Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 360 - Chương 360. Lớp Học Chính Nghĩa Không Thể Trốn

Chương 360. Lớp học chính nghĩa không thể trốn Chương 360. Lớp học chính nghĩa không thể trốn

Lợi ích của phí thông quan đắt đỏ này là khi làm việc ở trong thành với ấn thông quan của sơn vực Huyền Phú thì cực kỳ thuận tiện.

Hiện tại, bọn họ đã nghe ngóng được nơi giam giữ Tử Đế Tôn và mọi thứ đã chuẩn bị ổn thỏa.

Tuyết Phú Quý lợi dùng năng lực và tài phú của mình để phá hủy hầu hết mọi thứ ở sơn vực Huyền Phú.

Có tiền có thể sai khiến được ma quỷ, việc bọn họ cần làm bây giờ là chỉ cần chờ đợi một cơ hội tốt.

Một khi thành Huyền Phú Sơn hỗn loạn thì chính là lúc bọn họ giải cứu Đế Tử Tôn.

Nếu như thật sự không có cơ hội thì Tuyết Phú Quý phải nghĩ biện pháp để tạo ra một cơ hội khác.

Ầm ầm!!!

Ngay lúc này, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng khắp toàn bộ thành Huyền Phú Sơn rộng lớn.

Khi tất cả mọi người ngẩng đầu lên thì họ có thể nhìn thấy cung điện lơ lửng phía trên.

Trận pháp phòng thủ chỗ của Giả gia cao cao tại thượng đã bị ai đó cho nổ tung rồi.

Âm thanh đinh tai nhức óc truyền ra bốn phía.

“Đại Thiên Tôn Diêm La Tiêu Thiên ở đây!!!”

???

Tiếng rống này ở dưới bầu trời đêm càng thêm vang dội.

Màn chắn trận pháp cung điện lơ lửng trên cao của Giả gia bùng nổ ánh lửa lấp lánh như pháo hoa rực rỡ, chiếu sáng màn đêm đen tối.

Vô số người thuộc các tộc các nhau trong thành Huyền Phú Sơn rộng lớn đều đang nhao nhao ngẩng đầu lên nhìn và kinh ngạc không thôi.

Cung Thiên Thượng của Giả gia đã bị ai đó cho nổ tung trận pháp phòng hộ rồi?

Chưa nói đến sự gan dạ này mà chỉ bàn đến thực lực này thôi là đã thấy rất đáng sợ rồi.

“Thân là trấn thủ tuyến phòng ngự thứ hai nhưng Giả gia lại làm ra những hành động như sơn phỉ, lợi dụng người khác và làm nhiều điều ác, quả thật là khiến người người căm hận.”

“Bổn thiên tôn thật sự là nhìn không nổi nữa.”

“Hôm nay ta đến thay trời hành đạo.”

“Nhưng!”

“Lãng tử hồi đầu kim bất hoán, mặc dù Giả gia nghiệp chướng nặng nề những bổn thiên tôn vẫn nguyện ý cho bọn bọ một cơ hội.”

“Chư vị trong thành Huyền Phú Sơn, có một người thì tính một người.”

“Đều đến thay ta…”

“Đại! Thiên! Tôn! Diêm! La! Tiêu! Thiên!”

“Làm một nhân chứng, xem thử Giả gia có thể cứu được hay không, có thể quay đầu được hay không, chư vị đừng hoảng loạn, đợi lát nữa xong việc.”

“Bổn thiên tôn sẽ cho chư vị một kết quả.”

Trong bầu trời đêm, mọi người trong thành đều có thể nghe rõ tiếng hét lớn.

Mọi người nhìn mặt nhau đều có thể nhìn thấy sự vui mừng như điên trong mắt của nhau.

Giả gia!

Cuối cùng cũng có người đến trị rồi!

Bọn họ sớm đã bất mãn đối với áp bức của Giả gia, tiếng oán than vang khắp nơi.

Đáng tiếc, thực lực của Giả gia quá mạnh, nhất là khi bọn họ đang giữ trọng trách trấn thủ tuyến phòng ngự thứ hai nên bọn họ có thể được gia trì tài nguyên của liên minh bách tộc.

Trong tay bọn họ lại nắm giữ trọng binh nên đâu phải là hạng người tầm thường để người khác có thể phản kháng lại.

Hầu hết những người có tu vi thấp chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng.

Chì là, bọn họ lo lắng rằng vị cường giả đột nhiên xuất hiện này có thể ứng phó được với Giả gia sao?

Thậm chí, một vài người cảm thấy cường giả đột nhiên xuất hiện này có phải là có hơi ngây thơ.

Hắn mong đợi Giả gia sẽ tìm được đường quay đầu ư?

Nực cười!

Sự biến hóa đột ngột xuất hiện khiến cho cả thành Huyền Phú Sơn triệt để nổ tung.

Âm thanh huyên náo ngay lập tức vang vọng trên bầu trời đêm.

Mà bên trong phủ đệ tạm thời mua kia, Tuyết Như Yên đang nhìn phụ mẫu của mình.

Tuyết Phú Quý và Liễu Quế Hương cũng tỏ ra ngạc nhiên nhưng sau đó là điên cuồng vui mừng.

Đây không phải quá trùng hợp sao?

Vốn bọn họ còn đang nghĩ không biết có cơ hội động thủ hay không.

Không phải giờ cơ hội đã đến rồi sao?

“Đừng vội, đợi chút đã.” Tuyết Như Yên bình tĩnh lại rồi nhìn chăm chú lên trời.

Trong không trung, từ cung điện Thiên Thượng có thể nhìn thấy trong thành được chiếu sáng bởi hào quang linh khí sau khi màn chắn trận pháp bùng nổ.

“Thực lực của người ra tay chỉ sợ là rất mạnh, chúng ta đừng vội hành động thiếu suy nghĩ.” Tuyết Như Yên nhìn phụ mẫu với vẻ mặt nghiêm túc, “Đối phương chắc hẳn là có mẫu thuẫn gì đó với Giả gia.”

“Trước hết ta cứ để cho vị cường giả này xung phong và xung đột trực diện với Giả gia, khi nào bọn họ đánh nhau túi bụi rồi thì chúng ta nhân lúc hỗn loạn mà đi tới đó.”

“Cha, kế hoạch mà cha chuẩn bị bố trí hãy để đến khi trận chiến ở cung điện Thiên Thượng hoàn toàn bùng nổ rồi cha hãy khởi động.”

Tuyết Phú Quý nhìn con gái rồi gật đầu đáp ứng.

Liễu Quế Hương cầm theo hai thanh khảm đao nhìn về hướng cung điện: “Đại Thiên Tôn Diêm La Tiêu Thiên này thật là uy phong.”

“Thực lực cường đại, hắn thật sự có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.”

“Chúng ta phải cẩn thận từng li từng tí, thận trọng từng bước, tên nhóc lỗ mãng tấn công trực tiếp này khiến lão nương thật sự rất thích.”

Nghe mẫu thân nói vậy, Tuyết Như Yên cũng gật đầu theo: “Quả đúng là quá lỗ mãng rồi.”

Bình Luận (0)
Comment