Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 342 - Chương 342. Quả Nhiên, Ngươi Có Tật Giật Mình

Chương 342. Quả nhiên, ngươi có tật giật mình Chương 342. Quả nhiên, ngươi có tật giật mình

“Trừ khi Tiêu công tử cũng sử dụng linh khí hình cung điện có phẩm cấp cao hơn thuyền Hư Không để điều hướng hư không thì mới có thể đuổi theo được, với lại trong hư không mênh mông rất khó tìm thấy đối phương.”

“Nói không chừng lát nữa Tiêu công tử liền quay trở lại.”

Lời của Long Khâu Bạch Thanh khiến Tử Nhược Yên và Lạc Nữ Ái gật đầu lia lịa.

“Khó nói lắm, chưa biết chừng cha và Long Khâu lão đầu đã xông ra khỏi hư không, một lát nữa sẽ tìm được đối phương thôi.” Lúc này, Tiêu Ngư Nhi lập tức lên tiếng.

Long Khâu Bạch Thanh vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh như cũ và nhẹ nhàng lắc đầu: “Không thể nào…”

“Ai da, ngươi không tin thì thôi.” Tiêu Ngư Nhi xòe bàn tay mũm mĩm ra, nhớ lại cảm giác mà cô nhóc đã từng trải qua.

Lão già nhà cô nhóc đã đưa cô nhóc cùng Long Khâu lão đầu lao vút đi trong hư không bằng tốc độ cực kỳ khủng khiếp.

Thuyền Hư Không ư?

Nó mà chạy thoát được mới lạ.

Khi chiếc thuyền Hư Không vừa xuất hiện thì ông già đã bảo mình đánh dấu nó rồi.

“Cũng không biết khi chiếc thuyền đó đến sơn vực Huyền Phúận sẽ biến thành cái dạng gì nữa.” Trong lòng Tiêu Ngư Nhi cảm khái, cô nhóc hiểu rõ tính khí của ông già nhà mình.

Một khi cha đã quyết định đuổi theo thì cái tên Giả Bôn Thỉ kia không đáng để nhắc tới.

Tiêu Ngư Nhi đang suy nghĩ thì bị Tử Nhược Yên ôm rời khỏi nơi này.

Nếu như Tiêu Thiên đã quyết định đích thân động thủ, gấp rút tiếp viện chiến trường hư không Vẫn Viêm và giải cứu phụ thân của Lạc Nữ Ái.

Vậy thì, hắn phải bắt đầu chuẩn bị từ bây giờ rồi.

Mà cùng lúc đó.

Tiêu Thiên dẫn theo Long Khâu Đạo rời khỏi vực Thánh Ma, lơ lửng trong hư không hắc ám.

“Vượng Tài!” Tiêu Thiên hô gọi hệ thống ở trong đầu.

[Chủ nhân tôn kính, hướng dẫn trong hư không đã chuẩn bị sẵn sàng.]

Theo giọng nói của hệ thống Vượng Tài vang lên thì cảnh tượng trước mắt Tiêu Thiên bắt đầu xuất hiện biến hóa.

Một bảng hệ thống hư ảo trong suốt tràn đầy cảm giác về khoa học kỹ thuật hiện ra.

Bên cạnh đó là một phiên bản đáng yêu của một cô hầu gái với mái tóc màu hồng cùng đôi tất đen đang giải thích cách sử dụng tính năng điều hướng cho Tiêu Thiên.

[Dấu ấn của tiểu chủ nhân đã khóa chặt mục tiêu.]

[Vì để tránh xé nát không gian và gây ra chấn động quá mạnh khiến cho lực trường không thể bảo toàn cho Long Khâu Đạo.]

[Xin ngài đừng phi hành với tốc độ quá nhanh.]

Tiêu Thiên gật đầu rồi tóm lấy Long Khâu Đạo, dao động vô hình xung quanh người chậm rãi khuếch tán.

Bùm!

Không gian hư không hắc ám và trống rỗng ở phía sau bộc phát chấn động nổ tung vỡ tan, giống như một mặt kính vỡ vụn, như một đóa hoa đáng sợ nở rộ.

Ngay khoảnh khắc tốc độ bùng phát, Long Khâu Đạo được bao phủ bởi sinh vật lực trường của Tiêu Thiên vẫn có thể cảm nhận được một cảm giác đẩy lưng cực kỳ mãnh liệt.

Loại cảm giác tốc độ đạt đến cực hạn này khiến cho linh hồn trong thân thể Long linh không ngừng bành trường.

Phía trước.

Trong hư không hắc ám, bên trong chiếc thuyền Hư Không.

Giả Bôn Thỉ đang ở bên trong một căn phòng đặc biệt trên thuyền để luyện tập chịu đựng áp lực cao do trận pháp tạo ra, lúc này hắn đang chảy mồ hôi đầm đìa.

Bởi vì hắn biết rất rõ rằng thực lực mới là nền tảng cho sự kiêu ngạo và ngang ngược của mình.

Cho nên, trong số những đệ tử của Giả gia ở sơn vực Huyền Phú thì hắn là kẻ kiêu ngạo, chuyên gây rắc rối và vô liêm sỉ nhất.

Nhưng hắn lại là người có thực lực mạnh nhất trong số các đệ tử và được gia chủ yêu quý nhất.

Cũng bởi vì hắn tu hành khắc khổ và chăm chỉ nhất.

Bề ngoài hắn luôn cười toe toét và có vẻ ham tận hưởng thú vui nhất.

Nhưng sau lưng, hắn lại tận dụng hết thảy mọi cơ hội và thời gian để nâng cao thực lực của mình.

Chính vì hắn dựa vào chiêu trò này mà các huynh đệ có mối quan hệ cạnh tranh với hắn đều mơ mơ màng màng, bất tri bất giác bị hắn vượt qua.

“Phù!” Giả Bôn Thỉ thở dài một hơi rồi kết thúc lần tu hành luyện thể cường độ cao này.

Hắn cũng hiểu sâu sắc rằng kết hợp giữa nghỉ ngơi và tập luyện mới đạt được hiệu quả tốt nhất.

Sau khi bước ra khỏi phòng luyện công, Giả Bôn Thỉ đi vào căn phòng có nội thất xa hoa trong thuyền Hư Không, hắn cầm lấy chiếc khăn tay ấm áp từ thị nữ, vừa lau mồ hôi vừa hỏi: “Có nước nóng chưa?”

“Khởi bẩm thiếu gia, nước nóng đã chuẩn bị xong rồi.”

“Ừm, người cùng ta…” Giả Bôn Thỉ mỉm cười đứng dậy, hắn chưa kịp nói hết câu thì đột nhiên có tiếng gõ cửa truyền tới từ bên ngoài.

Một giọng nói từ ngoài cửa vang lên: “Thiếu gia, có chuyện rồi.”

“Có chuyện gì?” Giả Bôn Thỉ cau mày, hắn mở cửa ra và nhìn người điều khiển thuyền đang đứng ở bên ngoài.

Người điều khiển thuyền lên tiếng: “Có thứ gì đó đang tiến về phía chúng ta, tốc độ của nó rất nhanh, chỉ là khi nó càng đến gần chúng ta thì nó bắt đầu giảm tốc độ.”

Bình Luận (0)
Comment