Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 343 - Chương 343. Hay Thiệt, Thế Mà Hắn Còn Có Thể Đặt Câu Hỏi

Chương 343. Hay thiệt, thế mà hắn còn có thể đặt câu hỏi Chương 343. Hay thiệt, thế mà hắn còn có thể đặt câu hỏi

“Ta đã thử thay đổi phương hướng giữa chừng nhưng có vẻ như đối phương đang nhắm vào chúng ta.”

Giả Bôn Thỉ trở nên cảnh giác: “Đó là thứ gì, trận pháp thăm dò có kết quả không?”

“Ta không biết, chỉ là tốc độ của đối phương quá nhanh đã tác động đến dòng chảy luân lưu trong hư không, mới khiến cho trận pháp thăm dò phát hiện ra.” Người điều khiển thuyền vừa nói xong.

Bang!

Toàn bộ chiếc thuyền Hư Không rung chuyển dữ dội như thể bị thứ gì đó đụng trúng.

Gia Bôn Thỉ biến sắc, hắn cùng với người điều khiển thuyền lao ra ngoài, khi cả hai người vừa lên boong thuyền thì vẻ mặt liền thay đổi.

Hai bóng người đang đứng trên trận pháp hình thành bao phủ con thuyền Hư Không.

“Người này…” Giả Bôn Thỉ vừa thấy Tiêu Thiên liền lập tức nhận ra đây chính là tên bám váy hai nữ nhân dung mạo tuyệt mỹ, khí độ bất phàm ở vực Thánh Ma lần trước.

Ngay lập tức, trong đầu Giả Bôn Thỉ lóe lên một khả năng đáng sợ.

Động tĩnh vừa rồi mà trận pháp thăm dò phát giác ra chẳng lẽ là do người này gây ra đó chứ?

Khoan đã!

Sau khi thuyền Hư Không của ta rời khỏi vực Thánh Ma, đối phương làm sao đuổi kịp được?

Giả Bôn Thỉ vội vàng nhìn sang bên cạnh Tiêu Thiên nhưng hắn không nhìn thấy linh khí hình cung điện hư không nào.

Chẳng lẽ…

Trán hắn lấm tấm mồ hôi khi nghĩ tới một khả năng: chẳng lẽ tên này tự bay tới đây sao?

Ngay khi Giả Bôn Thỉ đang thấp thỏm lo âu thì hắn phát hiện đối phương đột nhiên ngồi xổm xuống, đưa tay ra cứ vậy mà đâm thẳng xuyên qua màn chắn trận pháp một cách dễ dàng.

Sau đó, hắn chỉ giật màn chắn trận pháp ra đơn giản như xé một trang giấy, màn chắn trận pháp rơi trên boong thuyền.

Tiêu Thiên đứng trên boong thuyền Hư Không và quan sát Giả Bôn Thỉ một lát rồi hừ lạnh lùng: “Hừ, ngươi chạy nhanh như vậy quả nhiên là có tật giật mình.”

Giả Bôn Thỉ: “???”

Có tật giật mình?

Giả Bôn Thỉ đứng yên tại chỗ, thần sắc có chút hoảng hốt khi nhìn nam nhân đã đuổi kịp hắn một cách khó hiểu.

Hắn chột dạ cái gì chứ?

Sao lại nói là hắn chạy nhanh, hắn làm xong việc rồi thì về nhà, không phải là chuyện rất bình thường sao?

Huống hồ…

Giả Bôn Thỉ nhìn chằm chằm vào nam nhân trước mặt với vẻ mặt nghiêm túc, hắn không thể nhìn thấu lai lịch của đối phương.

Toàn thân đối phương không hề có bất kỳ ba động cảnh giới nào, trông hoàn toàn không khác gì người bình thường cả.

Nhưng làm sao mà một người có máu thịt có thể chống lại dòng chảy hỗn loạn trong hư không đồng thời xé nát màn chắn trận pháp phòng ngự của thuyền Hư Không bằng tay không lại có thể là một người bình thường.

Giả Bôn Thỉ không ngừng suy nghĩ trong đầu: “Lẽ nào, người này là người của Long Khâu Bạch Thanh hay là người của Tô hồ ly kia?”

“Chẳng lẽ là tên này do tổng bộ liên minh phái tới để bí mật bảo vệ Long Khâu Bạch Thanh ư?”

“Tên này đang muốn làm gì khi đuổi đến cùng, chẳng lẽ hắn dự định lật mặt à?”

Ngay thời điểm Giả Bôn Thỉ đang có cả ngàn cả vạn suy nghĩ trằn trọc ở trong đầu và ngẩng đầu lên.

Một khuôn mặt!

Khuôn mặt gần trong gang tấc như muốn dính sát vào mặt của Giả Bôn Thỉ vậy.

“Khỉ gió…” Giả Bôn Thỉ giật mình kêu lên, hắn như thể một con thỏ bị hoảng sợ mà tung người nhảy về phía sau một cái đồng thời kéo giãn khoảng cách giữa hắn và Tiêu Thiên.

Giả Bôn Thỉ giật giật khóe miệng, thực lực của tên này quả thật đáng sợ.

Với thực lực cảnh giới của hắn, đối phương lại có thể lặng lẽ tiếp cận mà hắn không thể phát hiện ra.

“Ngươi đang suy nghĩ à!” Tiêu Thiên nheo mắt nhìn Giả Bôn Thỉ đang lùi về sau.

Sau đó, Tiêu Thiên quay đầu lại nhìn Long Khâu Đạo bên cạnh và nói: “Ngươi thấy rồi chứ, hắn đang tính kế kìa.”

Long Khâu Đạo ngơ ngác gật đầu và nghĩ: ngài nói cái gì thì chính là cái đấy.

Tuy nhiên, ông khá tò mò không biết tên khốn xui xẻo trước mắt này rốt cuộc đã làm gì mà chọc đến Tiêu đại nhân vậy.

Tiêu Thiên khoanh tay và nhìn tên Giả Bôn Thỉ ở trước mặt mình: “Đừng trách ta không cho ngươi cơ hội, ngươi chủ động giải thích đi!”

Giả Bôn Thỉ: “...”

Trong đầu Giả Bôn Thỉ bây giờ tràn ngập những câu hỏi, tóm lại là tên này đang nói về chuyện gì và hắn phải giải thích điều gì?

Giả Bôn Thỉ căn bản không thể hiểu nổi rốt cuộc nam nhân trước mặt hắn đang định làm gì.

Tuy nhiên…

“Chẳng lẽ chưa từng có người nào bảo ngươi rằng không được tùy tiện đi vào linh khí hình cung điện của người khác sao?” Giả Bôn Thỉ đột nhiên gầm lên rồi tung chưởng ấn xuống mặt đất.

Ong!

Một âm thanh rung chuyển đột nhiên nổi lên và vang vọng khắp con thuyền Hư Không.

Hào quang của trận pháp lưu chuyển hiện lên vô cùng chói mắt trong hư không mờ mịt.

Các mạch kín của trận pháp linh khí trải rộng khắp trong thuyền Hư Không phun trào ra khí tức linh khí, chúng đồng loạt rót vào trong người Giả Bôn Thỉ.

Ngay lập tức, khí tức của Giả Bôn Thỉ tăng lên đáng kể, thậm chí có thể so sánh với cảnh giới Khai Đạo cảnh thập bát giai!

Bình Luận (0)
Comment