Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 246 - Chương 246. Ta Là Long Khâu Bạch Thanh 2

Chương 246. Ta là Long Khâu Bạch Thanh 2 Chương 246. Ta là Long Khâu Bạch Thanh 2

Rõ ràng là do hắn không để ý, sao lại còn đổ hết tội lỗi lên đầu của lão phu?

“Việc này là do lão phu xử lý không ổn thỏa, sau này sẽ không xảy ra tình huống như thế nữa.” Mặc dù việc này không thể trách ông nhưng Long Khâu Đạo vẫn cảm thấy áy náy trong lòng.

Dù sao, ông xử lý việc xảy ra với Tiêu Thiên đúng như những lời mà Tử Nhược Yên vừa nói.

Linh hồn không trọn vẹn, ký ức thiếu sót, mặc dù có nhiều chuyện trong quá khứ ông đã không còn nhớ rõ nữa.

Nhưng ông biết, kiếp nạn mà năm xưa Nhân hoàng đối mặt sẽ giáng xuống một lần nữa và không có cách nào giải quyết triệt để được nó.

Tử Nhược Yên đã thức tỉnh huyết mạch Đế hoàng Nhân tộc chính thống, có lẽ đó chính là thiên mệnh của nàng.

Lùi một vạn bước, cho dù nàng không thể gánh vác được thiên mệnh này.

Thì cứ tung Tiêu đại nhân ra là được rồi.

“Ưm…” Ngay lúc này, một giọng nói bỗng nhiên vang lên.

Đám người có mặt ở đó gần như đồng loạt quay đầu nhìn về phía chiếc ghế dựa linh thạch, vị Long nương tóc bạc kia đã từ từ tỉnh lại.

Nàng mơ màng mở mắt sau cơn hôn mê, thị lực bắt đầu dần dần hồi phục.

Nàng nhìn thấy những gương mặt lạ lẫm đang xếp thành vòng tròn xung quanh mình, từng đôi mắt với vẻ tò mò đều tập trung lên người nàng.

Long nương tóc bạc bối rối ngồi thẳng dậy, ánh mắt dáo dác nhìn xung quanh mình.

“Các ngươi là ai?” Trong ánh mắt Long nương tóc bạc tràn đầy vẻ nghi ngờ, giọng nói giống như thiếu nữ nhưng ngữ điệu lại không có chút tình cảm nào.

“Vấn đề này, trẫm phải hỏi ngươi mới đúng.” Tử Nhược Yên khẽ ngẩng đầu và quan sát cẩn thận Long nương tóc bạc trước mặt mình, “Vị khách không mời mà đến là ngươi, từ trên trời rơi xuống, đập trúng phu quân của trẫm…”

“Hay là phu quân của bản Đế!” Lạc Nữ Ái ở bên cạnh sốt ruột lên tiếng.

“...”Tử Nhược Yên gạt tay của Lạc Nữ Ái ở trên vai nàng ra, thần sắc trang nghiêm nhìn chăm chú đối phương, “Rốt cuộc ngươi là ai, đến vực Thánh Ma có mục đích gì hả!”

“Ta…” Long nương tóc bạc nhíu mày, đưa tay lên che đầu mình, “Ta là Long Khâu Bạch Thanh…”

“Những chuyện khác…ta không nhớ nữa.”

“Ta chỉ nhớ rõ một cái tên là Lạc Thao Thiên.”

Khi nghe thấy cái tên này, sắc mặt của Lạc Nữ Ái và ba nữ thân vệ kia liền thay đổi.

“Ngươi!” Lạc Nữ Ái bỗng nhiên xông lên trước, tóm chặt lấy Long Khâu Bạch Thanh.

Cái tên Lạc Thao Thiên này đã kích thích Lạc Nữ Ái.

Đây là tên của Ma Đế sáng lập ra Nguyên Thủy ma quốc.

Ông là phụ thân của Lạc Nữ Ái và cũng chính là đối tượng khiến nàng có những cảm xúc phức tạp.

Cuộc nội chiến không hợp lẽ thường của hai vợ chồng đã khiến các ca ca và tỷ tỷ không thể không chết trong vòng tay của nàng vẫn luôn là bóng đen ám ảnh không thể vượt qua được trong lòng của Lạc Nữ Ái.

Nhưng Lạc Nữ Ái đã chôn sâu những tâm tình này vào tận đáy lòng và không suy nghĩ nhiều về nó nữa,

Nhưng hôm nay, nàng lại nghe được cái tên của phụ thân mình từ trong miệng của Long nương tóc bạc này.

Cùng với vết tích bị đốt cháy bởi Thánh Ma diễm trên áo giáp của đối phương, ngay lập tức nàng đã nhận ra đây chính là tác phẩm của phụ thân nàng.

“Rốt cuộc ngươi là ai, phụ hoàng ta vẫn còn sống ư, sao ông ấy lại muốn cứu ngươi?”

Đôi đồng tử kim sắc của Lạc Nữ Ái nhìn thẳng vào đôi đồng tử thẳng đứng lóe ra kim quang của Long Khâu Bạch Thanh nhưng Lạc Nữ chỉ có thể nhìn thấy sự bối rối cùng nỗi thống khổ từ trong mắt của đối phương mà thôi.

“Hết sức xin lỗi, ta thật sự không nhớ rõ, ta chỉ biết mỗi cái tên này thôi.” Long Khâu Bạch Thanh lắc đầu và để mặc do Lạc Nữ Ái tóm lấy mình mà không có bất kỳ hành vi phản kháng nào.

Lạc Nữ Ái cắn chặt bờ môi đỏ mọng của mình, bàn tay đang tóm đối phương dần dần bắt đầu dùng sức, khiến cho bộ giáp xanh thẳm trên thân người đối phương phát ra tiếng kêu cọt kẹt.

“Bình tĩnh lại một chút!” Tử Nhược Yên ở bên cạnh đi ra phía sau ôm lấy Lạc Nữ Ái kéo về lại phía nàng, “Với tình trạng hiện tại của nàng ta thì cho dù ngươi có động thủ thì nàng ta cũng không nhớ lại được đâu.”

“Còn nữa, vừa rồi ngươi nói rằng phụ hoàng của ngươi đã cứu nàng ta, thông tin này có chính xác không?”

Giọng nói mạnh mẽ của Tử Nhược Yên dường như có tác dụng trấn định, khiến cho cảm xúc của Lạc Nữ Ái dịu đi không ít.

Lạc Nữ Ái khẽ thở dài rồi gật đầu đầy chắc chắn: “Vết tích Thánh Ma diễm trên áo giáp của nàng ta rõ ràng là nhằm mục đích đốt cháy thứ gì đó.”

“Nếu như ta không lầm thì khi đó trên người nàng ta bị cái gì đó vây khốn xung quanh, chính phụ hoàng đã dùng Thánh Ma diễm đốt cháy để giúp nàng ta thoát khỏi thứ đó.”

Nói đến đây, Lạc Nữ Ái liền búng ngón tay, lập tức có một ngọn Thánh Ma diễm màu tím bùng cháy lên, bao phủ lấy vết tích bị cháy trên áo giáp của nàng ta.

Bình Luận (0)
Comment