Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 212 - Chương 212. Ngươi Kẻ Này Tính Toán Thật Sâu Xa

Chương 212. Ngươi kẻ này tính toán thật sâu xa Chương 212. Ngươi kẻ này tính toán thật sâu xa

Nữ nhân đưa tay ra hiệu để bọn họ đứng dậy.

“Các ngươi thật khiến lão thân thất vọng.” Nữ nhân dáng dấp này tinh tế này lạnh lùng nói: “Chỉ là một kẻ thể tu lợi dụng cấm thuật của tộc Cổ Thần mà đã khiến các ngươi chật vật đến mức này.”

“Lão thân còn rất tò mò với thứ gọi là người Trái Đất siêu cấp như hắn. Chỉ đáng tiếc, kẻ này phải chết.”

Nữ nhân nói rồi nhìn về phía sau Tử Nhược Yên.

Biểu cảm bà trở nên ngưng trọng.

Tiêu Thiên hẳn là đang trong thời khắc hấp hối chờ chết vì bộc phát cấm thuật đốt cháy sinh mệnh, thế sao lại không thấy hắn đâu?

“Đại... Đại nhân...” Sắc mặt Đông Phương Cao Huyền hoảng sợ, bỗng nhiên run rẩy chỉ vào sau lưng nữ nhân.

Nữ nhân tóc vàng tinh xảo vừa quay đầu lại.

Khuôn mặt tươi cười đầy máu me gần trong gang tấc.

“Tóm được ngươi rồi!”

Trong chớp mắt đó, nữ tử tóc vàng cảm giác lông tơ trên người dựng đứng, không gian xung quanh vặn vẹo, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách.

“Ngươi...” Nữ tử tóc vàng nghi ngờ không rõ nhìn Tiêu Thiên hoàn toàn bình yên vô sự đang lơ lửng giữa không trung.

“Quả nhiên là có hắc thủ sau màn!” Tiêu Thiên cười cười nhìn chằm chằm đối phương: “Cuối cùng cũng xuất hiện, che giấu quá kỹ.”

[Có lẽ là ứng dụng của đại đạo không gian, ẩn thân trong tường kép không gian và bí mật quan sát.]

[Bên trong tường kép giống như một không gian khác, người không có cảnh giới tu luyện như chủ nhân ngài quả thực rất khó phát hiện.]

[Trước mắt, tôi đã khóa chặt khí cơ của bà ta, sẽ không để bà ta chạy thoát và mất đi tung tích.]

Đông Phương Cao Huyền và Chu Thiên Cơ đang kinh ngạc nhìn Tiêu Thiên trên không.

Xem ra, họ đã bị Tiêu Thiên đùa bỡn?

Vừa rồi, va chạm kia vô cùng kịch liệt nhưng người chân chính bị thương nặng chỉ có chính bọn họ thôi ư?

Nữ nhân tóc vàng quay đầu nhìn sang một bên thì phát hiện tuy Tử Nhược Yên vẫn đang cầm kiếm nhưng trên mặt chẳng mảy may phẫn nộ, ngược lại còn nhìn hướng bên này với nụ cười treo trên môi.

Thánh Ma Nữ Đế của Nguyên Thủy ma quốc cũng là chầm chậm đứng người lên, nào còn dáng vẻ suy yếu hộc máu lúc trước nữa.

Về phần đương kim thừa tướng Chung Dương Minh của Đại Viêm thì bình thản chắp hai tay sau lưng đứng bên kia hệt như người không có việc gì.

Như thể người vừa gào rống khóc lớn, đau đớn tột độ lúc nãy không phải là ông.

Hết thảy đều là các nàng phối hợp diễn.

“Ngươi gạt lão thân?” Nữ tử tóc vàng kịp phản ứng, trừng mắt với Tiêu Thiên: “Không thể nào, ngươi tuyệt đối không thể phát hiện lão thân ở tường kép không gian.”

“Hừ, ngươi cho rằng trốn trong cái nơi gọi là tường kép không gian thì không có chút sơ hở nào?” Tiêu Thiên lắc đầu, nhìn đối phương: “Thật ra ngươi có nhiều sơ hở lắm đấy.”

Lời này của Tiêu Thiên khiến nữ tử tóc vàng híp hai mắt lại.

Sơ hở quá nhiều?

Làm sao có thể, bà ẩn sau màn, tuyệt không hề để lộ móng ngựa nào cơ mà.

Xét từ tình báo, Thân Vương Tiêu Thiên này chỉ là thằng nhãi nhép bị Tử Nhược Yên dùng bùa triệu hoán tới trước đó không lâu, không biết xuất thân từ thế giới giới vực thể tu nào.

Hắn có thể phát hiện được gì chứ.

Nữ tử tóc vàng tràn đầy ngờ vực, không chịu tin cách nói của Tiêu Thiên.

Những người khác cũng nháo nhào nhìn về phía Tiêu Thiên, muốn biết rốt cuộc làm sao hắn đoán ra được sau lưng Đông Phương Cao Huyền và chu Chu Thiên Cơ có nhân vật ẩn thân.

“Trước đây, bản vương cũng không nghi ngờ phía sau có người gì nhưng nhìn thấy trong lò luyện chiến tranh này vậy mà toàn là bách tính do đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các bắt tới thì ta hiểu ra ngay.”

Đột nhiên, Tiêu Thiên chỉ vào kia lò luyện chiến tranh lơ lửng kia và nhìn chằm chằm nữ nhân tóc vàng này: “Chắc là ngươi đã để mắt tới ta!!”

Nữ nhân tóc vàng: ”???”

“Ngươi lén lút điều tra dựa theo tình báo rồi phát hiện được sự mạnh mẽ của ta, cho nên nảy sinh tâm tư muốn nghiên cứu bí mật của ta.”

“Hết cách rồi, ai ai cũng biết bản vương lương thiện và nhân nghĩa, nên ngươi dự định lợi dụng điểm này để bức ép ta đi vào khuôn khổ!!”

“Cho nên ngươi mới bắt đi những bách tính vô tội này, muốn dùng họ uy hiếp bản vương tại thời khắc mấu chốt nhất.”

“Rất đáng tiếc, ta sẽ không mắc lừa hai lần cho cùng một thủ đoạn.”

“Khẳng định ngươi không nghĩ tới ta sẽ dùng chiêu lấy yếu chế địch, còn để hai vị Nữ Đế bệ hạ và đầu bếp... và bằng hữu có quan hệ tốt nhất phối hợp diễn một màn kịch hết sức xuất sắc với ta.”

Tiêu Thiên nói đến đây rồi bất chợt xoay người lại chỉ vào nữ nhân tóc vàng: “Thật đáng tiếc, dụng tâm hiểm ác của ngươi đã làm ngươi bại lộ.”

“Đứng trước ánh sáng, tội ác và bóng tối hoàn toàn không có chỗ dung thân.”

Tiêu Thiên dứt lời, toàn bộ trời đất tựa như đều yên tĩnh trở lại.

Một khắc sau...

Bộp bộp bộp bộp!

Tiếng vỗ tay vang dội truyền đến từ vị trí của bách tính.

Dân chúng có tu vi thấp nên không nghe rõ Tiêu Thiên đang nói gì.

Bình Luận (0)
Comment