Chung Dương Minh nhìn quanh bên trong khoang thuyền, nơi này trống rỗng nhưng dường như nó đã được trận pháp không gian cường hóa, có thể chứa đựng không ít người.
Có lẽ mục đích là sau khi hoàn thành việc dựng nên cánh cửa chiến tranh sẽ tiện lợi cho đại quân của đối phương đi xuyên qua cửa và tập hợp đội hình.
“Tuy kỹ thuật tạo dựng cánh cửa chiến tranh rất phát triển nhưng vẫn cần một vật môi giới mạnh mẽ làm phương tiện truyền dẫn, thứ đó có vai trò như đèn chỉ dẫn giúp chúng kết nối với nhau.”
Long Khâu Đạo vừa chạm vào nền móng trận pháp trước mắt đã biết ngay nguyên lý hoạt động của trận pháp.
“Dòng máu của huyết mạch Thánh Ma chí tôn ư? Quả thực là một lựa chọn vô cùng tốt, có máu của Lạc bệ hạ, rất có thể cánh cửa chiến tranh sẽ được tạo thành trong tích tắc.”
Nói đến đây, Long Khâu Đạo ngẩng đầu nhìn về phía Tiêu Thiên: “Bọn chúng có thể tới đây thông qua cánh cửa chiến tranh, chúng ta cũng có thể đi sang chỗ chúng nhờ chính cánh cửa này.”
“Đã thế thì còn chờ gì nữa, mở cánh cửa chiến tranh ra và bước qua thôi.” Tiêu Thiên vừa nói vừa ngáp: “Chúng ta còn phải chạy về trước hừng đông để kịp ăn sáng.”
“Đặc biệt là Chung Dương Minh, việc nấu nướng khá mất thời gian đấy.”
Chung Dương Minh giật giật lông mày. Câu này của Tiêu Thiên tạo cho ông cảm giác thật kỳ diệu.
“Nhưng mà Tiêu đại nhân, chúng ta cần máu của Lạc bệ hạ làm vật dẫn.” Long Khâu Đạo nhìn Tiêu Thiên, trịnh trọng mở miệng.
Tiêu Thiên lấy một cái bình nhỏ trong suốt óng ánh từ không gian hệ thống ra, trong đó chứa dòng máu bùng lên tử sắc liệt diễm: “Ta có đây chứ đâu.”
Chung Dương Minh và Long Khâu Đạo bốn mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhìn Tiêu Thiên bằng ánh mắt kỳ quái: “Ngài lấy đâu ra thế?”
Tiêu Thiên thuận miệng giải thích: “Vừa rồi trước khi đi ta tiện tay lấy một chút. Chẳng phải lúc trước đám người Chiến Trác của tộc Huyết Văn kia đã nhắc à, chuẩn bị sẵn cho bất cứ tình huống nào.”
Chung Dương Minh và Long Khâu Đạo run giật khóe miệng. Thì ra Tiêu Thiên đã sớm tính toán từ trước.
Không có đạo lý chút nào.
Hai người không hiểu lắm, bình thường Tiêu Thiên rất lười, tại sao lần này lại tích cực, chịu khó quá vậy?
Nhưng giờ không phải lúc bọn họ nghĩ đến những chuyện này.
Long Khâu Đạo cầm cái bình chứa máu của Lạc Nữ Ái qua rồi nhỏ xuống nền móng trận pháp bên dưới, bắt đầu dựng cửa dựa trên nguyên lý của trận pháp trước mắt này.
...
Cùng lúc đó.
Giữa hư không hắc ám cách đó rất xa.
Có một màn chắn khổng lồ ngăn cách toàn bộ hư không đứng lặng ở nơi này.
Màn chắn thế giới hết sức to lớn, gần như bất kể trên dưới trái phải đều không thể thấy được ranh giới.
Màn chắn kiên cố triệt để chia cách trong và ngoài hư không.
Tuy nhiên, trên màn chắn vậy mà lại có một lỗ hổng. Đồng thời, một thế giới giới vực đang chặn trên lỗ hổng này.
Xuyên qua màn chắn thế giới giới vực này có thể thấy rõ thiên địa bao la hùng vĩ bên trong
Thiên địa này, chính là...
Chiến trường hư không Vẫn Viêm.
Trong toàn bộ chiến trường hư không có một cổng thành dài liên miên, nối liền những thành trì chiến tranh trông như pháo đài này lại với nhau.
Chiến tuyến hẹp kéo dài khỏi chiến trường hư không đến tận lối ra vào bên trong màn chắn, ngăn chặn gắt gao nhằm không cho phép bất cứ kẻ nào đi qua.
Đối diện chiến tuyến phòng ngự này là các thành trì tương tự khác.
Những thành trì ấy càng thêm đồ sộ và khổng lồ hơn so với bố trí phòng thủ nơi này, bên cạnh đó còn huyết khí ngập trời.
Số lượng thành trì huyết khí ngập trời càng nhiều hơn, trải rộng khắp thiên địa bao la này.
Trong đó có một đại điện mới toanh đứng sững tại trung tâm thành trì cao ngất cách phòng tuyến tương đối gần.
Nếu ai đó cẩn thận quan sát sẽ phát hiện thực chất đại điện to lớn này không được xây dựng ở đây mà là chuyển từ nơi khác đến.
Trong đại điện là nền móng trận pháp lớn mạnh và một quả cầu máu bùng lên tử sắc liệt diễm đang lơ lửng bên trên.
Từng tên thuộc tộc Huyết Văn có khí tức bất phàm, vũ trang đầy đủ đứng trấn thủ xung quanh.
“Hả?”
Một binh sĩ tộc Huyết Văn phụ trách trấn thủ chỗ này kỳ quái quay đầu lại, hắn nhìn thấy quả cầu máu lơ lửng kia bỗng nhiên nổi lên dao động dữ dội
Phảng phất có thứ gì đó đang kết nối ở đầu bên kia trận pháp.
“Có điều không ổn, ngươi đi báo cho tướng quân biết.” Binh sĩ thủ vệ tộc Huyết Văn vội vàng nói với đồng đội bên cạnh.
“Được!” Một binh sĩ tộc Huyết Văn khác nhanh chóng xoay người rời khỏi đại điện để chạy đi báo cáo tình hình với tướng quân.
Đại điện chiến tranh quan trọng nhất, không thể để xuất hiện bất cứ vấn đề nào.
Một khi xảy ra sai lầm, toàn bộ đám thủ vệ bọn họ có bị giết hết cũng không quá.
Sau khi tên thủ vệ này rời khỏi đại điện chiến tranh thì tức tốc lao về phía phủ đệ ở phía sau thành trì.
Tướng quân ở ngay bên đó, đang đích thân giám sát tù nhân quan trọng.