Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)

Chương 389 - Chương 389. Lẽ Nào Là Đồ Giả Mạo?

Chương 389. Lẽ nào là đồ giả mạo? Chương 389. Lẽ nào là đồ giả mạo?

Chỉ là Tử Đế Tôn không ngờ, ông không đợi được sắp xếp của Lạc đại ca, ngược lại gặp được niềm vui bất ngờ đi kèm với khiếp sợ.

"Tử Đế Tôn, Tuyết Như Yên, Tuyết Phú Quý, Liễu Quế Hương..." Tử Nhược Yên lẩm bẩm, hai cái tên phía trước rõ ràng là cha nương.

Hai cái tên phía sau thì từng nghe mẫu thân đề cập đến, đó là ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu của mình.

Sợ rằng không phải là trùng hợp.

Nhưng Tử Nhược Yên lại dời mắt xuống dưới, phát hiện cái tên được đăng ký cùng phụ mẫu, ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu của mình phía dưới danh sách.

"Hoa Túy Mai, Hoa Ngân Tướng, Hoa Hạo Kham?" Tử Nhược Yên nhíu mày, tên kiểu gì vậy.

Trình độ đặt tên còn không bằng Tiêu lang quân.

Phụt.

Cá vàng mập mạp biến lại dáng vẻ của cô nhóc, Tiêu Ngư Nhi lơ lửng ở bên cạnh Tử Nhược Yên: "Không tồi đúng không, mẫu thân nhắc qua một lần, con đã có thể nhớ kỹ."

"Tiểu Ngư Nhi giỏi quá đi." Tử Nhược Yên mỉm cười, duỗi tay sờ nhẹ lên đầu Tiêu Ngư Nhi.

Hiện giờ Tiêu Ngư Nhi đã lợi hại hơn, không chỉ tọa trấn bên trong ngọc tỷ trấn quốc, phò tá mình.

Đồng thời còn tọa trấn cả trận pháp bao phủ vực Thánh Ma do Long Khâu Đạo cải tiến, điều tiết khống chế toàn bộ vực Thánh Ma.

Ngoài ra, chỉ cần là quan viên có quyền hạn đều sẽ đạt được quyền điều động danh sách người ra vào giới quan của hoàng triều Đại Viêm và Nguyên Thủy ma quốc.

Mà người khống chế tất cả là Tiêu Ngư Nhi trấn giữ bên trong trận pháp.

"Mẫu thân đừng khẩn trương." Tiêu Ngư Nhi duỗi tay, nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay hơi run trên đỉnh đầu mình.

Tử Nhược Yên ngơ ngác, sau đó nhắm mắt lại, chậm rãi lấy lại tinh thần, rồi thở dài một hơi.

Tay cũng không run như trước đó nữa, nàng mở hai mắt, cười giễu: "Vẫn chưa đủ bình tĩnh."

"Dù sao cũng là tin tức về ngoại tổ phụ ngoại tổ mẫu, rất bình thường." Tiêu Ngư Nhi lắc đầu.

"Nhưng chỉ một cái tên, chưa nói lên được điều gì." Tử Nhược Yên nhìn Tiêu Ngư Nhi: "Vẫn là tận mắt nhìn thấy, hoàn toàn xác nhận thân phận mới được."

Tử Nhược Yên ổn định tâm trạng, bình tĩnh lại, ôm lấy Tiêu Ngư Nhi, nhẹ giọng kể rõ.

"Hiện giờ thời buổi rối loạn, không ai có thể bảo đảm, có người có được tin tức, giả mạo thân phận của cha nương hay không?"

"Tiểu Ngư nhi, nói cho mẫu thân nghe, có cách gì hay không?"

Mặc dù dáng vẻ và tâm lý của Tiêu Ngư Nhi giống như một đứa trẻ, nhưng Tử Nhược Yên biết trong đầu của cô nhóc chứa đựng không ít tri thức.

"Hự, nếu có người giả mạo thân phận, nói không chừng không chỉ đơn giản là giả mạo tên, mà còn có thể thay đổi hình dáng."

"Long Khâu lão đầu từng nói, mạch Nhân Tôn am hiểu các loại thuật pháp kỳ lạ, cái bọn họ truyền xuống dưới có thủ đoạn biến ảo."

"Cho nên..."

Tiêu Ngư Nhi siết bàn tay nhỏ béo múp, miệng nhỏ chu lên, phồng má ngẫm nghĩ, sau đó hai mắt sáng ngời.

"Có rồi, mẫu thân hãy bộc phát khí tức huyết mạch Đế Hoàng Nhân tộc chính thống, đụng vào ngoại tổ phụ xem thế nào."

"Nếu đối phương cũng bộc phát khí tức huyết mạch tương tự, đương nhiên chính là ngoại tổ phụ thật sự, nếu như không có thì chắc chắn là giả."

Lời này của Tiêu Ngư Nhi khiến Tử Nhược Yên cảm thấy đáng tin, nàng gật đầu: "Cũng không tồi, có biết bọn họ đang ở đâu không?"

"Bây giờ... vừa vào cổng Nam Cương, vẫn chưa đi." Tiêu Ngư Nhi cảm nhận thử, kiểm tra văn thư trận pháp, báo cáo với Tử Nhược Yên.

"Được, ra ngoài với mẫu thân một chuyến." Tử Nhược Yên cũng không lề mề mà trực tiếp đứng dậy đi ra bên ngoài.

Tiêu Ngư Nhi thì bay theo bên cạnh Tử Nhược Yên, rời khỏi Ngự Thư phòng, đi về phía cổng Nam Cương.

...

Cổng Nam Cương.

Thanh niên khỏe mạnh hướng dẫn rất có trách nhiệm, dẫn Tử Đế Tôn bọn họ chạy đến thành trì mới này.

"Đúng là… rực rỡ." Tử Đế Tôn nhìn quanh bốn phía trên dưới, nhìn kỹ lại, cảm khái một cách khó hiểu.

Đường đi sạch sẽ chỉnh tề, còn chia làn đường người thường đi lại cùng với xa giá chuyên dụng rất đặc biệt.

Không chỉ như vậy, tòa nhà bốn phía san sát, người đến người đi cực kỳ náo nhiệt, lộ rõ sự phồn vinh ở nơi đây.

Nhớ ngày đó, bản thân Tử Đế Tôn vẫn còn là hoàng đế, Nam Cương rất hoang vu, không phồn thịnh náo nhiệt như vậy.

Mới mấy năm, một tòa thành mới lại có thể hưng thịnh đến mức này?

"Tòa nhà này có tác dụng gì?" Bỗng nhiên Tuyết Phú Quý chỉ vào một nơi, tò mò hỏi.

Tòa nhà bên đó rõ ràng cao lớn không ít, nối liền một mảng lớn, cứ như là một cái khuôn đúc ra.

"Nơi đó được gọi là khu dân cư, cũng là nơi Thân Vương đại nhân nghĩ ra." Thanh niên khỏe mạnh giải thích: "Hơn nữa, tài liệu đều trải qua luyện chế đặc thù."

Tử Đế Tôn khẽ cau mày: "Nếu là như thế thì tài nguyên đủ dùng không, tài chính của hoàng triều Đại Viêm có khó khăn không."

"Không đâu, hiện giờ kho của hoàng triều Đại Viêm và Nguyên Thủy ma quốc đều là Thân Vương đại nhân phụ trách trông coi, Hộ Bộ hai bên bình thường có thể có được sự giúp đỡ của hắn, tuyệt đối không thiếu tài nguyên."

Bình Luận (0)
Comment