Ái, ánh mắt có chút dao động.
Hình như quá khứ của đối phương cũng không dễ dàng.
Hơn nữa thế mà lại là cùng năm với mình, đều là hai mươi tuổi, chỉ là lớn hơn mình một tháng.
Tuy cha mẹ anh em đối phương đều có cả, rồi lại không khác gì với chỉ có một mình.
Thậm chí có chút tương tự và tương đồng với tao ngộ của mình.
Thật là kỳ diệu.
Không chỉ có như vậy...
“Cho dù lớn hơn một tháng, tại sao lại lớn như vậy chứ, rốt cuộc là lớn lên thế nào thế?” Tử Nhược Yên cau mày, có chút không nghĩ thông.
Lạc Nữ Ái thì tiếp tục mở miệng, nội dung trong lời kể kéo sự chú ý của Tử Nhược Yên về.
“Từ tình báo mà Thánh Ma tông dưới trướng hoàng huynh lấy được, nội dung ghi chép trong đó là vực Nam Hoang bị khống chế trong tay đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các.”
“Một giới này, bị coi như là vùng đất thực tập, khảo hạch những người trẻ tuổi của song phương.”
“Thuận tiện còn có thể tìm kiếm di tích, xem xem liệu có mò được vật gì tốt hay không.”
“Một trăm năm trước, lại một lần thí luyện mở ra, người trẻ tuổi của đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các phát hiện ra một kỳ cảnh mới tinh.”
“Ở trong giới vực thế giới hoang vu thế mà lại xuất hiện một khu vực hoàn hảo, không có không gian vỡ nát, không có tai kiếp trời đất, càng không có hoàn cảnh tan hoang.”
“Non xanh nước biếc, chim hót hoa nở, khu vực kia quy tắc hoàn chỉnh, thiên địa không sứt mẻ, kỳ lạ cực kỳ.”
“Sau đó, đệ tử thí luyện lần này của đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các thấy được một màn không cách nào quên được.”
“Ở trung tâm địa giới, có một con rồng đã chết!”
“Vảy trên khắp người con rồng ấy có ánh lam, viền vàng, tản ra hàn ý, cơ thể vòng quanh lại trông giống như một ngọn núi to lớn.”
“Sau khi những đệ tử ấy trèo lên núi lớn xác rồng thì nhìn ở bên cạnh đỉnh đầu của con rồng ấy có một bông tuyết màu băng lam, bên trong đóng băng một bé trai.”
“Trên bông tuyết có khắc tên của hắn.”
“Tử Đế Tôn!”
Lạc Nữ Ái nói đến đây thì im lặng không nói gì nữa, nhìn Tử Nhược Yên trợn to hai mắt, tâm thần chấn động mạnh.
Nàng tin tưởng, đối phương cần hòa hoãn một chút để tiêu hóa hết tình báo này.
Mà Tử Nhược Yên đúng thật là rơi vào trầm tư, hai thế lực đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các phát hiện ra phụ thân của mình vào một trăm năm trước.
Thế nhưng trong Đế Hành truyền kỳ tái, khi phụ thân lập nước vào bốn mươi lăm năm trước thì chỉ mới hai mươi tuổi.
Nếu như ông ấy vẫn còn sống, hiện nay hẳn là 65 tuổi.
Hơn nữa Tiêu Thiên có từng đề cập, chuyện cha mình từng trải thực sự có chút cố ý.
“Cho nên, thế giới giả tạo, chính là bắt đầu từ sáu mươi lăm năm trước, tại thời điểm cha ta bị thu dưỡng có đúng không?”
Tử Nhược Yên khẽ phun ra một hơi, nhìn Lạc Nữ Ái ở trước mặt.
“Không sai, sau khi phát hiện ra phụ thân ngươi vào một trăm năm trước, đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các suy nghĩ rất nhiều biện pháp, đều không có cách nào di dời xác rồng, cởi bỏ đóng băng.”