Biến hóa thình lình xảy ra, làm cho Lưu Ngạo Thiên bất ngờ.
Hắn trừng hai mắt, đầu óc nháy mắt tỉnh táo lại.
Xảy ra chuyện gì, vừa rồi tại sao hắn có thể mất trí, lại cho rằng lời nói hưu nói vượn của đối phương thật có đạo lý?
Lưu Ngạo Thiên lại càng không hiểu, vừa rồi đang nói chuyện rất bình thường, tại sao Tiêu Thiên bỗng nhiên ra tay?
Tựa hồ thấy được nghi hoặc trong mắt Lưu Ngạo Thiên, sắc mặt Tiêu Thiên càng ngày càng lạnh như băng, hai mắt bắt đầu sung huyết đỏ ửng.
“Trên lịch sử của quá khứ, người để lại nét bút đậm nhiều màu sắc, phần lớn đều là người qua đời.”
“Lá gan ngươi nhỏ như vậy, khẳng định không dám đi chết.”
“Xem đi, con người ta thiện lương biết bao, ngươi đều dùng những đứa nhỏ đáng thương, dùng những dân chúng vô tội uy hiếp ta.”
“Ta còn lấy ơn báo oán, giúp ngươi lưu danh sử sách.”
“Lòng thánh mẫu chết tiệt này.”
Lưu Ngạo Thiên bị Tiêu Thiên xách ở giữa không trung, hoa chân múa tay, kịch liệt giãy dụa, trong miệng lại nức nở muốn nói gì đó.
“Suỵt!!” Tiêu Thiên để ngón trỏ tay trái bên miệng: “Ta biết ngươi cảm kích ta lắm, không cần nói ra, để trong lòng là được rồi, ta hiểu ngươi mà!”
Răng rắc!
Tiêu Thiên buông tay ra, tùy ý thân thể không còn hơi thở của Lưu Ngạo Thiên, đập trên mặt đất trước mặt.
Rầm!
Làm xong mọi thứ, Tiêu Thiên lặng lẽ nhìn bóng dáng trên mặt đất, suy nghĩ: “Cứ như vậy phơi thây hoang dã, không có nhân đạo quá không?”
“Người tốt làm đến cùng, giúp ngươi một tay!”
Tiêu Thiên nghĩ vậy, đột nhiên đánh ra một chưởng, nghiền qua thân thể trên mặt đất.
Rầm!
Dưới sự khống chế lực đạo, trực tiếp đánh Lưu Ngạo Thiên không có hơi thở thành bột mịn, hôi phi yên diệt.
“Phù, lại là một ngày đi làm việc tốt.” Tiêu Thiên vừa lòng gật đầu, nói với Vượng Tài: “Bắt đầu dẫn đường, chúng ta đi đế quốc Đông Viêm một chuyến, xem có thể nói chuyện không.”
[Chủ nhân, tình báo mà Lưu Ngạo Thiên cung cấp chính là cách đi từ vực Nam Hoang đến đế quốc Đông Viêm.]
[Hiện giờ chúng ta bị vây trong di tích Thánh Long, cũng không có cách đến đế quốc Đông Viêm.]
[Phương hướng trước mắt còn không thể xác định.]
Vượng Tài cực kỳ có lỗi giải thích với Tiêu Thiên, cho thấy hoàn cảnh khốn khó của bọn họ hiện giờ.
“.....” Biểu cảm trên mặt Tiêu Thiên lập tức cứng ngắc, có chút ngơ ngác.
Bản thân lấy được rất nhiều tình báo từ Lưu Ngạo Thiên kia, nhiều tuyến đường khác nhau đến đế quốc Đông Viêm, thói quen sở thích v.v... của hoàng đế, hoàng tộc của đế quốc Đông Viêm.
Đầy đủ mọi thứ!
Kết quả vẫn là lạc đường?
“Đáng ghét!” Tiêu Thiên rất đau đầu, một cước dẫm trên mặt đất.
Dù rằng bình thường, Tiêu Thiên đều khống chế lực đạo của bản thân, khóa chặt sức mạnh.
Nhưng mà một cước này có chút phẫn nộ, trực tiếp giậm khiến cả di tích Thánh Long rung chuyển không ngớt, kịch liệt lắc lư.
Ầm ầm!
Di tích Thánh Long chấn động, cả không gian di tích đều giống như đang chìm xuống.
Nếu Tiêu Thiên phát cáu thì trực tiếp đánh sập cả di tích Thánh Long cũng không có vấn đề gì.
“Vị..... Tiêu đại nhân này, xin ngài nhẹ một chút.” Lúc này, một âm thanh già nua quen thuộc, bỗng nhiên vang lên, giọng điệu cực kỳ hèn mọn.
“Nếu sức mạnh của ngài lớn hơn một chút nữa, chỉ sợ sẽ trực tiếp đánh nổ tung di tích Thánh Long, càng dễ dàng bị lạc trong dòng chảy hỗn loạn trong hư không.”
Âm thanh thình lình phát ra, vang vọng cả di tích Thánh Long.
“Long Khâu Đạo?” Nét mặt Tiêu Thiên nghiêm trọng, vội vàng nhìn lại bốn phía, nhưng không nhìn thấy đối phương.
Kỳ quái, lúc ấy hắn rõ ràng lợi dụng dòng chảy hỗn loạn trong hư không của Long Khâu Đạo, trực tiếp cọ rửa sạch sẽ.
Vậy cũng chưa chết à?
“Giả thần giả quỷ.....” Tiêu Thiên nắm hai nắm tay, bắt đầu phóng thích sức mạnh: “Ta trực tiếp đập vỡ di tích Thánh Long này của ngươi, ngược lại xem ngươi có thể còn ở đây làm ra vẻ huyền bí hay không.”
Tiêu Thiên vừa nói ra lời này, rõ ràng là dọa Long Khâu Đạo kia sợ tới mức chết khiếp.
Kế tiếp lúc mở miệng nói chuyện, giọng điệu cũng bối rối không thôi: “Vị Tiêu đại nhân này, ngài hiểu lầm rồi, tuy ta là Long Khâu Đạo, nhưng cũng không phải là người vừa nãy ngài tiếp xúc.”
“Van cầu ngài, tuyệt đối đừng hủy diệt di tích này, ta có thể cảm giác được hương vị huyết mạch của lão nhân hoàng trên người ngài.”
“Ắt hẳn ngài và vị hậu duệ nhân hoàng kia có quan hệ rất gần gũi nhỉ, lần sau ngài dẫn người đến đây, còn có thể lấy được bảo tàng của di tích Thánh Long này.”
“Nếu hủy diệt, chẳng phải là quá đáng tiếc sao?”
Long Khâu Đạo này chỉ nghe thấy tiếng không thấy người, dùng tình cảm khiến tim người khác rung động, dùng đạo lý thao túng người khác, vội vàng khuyên bảo Tiêu Thiên.
“Tử Nhược Yên?” Tiêu Thiên nghe thấy lời nói của Long Khâu Đạo, hai mắt ngưng đọng, lập tức hiểu được đối phương nói chính là người nào.
Nếu dựa theo lời nói của đối phương, trên ý nghĩa nào đó di tích Thánh Long này coi như là tài sản của bà xã nhà mình.