Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 386 - Chương 386. Vừa Rồi Ngươi Nói Mặt Nạ Quỷ Gì?

Chương 386. Vừa rồi ngươi nói mặt nạ quỷ gì? Chương 386. Vừa rồi ngươi nói mặt nạ quỷ gì?

Tin tức này quá đột ngột, càng khiến hai vợ chồng Tử Đế Tôn và Tuyết Như Yên có chút hoảng hốt.

Rốt cuộc là vài năm, cô nương nhà mình cũng đã trưởng thành.

Cải trắng ngon bị ủi rồi!

So với làm phụ mẫu, Tuyết Phú Quý và Liễu Quế Hương mang thân phận ông ngoại bà ngoại, càng cảm thấy rất kỳ diệu.

Cháu gái này còn dẫn theo một cháu rể, lại thêm một tiểu bối?

Hơn nữa lực chú ý của bọn họ càng ở chỗ rốt cuộc cháu rể này là người như thế nào.

Đối với cháu gái nhà mình ra làm sao?

Tại sao thanh niên vạm vỡ này giống như là tín đồ điên cuồng của cháu rể.

Tuyết Phú Quý nhẹ nhàng xoa bụng, lộ ra nụ cười hiền lành, nhìn qua thanh niên vạm vỡ: “Nhóc con, có vẻ ngươi rất kính yêu vị Thân Vương này ha.”

Nghe thấy câu hỏi, hai mắt thanh niên vạm vỡ tỏa sáng: “Đó là đương nhiên, nếu không có Thân Vương đại nhân, bọn ta có thể sống tốt sao?”

“Nếu không có ngài ấy, chỉ sợ bệ hạ dữ nhiều lành ít, bọn ta cũng chết từ lâu, hoàng triều Đại Viêm cũng đã sớm không còn.”

“Làm sao còn có liên minh Nữ Đế của hôm nay, có hôm nay chứ?”

Lời nói của thanh niên vạm vỡ lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Nhất là Tử Đế Tôn và Tuyết Như Yên trực tiếp ôm chặt tim.

Con gái thiếu chút nữa gặp chuyện không may?

“Thiếu chút nữa đã chết, xảy ra chuyện gì?” Tử Đế Tôn có chút vội vàng, gấp gáp muốn hiểu rõ.

Rốt cuộc con gái của mình gặp phải chuyện gì.

“Các ngươi hỏi đúng người rồi đó, lúc ấy ta ở tại hiện trường.” Thanh niên vạm vỡ vỗ đùi, miêu tả với mọi người sinh động như thật.

Nhà bọn họ bán hàng rong, hắn nghe theo sắp xếp của phụ thân đi hoàng thành nhập hàng.

Vừa lúc gặp được chuyện như vậy, là người đích thân trải nghiệm, hắn tự nhiên biết tiền căn hậu quả.

Thanh niên vạm vỡ rủ rỉ kể ra chuyện trải qua lúc đó.

Hắn là dân chúng bình thường, góc độ mà hắn trải qua, đương nhiên nghe ra vô cùng hung hiểm.

Nhất là lúc nghe thấy thanh niên vạm vỡ nhắc tới, con gái của mình ở phía trước chém giết chiến đấu hăng hái, cả người đẫm máu, bất khả chiến bại, trong lòng phập phồng lo sợ, bực tức khó hiểu.

Lại nghe thấy đám dân chúng lao ra khỏi hoàng thành, cùng nhau tiến lùi, nội tâm lại cảm động vui mừng.

Dân chúng hoàng triều Đại Viêm, quả nhiên không làm cho ông thất vọng.

Cho dù, đây là một bố cục giả.

Nhưng Tử Đế Tôn thật lòng thật dạ đối với những dân chúng này, ở hoàng triều Đại Viêm đề cập tới hoàng đế khai quốc là ông, ai sẽ không giơ ngón tay cái lên.

Nghe đến đây, Tử Đế Tôn cảm thấy sự thật lòng của mình không uổng phí.

Tuyết Như Yên bên cạnh đương nhiên cảm nhận được tâm trạng của trượng phu, nhẹ nhàng cầm tay đối phương, giống như đang truyền sức mạnh.

“Lúc đó mọi người rất sợ hãi, rất tuyệt vọng, nhưng cũng rất phẫn nộ, ngay lúc bọn ta chuẩn bị cá chết lưới rách, Thân Vương đại nhân tới!” Thanh niên vạm vỡ này nói đến đây, nắm chặt hai nắm tay.

“Các ngươi có thể không hiểu, tâm trạng của mọi người lúc đó.”

“Cục diện vốn đã đi tới tuyệt cảnh, nội tâm mọi người biết, lần này thật sự không thể nào sống sót.”

“Thậm chí bệ hạ đã quyết định tử chiến.”

“Ngay tại thời khắc mấu chốt này, Thân Vương đại nhân hóa thành phi hỏa từ phía chân trời, bay tới trước mặt bọn ta.”

“Ngài dùng sức lực một người, chống đỡ tất cả, bảo vệ bệ hạ, bảo vệ Đại Viêm, cứu tất cả bọn ta!”

“Bóng dáng của ngài thật sự khiến người ta phấn chấn, khiến người ta yên tâm.”

Nói đến đây, thanh niên vạm vỡ cũng không khỏi nắm chặt hai nắm tay, cảm xúc vô cùng kích động.

Trong lời nói của hắn miêu tả cảm xúc mãnh liệt dâng trào.

Rốt cuộc làm sao Thân Vương đại nhân dùng sức lực một người, chém giết tất cả kẻ địch.

Nhớ lại tình hình lúc trước, đến bây giờ hắn cũng không thể quên.

Bởi vậy có thể thấy được, một màn lúc đó tạo thành xung kích lớn cỡ nào trong lòng hắn.

“Sau đó, mọi người mới biết Thân Vương đại nhân sử dụng bí thuật, thiêu đốt bản thân mới có thể ngăn cơn sóng dữ, bộc phát ra thực lực lớn mạnh như vậy.”

“Sau trận chiến ấy hậu di chứng của Thân Vương đại nhân không nhẹ, rất khó ra tay lần nữa.”

Nói đến đây, thanh niên vạm vỡ than nhẹ một tiếng, trong lời nói còn có chút lo lắng: “Cũng không biết Thân Vương đại nhân, hiện giờ dưỡng thương thế nào.”

Tử Đế Tôn và Tuyết Như Yên nghe thấy thế, cuối cùng cũng hiểu được tại sao con rể có thể khiến thanh niên trước mặt kích động như thế.

Không ngờ, lúc bọn họ không ở đây, con gái của mình lại gặp phải chuyện như vậy.

Đối với con gái mà nói, đây có lẽ là ký ức mà cả đời không thể không nhạt phai.

Trong lòng hai vợ chồng cũng gia tăng thiện cảm với đứa con rể còn chưa gặp mặt này.

Nhưng mà nội tâm hai người vẫn có nghi hoặc.

Nguy hiểm thế này không nên xuất hiện mới phải.

Lạc đại ca để lại rất nhiều thủ đoạn, ám tử.

Tại sao lại không phát huy ra tác dụng, điều này không hợp với lẽ thường.

Đồng thời.

Khóe miệng Liễu Quế Hương bên cạnh nhẹ nhàng nhếch lên: “Nhóc con giỏi lắm.”

Bình Luận (0)
Comment