Nhất là quốc vận mênh mông cuồn cuộn kia ngang trời cao, càng làm cho hắn khó có thể khôi phục lại tinh thần.
Mà Lạc Nữ Ái kéo cự liêm thiêu đốt Thánh Ma diễm màu tím, chém giết đến, Chiến Trác không thể không tỉnh táo lại.
Trọng thương trong va chạm vừa rồi đã khôi phục sơ sơ, đường hoa văn huyết sắc trên người lần nữa được thiêu đốt, linh khí trong cơ thể nội liễm.
Thân hình lần thứ hai bành trướng, Lạc Nữ Ái vung hai nắm đấm, hung hăng đánh tới trước mặt.
Cheng!
Một quyền mang theo khí tức liệt hỏa nóng rực, va chạm với cự liêm như trước, sức lực chấn động đan xen lẫn nhau.
Nhất là cự liêm màu đen trong tay Lạc Nữ Ái càng run rẩy không ngớt.
"Tuy rằng thương thế khôi phục rất nhanh nhưng lực lượng của ngươi gần như đang suy nhược." Sau khi Lạc Nữ Ái nhẹ nhàng thu tay lại thì xách theo cự liêm lại xông về phía trước, chợt nhảy lên.
Rầm!
Sắc mặt Chiến Trác âm u, không ngừng đỡ cự liêm liên tục vung tới trước mặt, hơn nữa tìm kiếm cơ hội và khoảng cách, ra quyền phản kích.
Nhưng đúng như Lạc Nữ Ái nói, sức mạnh của hắn đang suy giảm!
Thể tu nhất mạch này của bọn họ, linh khí đều nội liễm trong cơ thể, dung hợp với huyết khí trở thành nguyên động lực để nhục thân cường hãn.
Cho nên năng lực tác chiến liên tục rất mạnh, bởi vì linh khí sẽ không giống với đám người tu hành, không cần tiêu xài giống như tiền.
Ỷ vào năng lực như vậy, thể tu nhất mạch bọn họ này tham chiến chỉ cần kéo dài thời gian, cân tiểu ly thắng lợi cuối cùng nhất định nghiêng về phía bọn họ.
Nhưng mà...
"Thánh Ma diễm chết tiệt!" Chiến Trác không nhịn được gầm nhẹ, không ngừng gia tăng tiết tấu tiến công của mình.
Tộc Thánh Ma xuất hiện, ma khí của bọn chúng có tác dụng khắc chế bọn họ, có thể vào lúc chém giết, tiêu ma linh khí của bọn họ trên diện rộng.
Cho dù là nội liễm trong thân thể, được khí lực lớn mạnh bảo vệ, cũng chẳng thấm vào đâu.
Nhất là Thánh Ma diễm của Thánh Ma đại đế, càng là khắc tinh tuyệt đối của thể tu nhất mạch bọn họ.
"Tiếp tục chém giết đi, tạp chủng ti tiện, ngươi chỉ biết lui về phía sau hả?" Lạc Nữ Ái hưng phấn rít gào, cự liêm trong tay vung lên cực kỳ thô bạo.
Nhưng Chiến Trác lại trầm ổn bình tĩnh, tiếp tục dần dần lui về phía sau.
Từ lúc giao đấu vừa nãy, hắn đã thăm dò tính tình của đối phương.
Càng đánh càng điên cuồng, kỹ xảo chiến đấu quả thực đáng sợ, nếu một khi không cẩn thận, sẽ bị đối phương không ngừng lấy được ưu thế.
Nhưng mà...
Nàng quá dựa vào kỹ xảo chiến đấu của mình, vừa nãy hắn đã một lần dụ địch xâm nhập, sau đó kêu thuộc hạ bao quanh tấn công, ép lui đối phương.
Cho dù đối phương có thể ỷ vào kỹ xảo chiến đấu vượt xa bọn họ, thực lực cứng ngang ngược không nói lý, hết lần này tới lần khác phá vòng vây.
Nhưng ma khí và thể lực tiêu hao kịch liệt kia cũng không cách nào khôi phục!
Ánh mắt Chiến Trác lại chợt lóe, thời cơ đã đến, một thủ thế, muốn thuộc hạ xung quanh tụ lại.
Vù!
Nhưng lúc Chiến Trác làm thủ thế, chuẩn bị phát động phản kích, Lạc Nữ Ái lại bất ngờ lùi về sau, hạ eo.
Hàn ý lạnh thấu xương đột nhiên tràn ngập cả trời đất.
Trước mặt Chiến Trác lập tức xuất hiện mũ giáp trắng có hoa văn vàng kim, cự kiếm vàng cũng lập tức quét ngang đến.
Phía trên cự kiếm màu vàng, hàn ý đáng sợ theo kiếm quang hiện lên bao phủ khắp người hắn.
Gần như chỉ trong nháy mắt, hoa văn huyết sắc toàn thân Chiến Trác vừa bắt đầu dự nhiệt châm lửa thì đã có cảm giác như bị một thùng nước đá tưới lên đầu.
Không chỉ như thế.
Lúc hàn ý bốn phía khuếch tán ra, những đội viên tộc khác của Huyết Văn đang vây quanh, động tác của bọn họ cũng trở nên chậm chạp.
Nhưng bọn họ lại nghênh đón Lạc Nữ Ái đổi vị trí xuống dưới.
"Tiêu rồi!" Trong lòng Chiến Trác thầm kêu không ổn, vội vàng muốn lui về phía sau, màn chắn linh khí hộ thân nóng rực cả người chợt hiện ra.
Sắc mặt Tử Nhược Yên như sương lạnh, cự kiếm màu vàng trong tay đã hung hăng chém lên người đối phương.
Ầm! !
Tiếng va chạm kịch liệt vang vọng trong không trung, Chiến Trác kia bị cưỡng ép đánh lui ra ngoài.
Nhưng Tử Nhược Yên lại theo sát, giống như đồng thời xông ra ngoài theo Chiến Trác bị đánh bay cũng.
Tử Nhược Yên theo sát sau đó kim kiếm trong tay bành trướng, lúc nàng bước ra vung kiếm trong không trung, cự kiếm hàn băng màu vàng phía trên trời cao giống như bút mà nàng phê duyệt tấu chương.
Trong trời đất, phía trên núi sông, viết ý chí của nàng.
Đùng! Đùng! Đùng!
Kiếm vũ đường đường chính chính lại có vẻ tôn quý ung dung, liên tiếp không ngừng đánh lên người Chiến Trác.
Màn chắn huyết sắc nóng rực vỡ tan, đường hoa văn huyết sắc thiêu đốt trên người giống như bị đông lại, không thể cháy.
Tuy áo giáp trên người phần lớn hoàn hảo không tổn hao gì nhưng vẫn hiện ra từng khe nứt.
Tử Nhược Yên khiến cho Chiến Trác bị thương nặng lại không tiếp tục truy kích, ngược lại nhanh chóng thay đổi phương hướng, hội hợp với Lạc Nữ Ái, ra tay với đội viên khác của Huyết Văn tộc.