Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 361 - Chương 361. Lớp Học Chính Nghĩa Không Thể Trốn 2

Chương 361. Lớp học chính nghĩa không thể trốn 2 Chương 361. Lớp học chính nghĩa không thể trốn 2

Đùng!

Tiêu Thiên dẫn theo Long Khâu Đạo nện ầm vang lên mặt đất quảng trường của cung điện Thiên Thượng.

“Nơi này chính là đất của Giả gia à.” Tiêu Thiên nhìn sang hai bên trái phải thì phát hiện cảnh sắc ở nơi này quả thật không tệ.

Nó giống như tiên cung.

Cho dù là trong đêm tối thì đèn đuốc được luyện thành linh khí trên cung điện vẫn có thể chiếu rọi khu kiến trúc cung điện vàng son lộng lẫy này.

Trong khi Tiêu Thiên còn đang đánh giá cảnh sắc chung quanh thì Long Khâu Đạo vẫn còn đang khiếp sợ.

Vốn dĩ tình hình vẫn rất bình thường, hai người đang yên lặng bay đến chỗ cung điện này.

Nhưng khi ông chỉ ra trong cung Thiên Thượng có màn chắn trận pháp, nếu muốn phá trận pháp để đi vào thì cần hao tốn rất nhiều thời gian.

Tiêu đại nhân đã ra tay rồi.

Tiêu Thiên giơ tay lên và đấm một cú, trực tiếp làm nổ tung trận pháp kia.

Đơn giản và thô bạo.

Sau đó, hắn diễn thuyết thông báo tình hình cho các bên, thậm chí hắn còn chủ động nói cho Giả gia biết.

Bọn họ tới rồi!

“Tiêu đại nhân, không phải ngài nói là không được lỗ mãng phải thận trọng hành sự sao?” Long Khâu Đạo lấy lại bình tĩnh một chút rồi nhìn sang Tiêu Thiên, không khỏi hỏi.

Tiêu Thiên nhìn Long Khâu Đạo với ánh mắt kỳ quái: “Không sai mà, có vấn đề gì sao?”

“Vậy không phải chúng ta nên phá giải trận pháp rồi lặng lẽ lẻn vào cung điện Giả gia tìm kiếm chủ lực của đối phương, sau đó…” Nói đến đây, Long Khâu Đạo đưa tay ra, nhẹ nhàng quẹt ngang một đường lên cổ của ông.

Tiêu Thiên cau mày nhìn Long Khâu Đạo: “Chúng ta nhân danh chính nghĩa đến đây để xua tan hắc ám và giải quyết cái u ác tính là Giả gia này.”

“Sao chúng ta lại có thể lén lén lút lút như một tên trộm được chứ?”

“Huống hồ, hai ta muốn đến Giả gia nhưng lại bị trận pháp này chặn lại, ta chỉ dùng một đấm làm nổ tung trận pháp này thôi mà, ngươi không thấy điều này rất phù hợp logic, rất phù hợp với trình tự chương trình ư?”

“Sao ngươi lại cảm thấy như thế này là lỗ mãng chứ?”

Long Khâu Đạo há hốc miệng khi đối mặt với câu hỏi vặn của Tiêu Thiên, ông không biết nên phản bác như thế nào nữa.

“Sau khi ta bài trừ trận pháp thì đã tiến hành phân tích thận trọng về tình hình hiện tại.”

“Trận pháp bị phá chắc chắn sẽ kinh động đến đối phương, vậy thì tại sao ta không thể thoải mái chiếu cáo thiên hạ chứ?”

“Bách tính sơn vực Huyền Phú chắc hẳn đã luôn phải chịu đựng đủ sự ngược đãi của Giả gia, nói không chừng ở đây sẽ có rất nhiều người đang trên bờ vực suy sụp tinh thần rồi.”

“Đây tình cờ là một sân khấu giáo dục.”

“Có thể khiến cho mọi người biết rằng bóng tối không thể nào chiến thắng ánh sáng.”

“Tà ác không thể chiến thắng được chính nghĩa.”

“Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng thì ta đã quyết định để cho chuyện tốt này lưu truyền hàng ngàn dặm khiến cho thiện lương cùng chính nghĩa lan truyền.”

“Không lẽ ngươi cho rằng ta làm như vậy là chỉ đơn thuần để tạo dựng danh tiếng cho ta đó chứ?”

Long Khâu Đạo không lên tiếng.

Chẳng lẽ không đúng à?

Nếu như không phải để tạo dựng danh tiếng thì lúc nãy ai là người xưng danh hiệu vậy ta?

Ngài lại còn cố ý tăng thêm ngữ điệu và nhấn mạnh từng từ khi nói ra.

Thậm chí, Long Khâu Đạo còn hoài nghi Tiêu Thiên lựa chọn thời điểm này để động thủ nữa kìa.

Đó là bởi vì trời tối rồi thì khi cái màn chắn trận pháp nổ tung sẽ rất bắt mắt mọi người!

“Còn nữa, vừa nãy ta đã khóa chặt mỗi một người trong cung điện Giả gia này rồi.” Lúc này, Tiêu Thiên đột ngột lên tiếng.

Trước mắt hắn, giao diện chiến đấu do hệ thống Vượng Tài ngưng tụ đã hỗ trợ cho Tiêu Thiên tiến hành đánh dấu.

Trước khi Tiêu Thiên thổi bay trận pháp bằng một cú đấm thì hắn đã lập tức mở ra giác quan bị phong bế của mình đồng thời khóa chặt mọi người trong Giả gia cùng với hệ thống.

“Lớp học chính nghĩa này tuyệt đối sẽ không có học sinh nào trốn tiết học được.”

“Một người cũng không thể thoát được.”

Không biết có phải ảo giác hay không mà Long Khâu Đạo cảm giác trên người của Tiêu Thiên.

Một luồng sát khí nồng đậm đến mức tưởng chừng như có thật.

Thoáng qua.

???

Làm sao mà động tĩnh to lớn như vậy lại không kinh động đến người của Giả gia chứ.

Trận pháp trong đại điện đầu mối then chốt ở phía sau Giả gia, Giả Chinh Cảnh vẫn đang ngồi xếp bằng vừa canh tu luyện vừa trấn thủ nơi này.

Vào thời điểm quan trọng, mọi thứ phải được đảm bảo.

Giả Chinh Cảnh rất thận trọng, cách nghĩ cũng rất hay.

Nhưng kế hoạch vĩnh viễn không thể đuổi kịp biến hóa.

Âm thanh bùng nổ bất giờ ở bên ngoài khiến Giả Chinh Cảnh giật mình tỉnh dậy trong lúc đang tu luyện.

Ông mở mắt ra liền nhìn thấy hạch tâm phụ trách trận pháp phòng thủ cung điện ở bên trong trận pháp đầu mối then chốt đã hoàn toàn tan vỡ.

Ngay lúc này, Giả Chinh Cảnh có chút hoảng hốt.

Cung điện của Giả gia lơ lửng trên núi Huyền Phú không chỉ thể hiện sự uy nghiêm của Giả gia.

Bình Luận (0)
Comment