Tiếp đó, hắn giải thích ngắn gọn tình hình của Tử Nhược Yên.
Sau khi Long Khâu Đạo nghe xong, hai mắt tỏa sáng, thần sắc càng thêm kích động không thôi: “Nàng ta chính là hậu duệ Nhân hoàng, huyết mạch chỉ e là cực kỳ thuần khiết.”
“Hoàng triều Hư Giả? Đế quốc Đại Viêm? Đế quốc Đông Viêm? Thiên Cơ các?”
“Súc sinh, đám súc sinh này có ý gì, nhất mạch Tử thị Nhân hoàng vì tộc nhân mà hi sinh mạng sống, máu chảy, trả giá vô cùng to lớn.”
“Nếu không có nhất mạch Tử thị Nhân hoàng thì làm sao có tộc nhân như ngày nay, vậy mà bọn họ lại xem hậu duệ Nhân hoàng như công cụ kiếm lời, lại làm ra hành vi ti tiện vô sỉ như thế, tội đáng chết vạn lần!”
Tâm trạng của Long Khâu Đạo lúc này vô cùng kích động, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các chém thành vạn mảnh, nghiền xương thành tro.
“.....” Tiêu Thiên nhìn Long Khâu Đạo đang tức giận đến phát run kia, liền có thể xác định được tên này cùng với thi tâm ma lúc trước thật sự không phải cùng một bọn, họa phong cũng thay đổi rồi.
Tiêu Thiên vỗ lưng đối phương, trấn an: “Không vội, vị này……ừm……Long lão tiên sinh, đừng tức giận hại đến thân thể.”
“Vị Tiêu đại nhân này, lão không phải họ Long, nhất mạch Thánh Long chúng ta họ Long Khâu.” Lúc này, Long Khâu Đạo bình tĩnh lại một chút, đồng thời nói rõ với Tiêu Thiên.
“Vậy thì Long Khâu lão tiên sinh, cái quy tắc chi linh này có lợi rất lớn với Tử Nhược Yên à?” Tiêu Thiên ôm vai Long Khâu Đạo, thân thiết hỏi.
Long Khâu Đạo gật đầu: “Năm xưa lão Nhân hoàng ở di tích Thánh Long, lấy Long khí hộ thân ngưng tụ ra một phương quy tắc này.”
“Vì vậy, quy củ chi linh này có thể coi là Long khí hộ Đế lão Nhân hoàng có linh, nếu có thể ở lại bên cạnh hậu duệ Nhân hoàng.”
“Thể chất chí tôn Đế hoàng của hậu duệ Nhân hoàng, sẽ từng bước thức tỉnh, đồng thời gột rửa thân thể, ổn định ý chí Đế hoàng.”
“Cũng chính là có thể đạt được truyền thừa y bát chân chính của lão Nhân hoàng.”
“Hơn nữa, vị hậu duệ Nhân hoàng này không ngồi trên hoàng vị? Long khí hộ Đế thành linh của lão Nhân hoàng, hoàn toàn có thể dung nhập vào ngọc tỉ trấn quốc được chuyển hóa từ tiên thiên phôi ngọc.”
“Kể từ đó, vị hậu duệ này sẽ có được Linh khí trấn quốc tiên thiên Đế hoàng thuộc về mình!”
Nói đến đây, Long Khâu Đạo vô cùng kích động, khó kiềm chế được sự hưng phấn.
“Lợi ích lớn như thế, vậy ta cắn một miếng thì có ảnh hưởng gì không?” Tiêu Thiên chợt hiểu ra, hỏi lại lần nữa.
Long Khâu Đạo: “.....”
Ông rất muốn hỏi, sao ngài lại nhất quyết muốn ăn một miếng cho bằng được?
Tiêu Thiên giơ Đại Kim Ngư lên, trông mà thèm thuồng: “Đại Kim Ngư có thể hóa rồng, rồi còn cái gì mà quy tắc hóa, nếu ăn vào thì mùi vị có lẽ cũng không tệ đâu nhỉ?”
“Ăn một miếng, chỉ ăn một miếng nhỏ thôi, chắc sẽ không gây ra bao nhiêu ảnh hưởng, cho dù Tử Nhược Yên có biết thì chắc cũng sẽ không trách ta đâu.”
Long Khâu Đạo há hốc mồm, trong lúc nhất thời không biết nên khuyên như thế nào.
Hay là, thôi cứ để vị đại nhân này ăn một miếng cho rồi?
Dường như đã phát giác được thái độ cam chịu của Long Khâu Đạo, cử động của Đại Kim Ngư càng thêm mạnh mẽ.
Đáng tiếc, chỉ là tốn công vô ích.
Tay của Tiêu Thiên như thể là chiếc lồng giam kiên cố nhất dưới gầm trời này, trói buộc đối phương đến chết.
“Cha ơi, khẩu hạ lưu tình!” Một giọng nói trong trẻo, dễ thương đột nhiên vang lên.
Tiêu Thiên khẽ giật mình, dáo dác nhìn sang trái rồi lại nhìn sang phải, âm thâm ở đâu ra vậy ta.
Mà Long Khâu Đạo ở bên cạnh mở to hai mắt, không thể tin nổi: “Ngươi……ngươi không chỉ có thể thành linh, mà còn sinh trí.”
“Thì ra là vậy, Long khí hộ Đế trong truyền thuyết có linh trí, sẽ thành long ngư, có thể hóa rồng.”
Tiêu Thiên nhìn Long Khâu Đạo với vẻ kinh ngạc: “Ngươi đang nói con cá này à?”
“Tiêu đại nhân, cái thứ ta nói chính xác là nó.” Long Khâu Đạo liếc mắt nhìn con cá kia, biểu cảm hết sức khó coi, “Ngươi đã có linh trí thì thả ta ra là chuyện dễ như trở bàn tay……”
“Không đúng, nếu ngươi đã có linh trí, sao lại bị thi tâm ma lừa bịp, trói buộc ta lại?”
Đại Kim Ngư bị Tiêu Thiên nắm, miệng nó lúc mở lúc đóng, âm thanh trong trẻo kia lại vang lên lần nữa: “Chơi thế này vui mà, ở đây nhàm chán quá à, cho nên……”
Nhàm chán?
Chỉ vì ly do này mà quy tắc chi linh liền thuận theo thi tâm ma, đem mình treo lên đây cả trăm năm rồi??
Trăm năm rồi!!!
Lại còn trong cái tư thế cực kỳ xấu hổ này!
Toàn thân Long Khâu Đạo run rẩy, rồi đột nhiên bình tĩnh lại, quay người lại với vẻ mặt bình thản, hướng về phía Tiêu Thiên.
“Tiêu đại nhân!” Long Khâu Đạo chắp tay, nói một cách trịnh trọng, “Với sự tồn tại vĩ đại như ngài, thiết nghĩ hậu duệ Nhan hoàng có muốn cái quy tắc chi linh này hay không thì cũng không ảnh hưởng đến đại cục.”
“Tay nghề nấu nướng của lão khá tốt, xin hỏi Tiêu đại nhân……”