Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 276 - Chương 276. Cuối Cùng Tiêu Thiên Phát Hiện Ra: Mất Heo Rồi 2

Chương 276. Cuối cùng Tiêu Thiên phát hiện ra: mất heo rồi 2 Chương 276. Cuối cùng Tiêu Thiên phát hiện ra: mất heo rồi 2

"Đáng ghét!" Chiến Trác rất vất vả mới đứng vững, còn không kịp chờ đợi thương thế khôi phục, đã chấn vỡ bông tuyết trên người, vội vàng vọt trở về.

Không có hắn tọa trấn, những đội viên đồng tộc tu vi yếu hơn, căn bản không phải là đối thủ của các nàng.

Quả nhiên!

Đợi đến lúc hắn vừa xông về, đã có hai đội viên chết thảm dưới liên thủ công phạt của Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái.

Chiến Trác phẫn nộ, vội vàng trở lại chiến đoàn, cũng nghênh đón cự liêm màu đen vung tới.

"Đáng chết! !" Chiến Trác thầm mắng một tiếng, chỉ có thể miễn cưỡng xốc lại tinh thần đối kháng với thế công của nữ nhân tộc Thánh Ma giống như một con mụ điên này.

Theo thời gian chiến đấu kéo dài, lại có ba tộc nhân của tộc Huyết Văn chết đi, bị đồng tộc thu vào trong nạp vật giới.

Bộ tộc bọn họ tuyệt đối không thể có thi thể ngã xuống ở đây.

Chiến Trác càng đánh càng nghẹn khuất, Nữ Đế Nhân tộc lúc sau gia nhập quá phiền.

Vốn dĩ bọn họ đối mặt chẳng qua là Lạc Nữ Ái lỗ mãng chiến lực bưu hãn nhưng sau khi Nữ Đế Nhân tộc xuất hiện, tình hình chiến đấu đột nhiên đã xảy ra nghịch chuyển.

Con mụ điên của tộc Thánh Ma đó hoàn toàn nghe theo chỉ huy của Tử Nhược Yên, không ngừng lần lượt thay đổi phương hướng ra tay.

Cực kỳ vững vàng, hơn nữa trong quá trình này, các nàng mở rộng thành quả chiến đấu, làm cho tộc nhân của mình không ngừng giảm bớt tổn hại.

Càng kỳ quái hơn chính là hai người trước mắt này, thể lực còn tốt hơn bọn họ, đến bây giờ trạng thái vẫn không tuột xuống.

"Phó thống lĩnh, đó là huyết mạch đế hoàng chính thống của Nhân tộc!!" Chiến Chi Trí bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận, cho dù chân tướng này rất đáng sợ nhưng hắn đã có thể xác định.

Tuyệt đối là Nữ Đế Nhân tộc này!

"Nơi này có lẽ lãnh thổ của nàng, chúng ta căn bản không thắng được!" Chiến Chi Trí nhìn Chiến Trác bên cạnh, nói nhỏ.

"Huyết mạch đế hoàng chính thống của Nhân tộc, cái này..." Chiến Trác cũng hít sâu, chủ yếu là giật mình, rồi đột nhiên vung tay lên, thuyền chiến hạm hình con thoi nháy mắt hiện lên.

"Rút lui trước đã!"

Chiến Trác vừa dứt lời, mấy tộc Huyết Văn khác lập tức tụ lại, nháy mắt được trận pháp do thuyền chiến hạm hình con thoi mở ra hấp thu vào.

Vù! Vù!

Tiếng xé gió đột nhiên vang lên, hai thuyền chiến hạm hình con thoi phá không rời đi cực nhanh.

"Tiếp tục đánh đi, đừng chạy!!" Lạc Nữ Ái vội vàng bùng nổ tốc độ muốn đuổi theo, lại bị Tử Nhược Yên kéo lại.

"Đừng đuổi theo, tốc độ của thứ này quá nhanh, chúng ta không đuổi kịp." Tử Nhược Yên lắc đầu, chiến giáp hình hoa văn rồng màu vàng trắng noãn trên người biến mất, biến trở về hoàng bào ban đầu.

Mà khí tức của nàng cũng chậm rãi hạ xuống, kim quang tiêu tán, cuối cùng khôi phục Thiên Địa cảnh thập tứ giai ban đầu.

"Kế tiếp làm sao đây?" Áo giáp màu đen trên người Lạc Nữ Ái cũng biến mất, lộ ra áo da kim văn màu đen, nàng vung tay lên dùng hoàng bào Ma Đế màu tím che lại.

Tử Nhược Yên nhìn chằm chằm nơi đối phương biến mất, sắc mặt nghiêm trọng: "Đi về trước rồi nói sau, đến lúc đó xem thử Long Khâu tiền bối nói thế nào."

"Còn có Long Khâu Bạch Thanh, sau khi nàng đến, liền nhảy ra tộc Huyết Văn này, có lẽ có quan hệ nhất định với nàng."

"Ừm!" Lạc Nữ Ái gật đầu, theo Tử Nhược Yên phá không, bay tới hoàng thành Đại Viêm.

Mà sau khi hai người biến mất ở chân trời xa xa, giữa không trung dường như có hào quang hiện ra, hai thuyền chiến hạm hình con thoi vốn dĩ bay đi, lại ở yên tại chỗ.

Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.

...

Cung Thân Vương.

Tiêu Ngư Nhi chơi ở ngoài trở về, bỗng nhiên phát hiện ngọc truyền tin trên bàn đang hiện ra ánh sáng nhạt.

"Cha ơi, ngọc truyền tin của cha hình như có tin tức nè."

"Hả?" Tiêu Thiên nghi hoặc quay đầu lại, cầm ngọc truyền tin trong tay xem thử, sắc mặt hoàn toàn thay đổi.

Trong cung Thân Vương.

Tay Tiêu Thiên cầm ngọc truyền tin, run rẩy không ngừng.

Nội dung trong đó làm cho vẻ mặt của hắn vặn vẹo.

Thói đời ngày sau, đạo đức không còn!

Trên đời này còn có vương pháp không, vực Thánh Ma này còn nói pháp luật không?

Giữa ban ngày, ánh dương cao vợi.

Trộm mất heo của lão tử?

Tiêu Thiên không rõ, bản thân làm điều tốt giúp mọi người, khoan dung với người khác, đối đãi người khác đều là bày sự thật, giảng đạo lý, cũng không oan uổng người tốt.

Quan hệ với mỗi người đều tận lực làm đến tốt nhất, cũng không đắc tội với ai.

Làm sao còn có người có thể nhẫn tâm như vậy, xuống tay trộm heo của mình?

Đối phương trộm không phải heo, mà là trộm lương tâm của thế giới này!

“Chung Dương Minh, Long Khâu Đạo, hai ngươi đi theo ta một chuyến, những người khác ở lại đây đừng cử động.” Tiêu Thiên nói đến đây, nghiêm trọng nhìn Long Khâu Bạch: “Thực lực của ngươi rất mạnh, tọa trấn nơi này.”

“Phải biết rằng, hiện giờ quốc khố của hoàng triều Đại Viêm và nguyên thủy ma quốc đều trấn áp ở trong này.”

“Gần đây mưa gió biến đổi bất ngờ khó lường, chỉ sợ có người đang nhằm vào ta.”

Bình Luận (0)
Comment