Hai bên lập tức tạm thời đóng quân ở phía bắc hoàng thành.
Không biết Thiên Cơ các đào đâu ra một hòn đảo lơ lửng giữa trời tới.
Trên đó có cung điện, lầu các, không ít người Thiên Cơ các đều xuất hiện phía trên.
Thế nhưng ba nữ thân vệ dưới trướng Lạc Nữ Ái đều có thể nắm được tình báo chi tiết vào tay.
Quan sát những người lộ diện kia thì kinh ngạc phát hiện phó các chủ, trưởng lão và những đệ tử thiên tài của Thiên Cơ các đều lần lượt trình diện, tất cả đều có mặt tại nơi này.
Tình hình bên phía đế quốc Đông Viêm lại càng chấn động hơn, chuyển cả đến một toà thành nhỏ từ hư không đến, xem như hành cung.
Tòa thành nhỏ này còn là linh khí hình cung điện.
Ngoài ra, hoàng thân quý tộc, hào môn đại gia của đế quốc Đông Viêm kia đều tề tựu tới chỗ này.
Những nhân tài kiệt xuất trẻ tuổi của đế quốc Đông Viêm cũng ồ ạt kéo đến.
Tạo cho người ta cảm giác như thể tất cả các nhân vật có mặt mũi của đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các đều đã tới.
“Xem ra, bọn chúng muốn thưởng thức một chút thời điểm trẫm rơi vào đường cùng sẽ chật vật đến cỡ nào nhỉ?” Tử Nhược Yên ngồi sau bàn vỗ một chưởng lên bàn, hừ lạnh.
Lạc Nữ Ái nhún vai: “Nhiều người đến như vậy, chỉ sợ là muốn đến xem xiếc khỉ đấy.”
“Có điều, hành động này của chúng đúng là khá kỳ quặc.” Sau khi bình ổn cảm xúc lại, Tử Nhược Yên lần nữa lên tiếng.
Như phân tích trước đó của Lạc Nữ Ái, Đông Phương Cao Huyền và Chu Thiên Cơ không cần tiến vào trong đó.
Trước mắt lại đưa toàn bộ người của đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các tới làm gì?
Đối phương còn chủ động để lộ chân tướng, khiến cho bách tính rối loạn tràn vào hoàng thành.
Quá nhiều hành động quái đản.
“Mặc kệ bọn chúng có mưu đồ gì, dù sao cũng là muốn đánh một trận.” Lạc Nữ Ái đứng dậy, đập hai quyền vào nhau: “Chơi chết đám khốn kiếp này còn không được à.”
Nói đến đây, vẻ mặt Lạc Nữ Ái tràn đầy tự tin: “Chỉ bằng bọn chúng, chém giết trực diện căn bản không thắng được.”
Nhìn dáng ngập tràn năng lượng và đầy động lực của Lạc Nữ Ái, Tử Nhược Yên xoa trán.
Nàng đã quen thuộc loại phong cách quái gở này của đối phương, thời điểm nói chuyện với nữ thân vệ dưới trướng nàng ta kia.
Trên con đường tranh đoạt ngôi vị ma đế trước kia của Lạc Nữ Ái, mỗi lần chém giết đều là xông vào trước nhất.
Trên cả chiến trường đều có thể nghe được tiếng cười điên cuồng của nàng ta.
Hoàn toàn chính là một hoàng đế lỗ mãng!
“Yên tâm đi, đến lúc đó dẫn ngươi theo đánh cho sảng khoái.” Lạc Nữ Ái đi tới bên cạnh Tử Nhược Yên, một phát túm chặt vai nàng.
Tử Nhược Yên quay đầu nhìn ánh mắt hưng phấn bừng bừng của đối phương, khóe miệng hơi run rẩy.
Trong đầu nữ nhân này toàn là chiến đấu đấy à?
Keng!!
m thanh rung động lần nữa nổi lên, mọi người nhao nhao quay đầu thì lập tức nhìn thấy ngọc tỉ trấn quốc đang chầm chậm lơ lửng trên mặt bàn trước mặt.
Có ánh sáng vàng kim tỏa ra trên trấn quốc ngọc tỉ, mơ hồ còn có cả tiếng rồng ngâm.
“Quốc vận sắp hội tụ hoàn toàn rồi!” Lạc Nữ Ái trừng to hai mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bóng đêm bên ngoài càng ngày càng mờ nhạt.
Khi bóng tối đạt đến cực hạn, chính là lúc bình minh hửng sáng, thời điểm mặt trời mọc đằng đông.
Khi đó, Phôi Ngọc Tiên Thiên này sẽ triệt để trưởng thành, cũng chính là thời khắc quốc vận hội tụ.
“Xem ra, tốc độ nhanh hơn so với tưởng tượng một tí nhỉ.” Lạc Nữ Ái khẽ cười, nhìn sang Tử Nhược Yên: “Chuẩn bị xong chưa, không sợ hãi đó chứ?”
“Đừng đùa, trẫm mà sợ à?” Tử Nhược Yên đi đến bên cạnh Lạc Nữ Ái, cả hai cùng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tới đi!
Hoàng triều Đại Viêm, vùng trời phía trên hoàng thành.
Mặc dù ban đêm tối tăm nhưng lại có một dị tượng đang bay lên.
Ánh sáng vàng rực rỡ bùng cháy trên bầu trời, biến thành Thần Long tung hoành giữa không trung.
Tia sáng vàng giống như một cây bút, không ngừng điêu khắc những chi tiết Thần Long đang tung hoành kia.
Lấy hoàng thành làm trung tâm, bách tính ở những thành trì, huyện trấn xung quanh đều phát hiện: có ánh sáng vàng bao trùm khắp người mình.
Có một luồng sức mạnh đang dâng trào trong cơ thể, ánh sáng kia giống như đang gột rửa thân xác của bọn họ.
Quốc vận ngưng tụ, hoàng triều thăng cấp.
Tử Nhược Yên thân là huyết mạch hoàng đế chính thống của loài người, nàng tuân theo quốc vận, thuận theo thiên địa, lại có phôi ngọc Tiên Thiên làm ngọc tỉ trấn quốc.
Bây giờ đã hoàn toàn chín muồi, đương nhiên sẽ có dị tượng.
Mặc dù nói như vậy rất khoa trương nhưng tất cả những điều này, ít nhất cũng xứng đáng với một câu:
Toàn bộ đất nước phi thăng!
Tất cả bách tính trong hoàng thành đều rất căng thẳng, run lẩy bẩy.
Bởi vì lượng người đổ vào thành quá đông nên nhiều người không có nơi ở, chỉ có thể dựng lều nghỉ tạm.
Cũng có rất nhiều người tốt bụng đón bách tính này về nhà, nghỉ ngơi tạm thời.