“Phản hư thông linh đan quả thật hoàn toàn có tác dụng kỳ diệu như vậy, ở chỗ ta có dự trữ rất nhiều loại đan dược này, dù gì thể xác này của ta là thân thể Long linh, cấp đan dược này có thể…” Long Khâu Đạo đang giải thích theo bản năng thì đột nhiên ông giật mình và khựng lại không nói gì tiếp.
“Ở quê hương của ta có một câu nói rất hay: khi xảy ra vấn đề đừng vội hoang mang mà hãy tắt máy khởi động lại là được.” Tiêu Thiên nhìn Long Khâu Bạch Thanh, “Nếu đập vỡ linh hồn của nàng ta thì có phải chú thuật huyết nhục này sẽ không có vật dẫn nữa?”
“Sau đó chúng ta khôi phục lại linh hồn, không phải là được rồi sao, đây chẳng phải chỉ là đang khởi động lại thôi à!”
Long Khâu Đạo vội vàng lắc đầu: “Không được, bây giờ Long linh trong cơ thể đang ở không gian thức hải trong đầu của nàng ta, nếu đánh vỡ Long linh thì không khác nào trực tiếp giết chết nàng ta cả.”
“Vậy thì càng đơn giản, cho nổ đầu của nàng ta trước rồi chữa lành!” Ánh mắt Tiêu Thiên phát sáng.
Lời của Tiêu Thiên khiến cho mọi người có mặt ở đây giật mình sợ hãi, đây là cái chủ ý quèn gì vậy?
Cô nương nhà người ta vẫn còn đang ngồi ở kia, ngươi mở miệng ngậm miệng cứ đòi đánh nổ đầu của người ta là cái quái gì!
“Chủ ý đó quả thật không tệ.” Giọng nói êm tai và bình tĩnh lại vang lên lần nữa.
Cả đám người nghiêng đầu lại nhìn về phía Long Khâu Bạch Thanh đang ngồi trên ghế dựa linh thạch kia, bọn họ chỉ thấy Long nương tóc bạc đang điều chỉnh tư thế ngồi rồi đưa đầu vươn ra trước mặt Tiêu Thiên!
“Xin hãy động thủ đi!”
Một vòng người xung quanh nghẹn họng trân trối nhìn cảnh tượng trước mắt, hóa đá tại chỗ.
“Ha ha ha, quả nhiên rất dứt khoát, đủ quả quyết.” Tiêu Thiên bật cười, bắt đầu hoạt động hai nắm tay: “Ngươi xoay qua chỗ khác một chút đi, góc độ này không tốt lắm, nếu đánh không tốt, lát nữa sẽ không dễ trị.”
“Ừm, ta biết rồi.” Long Khâu Bạch Thanh xê dịch thân dưới, điều chỉnh góc độ: “Thế này được chưa?”
“Nhích sang trái xíu nữa.”
“Được rồi chứ?”
“Không sai, chính là như vậy.” Tiêu Thiên gật đầu, bắt đầu hoạt động bả vai: “Yên tâm, ta sẽ khống chế tốt lực lượng và góc độ, đảm bảo kết thúc không đau đớn.”
“Mong là có thể khôi phục ký ức thành công, giúp nàng tìm được phụ hoàng của mình.” Long Khâu Bạch Thanh khẽ nghiêng người, điềm tĩnh cầu chúc.
Lạc Nữ Ái đứng ngơ ngác tại chỗ, không hề nhúc nhích, mặt mày đỏ bừng cả lên lên, thậm chí hưng phấn kêu to: “Này... kích thích như vậy à, ta cũng muốn...”
Bốp!!!
Tử Nhược Yên nổi giận nện một cú lên đầu Lạc Nữ Ái: “Ngươi nói cảm giác kích thích này đúng không, rốt cuộc ngươi đang nghĩ gì trong cái đầu bò ngu ngốc của ngươi thế hả!!”
“Còn chàng nữa, Tiêu Thiên!! Thu nắm đấm của chàng lại, sao có thể thực hiện loại chủ ý đánh nổ đầu người này được?”
Nói đến đây, Tử Nhược Yên đi tới trước mặt Long Khâu Bạch Thanh, dùng một tay kéo đối phương dậy: “Ngươi ngớ ngẩn à, sao ngươi lại đồng ý loại chuyện này?”
“Có lẽ chân tướng ở ngay trong trí nhớ của ta, vả lại chú thuật trên Long Linh có khả năng sẽ khiến các vị chọc phải kẻ địch không cần thiết.” Long Khâu Bạch Thanh được Nữ Đế Tử Nhược Yên dáng người cao gầy nhấc bổng lên, hai chân không chạm đất.
Nàng vẫn duy trì nét mặt điềm tĩnh kia và phân tích bằng giọng điệu bình thản: “Nghĩ cách giải trừ chú thuật ngay lập tức không chỉ làm chân tướng lộ rõ, còn có thể phòng ngừa nguy cơ không cần thiết.”
“Tuy cách thức khá nguy hiểm nhưng với kết quả như thế thì đáng giá mạo hiểm một lần.”
Tiêu Thiên đứng gần đó gật đầu lia lịa, vỗ vỗ Long Khâu Đạo bên cạnh: “Dù sao, Long Khâu Đạo có rất nhiều linh đan diệu dược lợi hại, chắc chắn không có vấn đề gì đâu.”
“Im miệng!” Tử Nhược Yên sa sầm mặt, liếc mắt nhìn Tiêu Thiên bên cạnh.
“Ờ...” Tiêu Thiên ngoan ngoãn ngậm miệng, không nói thêm lời nào.
Đã từng nghe nói qua, trên đời có hai loại sinh vật đáng sợ nhất.
Một là mẹ nổi giận.
Một nữa là bà xã mặt đen.
Quả nhiên, thật sự có sức răn đe.
“Cách này quá mức nguy hiểm, vô duyên vô cớ lấy tính mạng của ngươi ra đặt cược, không đáng.” Tử Nhược Yên nhìn Long Khâu Bạch Thanh, lắc đầu rồi thả đối phương xuống ghế linh thạch.
“Ngài là một người rất tốt.” Long Khâu Bạch Thanh nhìn Tử Nhược Yên, lần nữa mở miệng: “Nếu việc này thành công, ít nhất có bảy phần...”
“Bảy phần cũng không được, nghĩ cách khác.” Nói rồi Tử Nhược Yên nắm cằm Long Khâu Bạch Thanh: “Trẫm đang tuyên bố chứ không phải thương lượng, rõ chưa, tiểu cô nương.”
Đánh giá tuổi tác dựa vào khí tức, ta và ngài, còn có nàng ta cùng tuổi với nhau. Cho dù có là người bằng tuổi thì việc gọi ta là tiểu cô nương cũng không thích hợp.” Long Khâu Bạch Thanh lắc đầu vùng ra khỏi tay của Tử Nhược Yên.
Tử Nhược Yên sửng sốt một lát, quan sát tỉ mỉ Long Khâu Bạch Thanh: “Ngươi nhỏ như vậy... ngươi... đã hai mươi rồi?”