Lần này, tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú.
Theo lời Long Khâu Bạch Thanh nói thì tình hình lúc đó có lẽ rất nguy cấp.
Tạo sao cường giả kỳ lạ giao thủ với người nào đó mà ngược lại có thể khiến bọn họ hóa nguy thành an.
“Lúc ấy, Võ Linh quân đã tập kết lại thành một đội quân đông gấp mấy lần đại quân của bọn ta đã áp sát gần chiến trường.”
“Ngay khi bọn ta chuẩn bị liều chết chiến đấu thì bầu trời trên chiến trường hư không Vẫn Viêm vậy mà lại vỡ vụn!”
“Căn cứ theo tình huống lúc đó, bọn ta phỏng đoán rằng có một cường giải vô danh đã động thủ với đám người ở khu vực tường kép không gian, cưỡng ép phá vỡ không gian.”
“Mà đầu bên kia của không gian bị phá vỡ tình cờ lại ở trên đỉnh của Võ Linh quân trong chiến trường hư không Vẫn Viêm.”
“Dòng chảy hỗn loạn trùng trùng điệp điệp trong không gian tuôn trào ra, trong nháy mắt xé nát cả vạn cường giả của Võ Linh quân.”
“Mà lúc này mới chỉ là bắt đầu mà thôi!”
“Hình như đối phương đang chiến đấu rất quyết liệt, không lâu sau không gian phá vỡ phía trên bị xé toạc và toàn bộ chín phần Võ Linh quan bị diệt bên trong dòng chảy hỗn loạn trong không gian.”
“Chúng ta chưa kịp làm gì hết thì đã chiến thắng rồi.”
“Hơn nữa, kẻ bại trận hình như rất thảm, sau khi bị dòng chảy hỗn loạn của không gian đưa tới chiến trường hư không Vẫn Viêm, trước khi chết tiếng mắng chửi của hắn truyền khắp toàn bộ chiến trường.”
Lạc Nữ Ái bắt đầu thấy hứng thú: “Hắn đã mắng gì?”
Long Khâu Bạch Thanh hồi tưởng lại rồi bắt chước giọng điệu của đối phương: “Đồ khốn kiếp, ngươi sẽ không được chết yên lành!”
“Khụ khụ khụ…” Tiêu Thiên ho khan kịch liệt, suýt chút nữa thì đã phun ra hết những thứ vừa ăn.
“Cha?” Tiêu Ngư Nhi thả lỏng bàn tay nhỏ nhắn mũm mĩm của mình ra khỏi cổ Tiêu Thiên và hỏi, “Có phải tiểu Ngư nhi ôm cổ cha chặt quá rồi không?”
“Không phải, ta chỉ bị nghẹn thôi.” Tiêu Thiên xua tay, hắn vừa ngẩng đầu lên thì liền nhìn thấy Long Khâu Đạo đang nhìn hắn, lông mày khẽ run run.
Tiêu Thiên liếc nhìn Long Khâu Đạo rồi mượn sự trợ giúp của hệ thống Vượng Tài để truyền âm cho đối phương.
“Chuyện này chẳng lẽ là chuyện lúc trước ta xóa bỏ thi tâm ma ‘Long Khâu Đạo’ mà làm ra đó chứ?”
Long Khâu Đạo nhấp một ngụm trà rồi truyền âm linh hồn sang Tiêu Thiên: “Tiêu đại nhân, chắc là không sai đâu, khu vực mà di tích Thánh Long tọa lạc lúc trước chính là tường kép không gian.”
“Lực lượng của ngài có thể là quá mạnh khiến cho tầng thứ không gian bị phá vỡ xuyên thẳng vào chiến trường hư không Vẫn Viêm và dòng chảy hỗn loạn của không gian rò rỉ ra ngoài, tạo thành tình huống như vậy là chuyện rất bình thường.”
“Chuyện như vậy cũng không phải là chưa từng xảy ra trước đây, có lẽ rất nhiều thế giới giới vực đều có trận pháp không gian vững chắc và tiến hành một hàng bảo hộ cho nó.”
“Chiến trường hư không Vẫn Viêm chính vì là vùng đất chiến trường cho nên loại trận pháp bảo hộ sinh tồn này không thích hợp cho lắm.”
Truyền âm xong, vẻ mặt của Long Khâu Đạo có chút kỳ quái, ông nhìn về phía Long Khâu Bạch Thanh và Lạc Nữ Ái mà không để lại bất kỳ dấu vết gì.
Bọn họ chắc chắn sẽ không ngờ được rằng người được gọi là cường giả kỳ lạ trên thực tế ngay lúc này lại đang ngồi cùng bàn với họ.
“Thật sự không thể ngờ, khi ta xóa bỏ thi tâm ma này vậy mà lại có thể cứu được cả nhà nhạc phụ nhạc mẫu.”
“Đã vậy còn trùng hợp cứu được nhiều người như vậy.”
Tiêu Thiên thầm nghĩ và cảm thấy thật cao hứng.
Người nhà của Lạc Nữ Ái đều bình yên vô sự, còn những chiến sĩ lẽ ra phải chịu nhiều thương vong cũng sống sót theo.
Đại công đức, đại thiện cử.
Với tâm niệm này trong đầu, Tiêu Thiên một lần nữa truyền âm cho Long Khâu Đạo: “Chém giết thi tâm ma của ngươi vậy mà lại cứu được vô số người, đúng là hành thiện tích đức.”
“Nói như vậy, cái chết của hắn coi như cũng có giá trị cống hiến.”
“Chuyện hắn mắng ta thôi bỏ qua, ta không tính toán với hắn nữa.”
“Có điều, thi tâm ma cũng coi như là một bộ phận của ngươi, ta sợ ngươi sẽ bị bát thiên công đức này nhiễm một phần.”
“Ngươi xem, ta đã giúp ngươi nhiều như vậy, ngươi cũng phải dụng tâm đến việc cải tạo chiến hạm hư không, hãy lấy một trăm hai mươi phần trăm tinh thần cộng với hai trăm phần trăm nỗ lực của ngươi ra để giải quyết việc này.”
Nguyên cả buổi, Long Khâu Đạo nghe lời Tiêu Thiên căn dặn mà không thể thư giãn nổi.
Đây là cái đạo lý quái quỷ gì vậy.
Tiêu đại nhân.
Sao chuyện gì ngài cũng có thể cứu vãn được hết vậy.
Một bên khác, Long Khâu Bạch Thanh tiếp tục miêu tả tình hình: “Trong khoảng thời gian gần đây, bên phía Võ Linh quân thường xuyên có động tĩnh, tung tích của viện quân không ngừng xuất hiện.”
“Không phải lúc nào chúng ta cũng may mắn như vậy, tự nhiên có một cường giả kỳ lạ đánh xuyên vào không gian và khiến dòng chảy hỗn loạn của không gian tuôn ra để tiêu diệt kẻ thù.”