Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 207 - Chương 207. Siêu Cấp Người Địa Cầu

Chương 207. Siêu cấp người Địa Cầu Chương 207. Siêu cấp người Địa Cầu

“Xem ra năng lực của thể tu này cũng không kém hơn Bá Thể tông của các ngươi mấy.” Lúc này, Chu Thiên Cơ lặng lẽ nhìn Tiêu Thiên ở phía xa, “Hãm không loạn lưu phù lục trận, vậy mà cũng không thể giải quyết được hắn ta sao?”

“Có thể là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng cũng chỉ có một người, cũng không gây nên được sóng gió gì.” Đông Phương Cao Huyền chắp hai tay sau lưng, yên lặng nhìn về phía trước, “Nguyên Bá, đừng nói là ngươi không giải quyết được.”

“Có lẽ hắn cũng giống như lão phu, đột phá cực hạn, có thể đạt tới sự tồn tại Thể Thánh.” Nguyên Bá nhìn chằm chằm về phía Tiêu Thiên, trầm giọng, “Hạ được hắn, không phải dễ.”

Chu Thiên Cơ giơ một ngón tay lên: “Trên cơ sở điều kiện ban đầu, tài nguyên tăng gấp đôi, định khế.”

Hắn vừa dứt lời, trên cổ tay hiện lên một huyết sắc ấn ký, tăng thêm một nét nữa.

Trên cổ tay của Nguyên Bá cũng xuất hiện dấu ấn như thế.

Huyết khế thành lập.

Mà bên này, Tiêu Thiên vẫy vẫy tay, ra hiệu cho cô nhóc Chung Linh đi lên.

“Thân Vương đại nhân!” Chung Linh đi đến trước mặt Tiêu Thiên, không ngừng xua tay, “Thật ra Bệ hạ đã sớm biết rồi, cũng không thể trông cậy vào ta à.”

Tiêu Thiên tức giận chộp lấy mặt của đối phương: “Ta biết rồi! Mi tự nghĩ lại đi, gần đây xảy ra chuyện gì, và muốn để cho ta biết.”

“Hừm……” Chung Linh ngoan ngoãn làm theo lời của Tiêu Thiên, suy nghĩ tới chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này và muốn nói cho đối phương biết.

Võ, có thể ma luyện ý chí.

Đột phá cực hạn, ý chí có thể thông thần.

Nhờ Chung Linh giúp đỡ, rất nhanh Tiêu Thiên đã biết sau khi mình bị Lưu Ngạo Thiên bắt đi thì đã xảy ra chuyện gì.

“Bách tính của Đông Viêm, người của Thiên Cơ các, hóa ra đều bị hoàng đế của bọn họ, Các chủ, tự mình bắt giữ.” Tiêu Thiên buông tay ra, nheo mắt nhìn lò luyện chiến tranh lơ lửng ở phía xa.

Lưu Ngạo Thiên à……

Ngươi nói xem ngươi có nực cười hay không.

“Tiêu Thiên, Thân Vương Đại Viêm, ngươi đến từ thế giới giới vực thể tu nào vậy hả?” Giọng nói của Nguyên Bá, bống nhiên vang lên từ đằng xa.

Tiêu Thiên ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một lão giả thân hình bành trướng đến đáng sợ đang lơ lửng trên không trung và nhìn chằm chằm vào hắn.

Không chỉ như vậy, xung quanh còn có huyết khí phun trào, thể tu Thánh cảnh thập giai vô cùng tương đồng với khí cơ của hắn cũng dần dần tụ họp tới.

Từng ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn, đều là sắc mặt hung hãn.

“Thế giới giới vực thể tu……” Tiêu Thiên nhớ ra rồi, lúc trước Lưu Ngạo Thiên cũng nói hắn như vậy.

Tiêu Thiên đang hồi tưởng lại nhưng trông hoàng đế đế quốc Đông Viêm ở phía sau, Đông Phương Cao Huyền.

Đối phương là đang cảm thấy hổ thẹn, và tự ti.

“Ngươi đang khó xử sao? Hợp với lẽ thường, e rằng ngươi sớm đã biết được huyết mạch của Tử Nhược Yên rồi?” Đông Phương Cao Huyền cười nhạo, “Ngươi biết huyết mạch tôn quý của nàng ta, tự cảm thấy mình không xứng.”

“Cho nên, mới che giấu thân phận thể tu thấp kém của mình, âm thầm thay nàng ta diệt trừ kẻ địch.”

“Ngươi nghĩ vậy cũng không sai, so với loại người có bối cảnh khổ lực bị người khác coi thường thì làm một nam sủng bình thường, ngược lại càng đáng yêu hơn chút.”

Nói đến đây, Đông Phương Cao Huyền vội vàng xua tay về phía Nguyên Bá ở trước: “Nguyên tông chủ, thật xin lỗi, không phải ta đang nhằm vào ngươi.”

“Dù sao khi kế hoạch thành công, Bá Thể tông các ngươi sẽ có thể thoát khỏi thân phận thể tu đáng thương này rồi.”

“Im miệng!!” Tiếng hét của Tử Nhược Yên cắt ngang lời nói trêu chọc của Đông Phương Cao Huyền, “Trong mắt của trẫm, người ấy chỉ là Tiêu Thiên.”

“Chỉ là một hoàng đế nhỏ nhoi của đế quốc Đông Viêm, tính là thứ gì mà cũng dám phán xét nam nhân của bản Đế. “Sắc mặt của Lạc Nữ Ái cũng lạnh lùng, lửa giận tóe ra từ trong ánh mắt.

Tiêu Thiên bỗng nhiên nghiêng đầu, nhìn phản ứng của hai nữ nhân, trong mắt hắn phát ra ánh sáng.

Đợi một chút.

Thể tu……không có tương lai?

Nhìn cách bảo vệ đáng chết này của hai vị, đáng ghét mà, sao mình lại không nghĩ đến chứ.

“Ha ha ha, các ngươi cũng rất nóng lòng.” Đông Phương Cao Huyền nhìn Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái đang nổi giận, nhịn không được liền bật cười, dang hai tay ra, “Nếu đã tức giận như vậy thì các ngươi lại đây đánh chết trẫm đi.”

“Bọn họ làm không được.” Giọng nói điềm đạm bình thản của Chu Thiên Cơ ở bên cạnh vang lên một lần nữa, “Ngay cả tư cách để ta và người động thủ, bọn họ đều không có.”

“Ở nơi này, cao nhất cũng chỉ có thể phát huy được thập giai chiến lực, chém giết với một thể tu mang danh Thể Thánh, cùng hàng trăm tên thể tu Thánh cảnh.”

“Cho dù thực lực của vị Tiêu Thân Vương này không tầm thường thì chắc chắn cũng phải chết.”

“Điều duy nhất có thể khiến người ta đáng kỳ vọng là trước khi hắn chết, có thể mang theo bao nhiêu tên thể tu Thánh cảnh của Bá Thể tông.”

Nói đến đây, Chu Thiên Cơ nhìn về phía Đông Phương Cao Huyền: “Ta cược mười tên.”

Bình Luận (0)
Comment