Tiêu Thiên mở miệng lần nữa, ở đây không có bất kỳ một ai dám cười một chút, ai nấy đều có vẻ mặt túc mục trang nghiêm.
Bọn họ đã hoàn toàn hiểu ra.
Kẻ ngu si không phải Tiêu Thiên.
Bọn họ mới là một đám ngu si.
Tên quái vật trước mắt này, thực sự có thể đánh chết bọn họ đó!
“Tiêu Thân Vương, đều là hiểu lầm cả.” Chu Thiên Kỷ không dám lộ ra nụ cười xu nịnh, ông ta lo lắng Tiêu Thiên nói mình đang đùa cợt, sau đó một quyền đấm chết mình luôn, chỉ có thể lộ ra dáng vẻ hổ thẹn áy náy: “Ban nãy tiểu nhân chỉ là vui đùa với ngài thôi?”
“Vui đùa? Ngươi nói chuyện liên quan đến tính mạng của nhiều bách tính Đại Viêm như thế chỉ là trò đùa ư?” Tiêu Thiên cau mày, rất chi là bất mãn.
Chu Thiên Kỷ vừa nghe cơn tức này, sợ đến giật mình một cái, vội vàng xua tay: “Không đúng không đúng, Thân Vương đã hiểu lầm rồi. Về chuyện này, ta rất xem trọng, vô cùng coi trọng.”
“Điều kiện mà ngài đưa ra lúc trước kia, tất cả ta đều đáp ứng rồi, không thiếu một cái, bảo đảm sẽ hoàn thành thật xinh đẹp.”
Tiêu Thiên nghe Chu Thiên Kỷ tỏ thái độ, vẻ mặt cũng dịu đi một chút: “Vậy thì đúng rồi, ta cũng không phải người không nói phải trái.”
“Chỉ cần Các ngươi thành tâm nhận sai, ta nguyện ý cho các ngươi làm người một cơ hội nữa.”
Chu Thiên Kỷ cùng mấy người bên cạnh đều điên cuồng gật đầu giống như là băm tỏi, hận không thể vứt đầu của mình đi hêm lần nữa.
“Thân Vương đại nhân, ngài cứ việc yên tâm, bọn ta thành tâm nhận sai, nghiêm túc hối cải.” Chu Thiên Kỷ nói năng đầy hùng hồn, kết quả bị Thiên bảo đảm.
Tiêu Thiên hài lòng gật đầu, mở miệng cũng bổ sung: “Thế nhưng mười tám tỷ đích bồi thường, còn phải lại thêm 2 tỉ.”
“Thân Vương đại nhân, chuyện này... chuyện này là vì sao?” Chu Thiên Kỷ vừa trừng mắt, có chút ngẩn ra, thế nào thoáng cái lại bỏ thêm nhiều như vậy.
Vẻ mặt Tiêu Thiên thành thật nhìn Chu Thiên Kỷ: “Ngươi ngẫm lại xem, một quyền kia ban nãy ta, thay các ngươi thanh lý môn hộ, bỏ đi một con sâu làm rầu nồi canh, muốn một trả thù lao 2 tỉ, lẽ nào có gì không ổn à?”
“Phải biết rằng ta quyết định, không hề dính phải loại chuyện đánh đánh giết giết này nữa.”
“Có thể Thiên Cơ các các ngươi phạm vào sai lầm rồi. Lúc nãy người đã hại ta phá giới, sau khi suy tính đến rất nhiều nhân tố, ta cảm thấy giá tiền này là hợp tình hợp lý nhất.”
Chu Thiên Kỷ nghe xong mấy lời này, trong lòng lập tức gào thét: "Ta thì hợp ý ngươi rồi, một kẻ ngu ngốc lắm tiền!"
Nhưng ông ta cũng chỉ dám hô to gọi ở trong lòng vài câu thế thôi, chứ biểu hiện ra ngoài thì nào dám ho he gì.
Chỉ có thể thành thành thật thật gật đầu: “Thỏa đáng, hết sức thỏa đáng.”
Tiêu Thiên cũng gật đầu mãn ý, lộ ra nụ cười tươi: “Ta biết ngay mà, lấy tình đả động, hiểu lý để xài. các ngươi đã tình nguyện nhận lỗi, thế thì lấy ra đi.”
Nói xong, Tiêu Thiên lập tức giơ bàn tay ra trước mặt Chu Thiên Kỷ.
Xem bàn tay ngay trước mặt mình, Chủ Thiên Kỷ im lặng một lát: “Ngài đây là...”
“Ngươi bồi thường cho ta hai mươi tỷ linh thạch trung phẩm.” Tiêu Thiên nói.
“...” Chu Thiên Kỷ cặn lời, chân thành nói: “Tiêu Thân Vương, hai mươi tỷ linh thạch trung phẩm là rất nhiều, ta không mang hết ở trên người được, cần phải đi tới chỗ trù tính chung rồi mới đưa cho ngài được.”
“Không sao, cách lúc ánh nắng đầu tiên chiếu xuống còn khoảng chừng ba canh giờ, thời gian vô cùng đầy đủ.” Tiêu Thiên vỗ vai của Chu Thiên Kỷ, an ủi đối phương.
“Trước khi trời sáng, ngươi làm xong toàn bộ điện kiện mà ta đưa ra đi, rồi đi hoàng thành nhận sai.”
Chu Thiên Kỷ đứng hình, có chút giật mình nhìn Tiêu Thiên: “Tiêu Thân Vương, ý của ngài là để cho ta lấy hai mươi tỷ linh thạch trước khi trời sáng ư?”
Tiêu Thiên gật đầu, tiếp tục bổ sung: “Ngoài ra, người của tổng bộ các ngươi phải qua đây bồi thường xin lỗi, hung thủ cũng phải xuất hiện trước mặt ta trước khi trời hửng sáng nữa.”
“Mặt khác, vùng đất mà Thiên Cơ các các ngươi cắt nhường cũng phải được chuẩn bị thỏa đáng.”
Khóe miệng Chu Thiên Kỷ co giật, việc này làm sao có thể hoàn thành trước sáng được!
Không nói đến việc để liên hệ với bên tổng bộ đã phải hao phí không ít thời gian.
Còn bên tổng bộ, coi như là sư tôn có tự mình chạy qua đây thì cũng phải tốn mất mấy ngày.
Chu Thiên Kỷ không thể nào hiểu được: “Thân Vương đại nhân, ngài gấp gáp như vậy, chẳng lẽ là có chuyện gì quan trọng ư?”
Tiêu Thiên gật đầu, nhìn Chu Thiên Kỷ với vẻ mặt rất chi là nghiêm túc.
“Không sai, trước hừng đông ta phải chạy về làm bữa sáng tình yêu.” Tiêu Thiên trịnh trọng nói: “Gần đây biểu hiện không tốt lắm, ta sợ bị trừ tiền tiêu vặt.”
Chu Thiên Kỷ đứng hình ngay tại chỗ, chỉ vào Tiêu Thiên mà hồi lâu vẫn không nói ra lời.
Tên này là chó đúng không thế?
Chu Thiên Kỷ thở sâu, nói với Tiêu Thiên: “Thân Vương, thời gian quá eo hẹp, ta cản bản là không tài nào làm được.”