Hồ linh của di chỉ Thiên tôn đo lường tính toán thiên cơ.
Hai đứa con của ông đã thân tử đạo tiêu, không còn trên đời này, chỉ còn lại một dòng độc đinh là Tử Nhược Yên còn sống.
Rõ ràng tu vi đột phá, đại sát tứ phương, lẽ ra là chuyện vui vẻ mới đúng.
Nhưng cho dù thế nào Tử Đế Tôn cũng cười không nổi.
Mà Tuyết Như Yên được ông ôm vào trong ngực, đang nắm chặt quần áo trên người ông, nhỏ giọng nức nở.
Vừa nãy rõ ràng là nữ cường nhân đại sát tứ phương, lúc này lại căn bản đứng không vững, chỉ có thể tựa vào trên người trượng phu của mình mới miễn cưỡng không gục xuống.
“Phải nghĩ cách hoàn thành sớm kế hoạch của chúng ta, sau khi dẫn theo cha mẹ của nàng, nhanh chóng đi tìm Yên nhi.” Tử Đế Tôn nghiến răng nghiến lợi: “Tình huống của nàng đã hoàn toàn bại lộ, chỉ sợ sẽ có không ít người nghĩ cách tìm được nàng.”
“Lão đại và lão nhị đã không còn, Yên nhi không thể xảy ra chuyện nữa!”
Rất lâu sau Tuyết Như Yên mới bình tĩnh lại, ngẩng đầu nhìn trượng phu mình, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hung ác: “Ừm!”
“Yên nhi, con kiên trì nhé, cha mẹ sẽ đến cứu con rất nhanh!” Tử Đế Tôn thở sâu, nhìn không gian xa xa, giống như ánh mắt của ông có thể xuyên qua thời không nhìn thấy con gái mình.
Tử Đế Tôn và Tuyết Như Yên âm thầm mưu tính kế hoạch của mình.
Các tồn tại ngoại giới đã phái nhân thủ, nghĩ cách tìm kiếm nữ tử tên Tử Nhược Yên, hơn nữa phù hợp với điều kiện mà bọn họ biết.
Còn gia chủ Tuyết gia thì không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn tin rằng một khi bản thân phái người đi vực Nam Hoang, tuyệt đối sẽ bị người ta phát hiện.
Cho nên phải nghĩ một kế sách vẹn toàn, cuối cùng lén lút kêu người bắt Tử Nhược Yên kia trở về.
....
Cùng lúc đó.
Trong hư không, di tích Thánh Long chuyển động dạo chơi đã gần đến vực Thánh Ma.
Tuy vực Thánh Ma cũng là thế giới giới vực trung vị nhưng hình dáng lại lớn gấp đôi vực Song Cực.
Trừ điều đó ra thì khác biệt với vực Song Cực.
Trừ đế quốc Đông Viêm và Thiên Cơ các, vực Song Cực còn có thế lực khác, cũng không phải đều là độc đoán.
Nhưng tiếng nói duy nhất của vực Thánh Ma chỉ có Nguyên Thủy ma quốc, cả thế giới giới vực đều nằm trong tay Lạc Nữ Ái.
“Thì ra cái gọi là Nguyên Thủy ma quốc, lại mênh mông khổng lồ như thế.” Tử Nhược Yên sắp đến vực Thánh Ma mới biết được chuyện này: “Ngươi có thể lên làm hoàng đế cũng lạ ghê.”
“Nếu chỉ dùng nắm đấm để nói chuyện, ở trong Nguyên Thủy ma quốc, bản đế thật sự không có đối thủ đâu.” Lạc Nữ Ái kéo khóe miệng, cười khẽ.
Nàng là tộc Thánh Ma, bản thân có tác dụng áp chế cực lớn đối với Ma tộc khác sống trong vực Thánh Ma.
Nhưng nghĩ đến đây, bỗng nhiên Lạc Nữ Ái lại thoáng khẩn trương.
Trong khoảng thời gian này, nàng đi theo bên cạnh Tử Nhược Yên học tập, nàng biết làm hoàng đế cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng của mình.
Rất nhiều vấn đề, không phải một câu nắm đấm lớn, một câu chém là có thể giải quyết.
Rõ ràng là quay về Nguyên Thủy ma quốc của mình, tại sao.
Pặc!
Đầu của Lạc Nữ Ái bỗng nhiên bị Tiêu Thiên dùng cổ tay chặt một cái.
“Bọn ta đến quê hương của ngươi mà, sao ngược lại ngươi bắt đầu khẩn trương rồi.” Tiêu Thiên nói đến đây lại nâng tay lên, liên tiếp chặt thêm mấy lần: “Phấn chấn lên!”
“Ưm ~” Lạc Nữ Ái ôm đầu, nhìn Tiêu Thiên với đôi mắt quyến rũ, lập tức vực dậy tinh thần.
Tử Nhược Yên bên cạnh nhìn thấy một màn này đã không nhìn nổi nữa, che mặt nhẹ nhàng lắc đầu.
Con bò sữa ngu ngốc quả nhiên là hết cứu.
Bỗng nhiên, mọi người có thể cảm nhận rõ ràng mặt đất hơi chấn động.
Mà lúc này ở bên ngoài, di tích Thánh Long cũng đâm vào trên tường chắn của thế giới giới vực, chen vào trong đó, thành công tiến vào vực Thánh Ma.
Trong di tích Thánh Long, Long Khâu Đạo cảm giác được, cũng hợp thời nói với Tiêu Thiên: “Tiêu đại nhân, chúng ta đã đến vực Thánh Ma.”
Hai mắt Tiêu Thiên sáng ngời, trong lòng rất tò mò rốt cuộc vực Thánh Ma như thế nào: “Đưa bọn ta ra ngoài!”
“Vâng!”
Long Khâu Đạo vừa dứt lời, sức mạnh không gian sinh ra trong di tích Thánh Long đưa bọn họ ra ngoài.
Trời đất rung chuyển, trước mặt Tiêu Thiên đã hiện ra cảnh sắc của vực Thánh Ma.
Cũng không xuất hiện tình hình trời đất u ám, đất đen, cây khô, yêu ma dáng vẻ kỳ quái đi lại khắp mặt đất trong tưởng tượng.
Cho dù vực Thánh Ma sinh sống các loại Ma tộc nhưng cảnh sắc ánh trong mắt lại vô cùng xinh đẹp tuyệt trần.
Non xanh nước biếc, phóng mắt nhìn đi giữa trời đất tràn ngập sinh cơ bừng bừng.
Tiêu Thiên bắt đầu mở phạm vi của thị lực, nhìn cảnh vật phía xa xung quanh.
Sơn thôn giản dị, Ma tộc khỏe mạnh mọc sừng trâu đang nghiêm túc làm ruộng ở nhà mình.
Cũng có Song Giác ma tộc giống như nữ thân vệ, đi lại hái rau trong núi.
Còn có Ma tộc vóc dáng thấp bé, da thịt hơi xanh, tụ tập lại bận bịu các công việc như xây dựng phòng ốc, xây cầu sửa đường v.v…