Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 344 - Chương 344. Hay Thiệt, Thế Mà Hắn Còn Có Thể Đặt Câu Hỏi 2

Chương 344. Hay thiệt, thế mà hắn còn có thể đặt câu hỏi 2 Chương 344. Hay thiệt, thế mà hắn còn có thể đặt câu hỏi 2

Ngoài ra, một phần hào quang ngưng tụ trên trận pháp lưu chuyển ra ngoài, giống như một ngọn núi trấn áp đang muốn nghiền nát Tiêu Thiên và Long Khâu Đạo.

“Hô…” Long Khâu Đạo nheo mắt lại, thân thể Long linh có chút chấn động.

Tiêu Thiên cau mày: “Ngươi làm gì vậy, run cái gì mà run hả?”

“Tiêu đại nhân, linh khí hình cung điện này thông thường đều có một loại trận pháp có thể tăng sức mạnh cho chủ nhân của nó.”

“Chiếc thuyền Hư Không này chắc hẳn đã được truyền lực lượng của chính các cường giả trong Giả giả, sau khi trận pháp được khởi động thì nó có thể tăng cường thực lực cho tên Giả Bôn Thỉ này và cũng có thể áp chế chúng ta.”

“Dù gì lão long ta chỉ có thân thể Long linh chứ không phải xác thịt bình thường, không có lực lượng máu thịt gia trì nên run rẩy là chuyện bình thường.”

Tiêu Thiên hiểu ra, khi hắn nhìn lại Gia Bổn Thỉ thì thấy toàn thân đối phương đang có lôi đình bao quanh.

Điện quang màu đỏ bao quanh Giả Bôn Thỉ, mà lúc này trong tay hắn đã có thêm một thanh chiến đao huyết sắc phát ra tiếng tanh tách.

“Lực đạo gia tăng gấp đôi, Lôi Đao Huyết Ảnh.”

Giả Bôn Thỉ khẽ nhả hơi thở, chỉ lưu lại một đạo điện quang ở nơi hắn đang đứng.

Toàn bộ con thuyền Hư Không rung chuyển dữ dội ngay lúc hắn bắn vọt lên không trung, và chỉ khi nó triển khai toàn bộ linh khí thì mới miễn cưỡng chịu đựng được lực xung kích do Giả Bôn Thỉ phát ra.

Đây là kết quả của việc Giả Bôn Thỉ ngưng tụ lực đạo phía trên lưỡi đao.

Một kích toàn lực!

Nếu cường giả không rõ lai lịch đã chủ động cho hắn cơ hội.

Hiển nhiên, Giả Bôn Thỉ nhất định phải nắm chặt.

Nhân lúc đối phương còn chưa kịp phản ứng thì dùng một đòn đoạt mạng đối phương.

Đây là một đao hắn đã rèn luyện vô số lần bất kể ngày đêm.

Trận pháp thuyền Hư Không gia trì thêm lực lượng cho gia chủ, bùng nổ một đạo.

Bang!

Lôi ảnh huyết sắc lướt qua thân thể của Tiêu Thiên.

Trong lôi quang huyết sắc lấp lóe, Giả Bôn Thỉ hơi cúi người về phía trước, hắn giữ nguyên tư thế xuất đao và xuất hiện sau lưng Tiêu Thiên.

“Lần sau, ngươi đừng quá đề cao bản thân mà xâm nhập vào linh khí hình cung điện của người khác.” Giả Bôn Thỉ đứng thẳng, vừa quay người lại vừa thu đao vào vỏ.

Xoạt xoạt!

Khi Giả Bôn Thỉ xê dịch chuôi đao thì lưỡi đao huyết sắc phủ đầy mạng nhện dày đặc liền vỡ nát thành những mảnh vụn kim loại đẫm máu và rơi lạch cạch xuống boong thuyền.

Giả Bôn Thỉ nhìn chuôi đao trống rỗng trên tay mình thì trong lòng cảm thấy có chút hoảng hốt.

Đao đâu?

Tại sao?

Đã xảy ra chuyện gì vậy?

Ở xa xa phía đối diện, người điều khiển thuyền cũng như những hộ vệ tôi tớ khác ở trên thuyền Hư Không đều vô cùng hoảng sợ và kinh động khi nhìn về bên này.

Đao của thiếu gia, sao lại vỡ nát rồi?

Giả Bôn Thỉ lại ngẩng đầu lên và nhìn vào cổ của Tiêu Thiên.

Quả thật, trên cổ họng có vết máu nhưng tại sao…

Long Khâu Đạo thương hại nhìn Giả Bôn Thỉ đang bối rối bên cạnh, ông khẽ lắc đầu rồi lấy chiếc khăn tay trong nạp vật giới ra.

“Ngươi thấy chưa, hắn vừa đi lên thì đã nổi sát ý muốn hại chết người khác, rõ ràng quá mà.” Tiêu Thiên vừa phủi tay vừa nhìn sang Long Khâu Đạo với vẻ mặt vô cùng tức giận.

Long Khâu Đạo gật đầu đồng tình, rồi ông lấy khăn tay lau cổ Tiêu Thiên như thể đang chăm sóc cho một đứa trẻ: “Không sai, đám người này tâm tư quá ác độc.”

Nói xong, Long Khâu Đạo cất khăn tay lại, vết máu trên cổ Tiêu Thiên biến mất không để lại gì.

Ầm!

Chuôi đao ở trong tay Giả Bôn Thỉ rơi xuống và đập vào boong thuyền.

Hắn hiểu ra rằng vết máu trên cổ của Tiêu Thiên là do thanh chiến đao huyết lôi của hắn bị mài mòn lưu lại sau khi bổ trúng đối phương.

Cho dù là mượn sức mạnh thì hắn cũng ở cảnh giới Khai Đạo cảnh thập bát giai.

Rốt cuộc, sát chiêu mạnh mẽ nhất mà hắn tự hào lại làm nổ tung thanh đao của chính mình ư?

Giả Bôn Thỉ có chút nghĩ không ra.

Long Khâu Bạch Thanh, đầu óc ngươi có vấn đề rồi sao?

Bên cạnh ngươi có một tên quái vật như vậy mà ngươi còn tóm lấy cọng lông viện binh?

Để hắn ra chiến trường đi dạo một vòng thì chẳng phải chuyện gì cũng giải quyết được hay sao?

Huống hồ, bên cạnh ngươi có cường giả như vậy mà còn tỏ vẻ ấm ức cho ai xem chứ?

Có ý gì vậy?

Bên cạnh, người điều khiển thuyền cùng các hộ vệ tôi tớ khác đã hoàn toàn bị dọa cho ngơ luôn rồi.

Giả Bôn Thỉ là thiên tài mạnh nhất trong thế hệ trẻ của Giả gia bọn họ, kẻ địch đang đứng ở kia nhưng hắn lại không có cách nào lay chuyển được hắn ta ư?

Rốt cuộc đây là loại quái vật gì vậy?

Lúc này, Tiêu Thiên đi tới trước mặt Giả Bôn Thỉ, cúi đầu nhìn đối phương: “Bộ mặt thật lộ ra rồi, ngươi còn cãi chày cãi cối nữa không hả?

“Nói đi!”

Giả Bôn Thỉ nhìn Tiêu Thiên trước mặt mình và không hiểu lắm: “Nói cái gì?”

Bốp!

Tiêu Thiên sử dụng khả năng khống chế sức lực cực kỳ chính xác để hất văng Giả Bôn Thỉ lên không trung chỉ với một cú tát.

Bình Luận (0)
Comment